Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
tại đam mê nên mới viếtviết chơi chơi viết lại để mấy cái tưởng tượng của tôi ko bj biến mất thôi ấy màhihimong mn ủng hộà mà đọc xong chap đầu tiên thấy ko hay thì ik ik nhá đừng đọc nữa hoặc để lại góp ý đừng ném đátại chuyện càng về sau sẽ càng nhạt =(ko có H đou nhađừng mong chờ H ở chuyện cũa toimong là nếu mọi người có chuyển ver thì nói mình 1 tiếng ạ…
Dựa trên bối cảnh thật của Tuyên Huyên và Cổ Thiên Lạc, thêm vào đó phần lớn là tưởng tượng của tác giả. Mọi người đọc vui đừng cho là thật.CHÚ Ý: Vui lòng không REUP khi chưa có sự đồng ý của tác giả, kể cả có ghi nguồn.…
tui khum bíc đây là gì cả, tui chỉ bíc là otp nhiều hint quó=((vã caprhy và cực đói fic dù nó nhiều!!CAPRHY NO SWITCH ĐỀ NGHỊ ĐỪNG BỨNG RHYCAP VÀO ĐÂY_by hnguyt_…
"Không thể làm cô ta yêu tôi, vậy hãy để cô ta hận tôi đi!" Là Ngôn Tình tiêu biểu cho thể loại Ngược Tâm máu chó, được gắn mác 18+ kết hợp với một chút Đam Mỹ. =CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐẾN GIỚI THẾ GIỚI CỦA CHẠM MẶT SỞ KHANH= _D.K_…
Bản gốc của Dáng Hình Thanh Âm thuộc quyền sở hữu từ tác giả @downpour0721 - cùng một chuỗi những câu chuyện khác vô cùng, vô cùng, vô cùng đáng đọc. Chuyển ver đã được sự đồng ý từ tác giả, vì tuổi và hoàn cảnh của nhân vật không giống nhau hoàn toàn nên đôi khi mình sẽ điều chỉnh một chút chi tiết để mạch truyện hợp lý nhất với nhân vật chính và sẽ tận lực mang Jeonglee hoà hợp với Dáng Hình Thanh Âm - chi tiết mọi người có thể đọc tại 'Một lần nói hết: Chuyện chuyển ver' tại nhà chính của chị M tác giả của bộ truyện nhéMình là supporter của T1-2023 nói riêng và LCK nói chung, mọi người nếu có góp ý gì cứ thẳng thắn với mình nhé. -------"Sau này anh không đóng cửa nữa."Jihoon vỗ nhẹ lên cánh tay Sanghyeok. "Sau này" sao, cậu hi vọng sau này là có thật. Giấu mặt vào trong vai áo của chính mình đang được Jihoon mặc, Sanghyeok nói thầm:"Sau này anh là nhà của em""Anh nói cái gì, em nghe không rõ"Đêm không một tiếng động. Tiếng một con thằn lằn tắc lưỡi đâu đó ngoài hành lang Sanghyeok còn nghe thấy được, vậy mà Jihoon lại cao giọng nói mình không nghe thấy gì. Anh bấm móng tay vào sâu trong vai Jihoon, cậu hít sâu một hơi nhưng vẫn hỏi dồn:"Hyeok vừa nói gì với em? Sau này cái gì?""Sau này anh ăn mì gói với em, được chưa?"…
Chỉ là một vài khoảnh khắc chân thật của những con người hư ảo. Tuổi trẻ, tình cảm, công việc và cuộc sống của họ diễn ra, đan xen vào nhau, tạo ra các đoạn giao lộ chóng vánh. Là tất cả và cũng chẳng là gì cả.Là trọn vẹn và cũng là dở dang.Là một đời nhưng cũng lại chỉ là một khoảnh khắc.Là dừng lại ở đây và cũng là tiếp tục mãi mãi.Những nhân vật, câu chuyện, cảm xúc, khả năng tụ lại với nhau qua sự tình cờ, cùng ẩn mình vào "khoảnh khắc của họ" để chờ đến lúc được lật mở.…
"Anh đã giết em, anh chôn em vào trái tim anhTừ đây anh không được yêu em ở trong sự thậtMột cái gì đã qua, một cái gì đã mấtTa nhìn nhau, bốn mắt biết làm sao?Ôi! Em mến yêu! Em vẫn là người anh yêu mến nhất" (Xuân Diệu)Tuấn: Lòng anh chính là lời thơ đó. Em chính là người mà anh luôn tìm kiếm bởi vì em là chính em, em luôn dõi theo anh dẫu em có vui có buồn,em luôn ngọt ngào với duy chỉ mình anh.Trái tim anh từ nay đã thuộc về em đuổi không chạy đánh không đi.…
Tôi ôm lấy Tùng khóc đến nức nở, cơ thể không thể kiểm soát được mà run bần bật . Nước mắt tôi rơi lã chã ướt cả một mảng áo Tùng nhưng nó chẳng hề quan tâm mà chỉ lẳng lặng vỗ về trấn an tôi. Tôi gần như đã thiếp đi bởi cái mệt trong vòng tay ấm áp của nó. Dưới ánh đèn đường mờ nhạt, khuôn mặt Tùng lộ ra sự đau lòng, nó cất cái giọng chua xót lên thỏ thẻ :" Tao thật sự rất tốt, sẽ không khiến mày phải đau lòng đâu. Thùy Dương xem xét đến tao một chút nhé ? "…
Tác giả: Cận NiênEdit: Dương QuỳnhCẤM SAO CHÉP TRUYỆN MÌNH EDIT DƯỚI MỌI HÌNH THỨC KHI CHƯA ĐƯỢC MÌNH ĐỒNG Ý!Truyện đã đăng đến chương 365 trong "Khế ước hào môn_phần 2" trên wattpad nha các bạn!"Tần Mộc Ngữ, trên thế giới này ngoại trừ Cẩn Lan, ai cũng không xứng có con với tôi"Đêm khuya, chỉ bộ quần áo trên người, cô bỏ trốn.Trốn chạy là gì? Là tôi yêu anh, yêu anh vô cùng... nhưng, vì sao lại tàn nhẫn với tôi như vậy?"Anh đừng động đến đứa bé... Nó là con của anh... Xin anh đừng động đến nó" Mộc Ngữ trong bóng đêm van xin, tuyệt vọng gào khóc...Thượng Quan Hạo cười yếu ớt, giữ chặt hai vai cô, đầu gối dùng lực đá vào cái bụng đã hơi nhô lên của cô.Một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang vọng bầu trời đêm...Môi hắn chậm rãi tiến gần tai cô thủ thỉ: "Có phải của tôi hay không, cho đến bây giờ cũng không quan trọng, chỉ cần liên quan đến cô, tất cả phải tìm đến cái chết..."***Nhớ 1 năm trước, lúc 18 tuổi, bước vào Tần gia, nhận được sủng ái từ trên trời rơi xuống.Hắn mang theo vầng sáng nhàn nhạt đi tới, dáng người cao ngất, vẻ mặt đạm mạc.Cô rơi vào tay giặc, chỉ vì một cái liếc mắt.4 năm sau, cô như được sống lại, bỏ chạy đến một nơi xa xôi, cố gắng quên đi tình yêu ngày xưa đầy máu và nước mắt... Hắn xuất hiện ở đầu đường Manchester, liếc mắt sắc bén, ánh mắt chậm rãi dừng lại nhìn đứa bé đang được cô ôm ở trong lòng."Mẹ, chú kia đang nhìn mẹ kìa" Cậu bé túm túm ngón tay của mẹ mình.Mộc Ngữ lòng tràn đầy tuyệt vọng, cười yếu ớt, nắm bàn tay nhỏ của con "Đó không…
Chỉ vì một câu nói "Họa quốc yêu cơ" của Thái tử Đại Tề, thân là "chất nữ" ăn nhờ ở đậu, nàng từ đó lại càng thêm khổ sở.*Chất nữ ở đây có nghĩa là nữ con tin.Nay nàng trùng sinh sống lại, chỉ cầu sống an ổn cả đời, tuyệt không muốn trở thành kẻ dùng sắc đẹp để mê hoặc người khác.Nhưng nàng lần này rõ ràng đã nữ giả nam trang, sống khiêm tốn thu mình, mà tại sao tên hoàng thái tử mặt lạnh lại bắt bẻ, nói trong mắt nàng chứa xuân sắc, rõ ràng là kẻ dựa vào mặt kiếm cơm.Nàng vội vã giải thích, muốn nói thái tử ngài thật sự là nhìn lầm rồi.Thể loại: Cung đình, trùng sinh, nữ phẫn nam trang...HESpoi: Kiếp trước vì một câu " họa quốc yêu cơ" của Thái tử Đại Tề mà Khương Tú Nhuận thân là con tin của Ba Quốc phải chịu dày vò đến chết cũng chẳng biết tại sao...Kiếp này dù mong muốn chạy trốn vận mệnh thế nào thì nhân duyên đó vẫn cứ bắt đầu.Nam chính luôn tưởng bở kiểu nàng ấy đứng đó phải chăng đang chờ mình và sự thật là Khương Tú Nhuận muốn trốn mà không được chứ bộ... Những hiểu lầm bé nhỏ đã làm cho truyện sinh động hơn, có màu sắc hơn...…
Là ai đã từng cầm nhành cây viết tên mình dưới nắng hè chói chang rực rỡ, nói với cậu thiếu niên đó tên mình có nghĩa là, trái tim này vẫn luôn ở đây;Là ai đã từng dùng ánh mắt trong veo quá đỗi dụ dỗ cô đọc thuộc tên mình, dùng đầu lưỡi trao viên kẹo chua chua ngọt ngọt từ miệng mình sang miệng cô;Là ai đã từng kéo cô chạy như bay trong khu xưởng bỏ hoang, ngắm nhìn phép thuật thắp lên hàng ngàn ánh đèn từ những ô cửa của những ngôi nhà xung quanh;Là ai đã từng lao lên bậc thang chạy dọc theo sân khấu ngoài trời dưới cơn mưa tầm tã, đôi bàn tay nắm chặt của đôi trẻ lơ lửng giữa không trung.Và, ai đã tỉnh lại từ trong hồi ức thanh xuân, phát hiện bản thân đang ngồi bên ô cửa sổ trên chuyến xe lửa đang chầm chậm lăn bánh rời ga;Là ai trong khoang tàu ồn ào huyên náo toàn mùi mì ăn liền, nhìn ra ngoài cửa sổ mải miết nhìn ngắm những cánh đồng hoang vắng lướt qua vùn vụt và vầng mặt trời đỏ rực như lòng đỏ trứng, nhớ đến Darwin, nhớ đến đề thi môn Sinh học, nhớ đến cá hề, hải quỳ và địa yNhớ đến -cộng sinh, là mối quan hệ giữa hai loài sinh vật sống dựa vào nhau, đôi bên cùng có lợi, nếu một trong hai loài mất đi, sẽ ảnh hưởng rất lớn đến cuộc sống của loài còn lại, thậm chí là chết.Bắc Dã và Trần Niệm chính là hai con người như vậy.Bắc Dã - một tên đầu gấu, bất hảo chẳng có chút tương lai nào. Bố là tội phạm cưỡng hiếp. Mẹ là gái điếm.Trần Niệm - một cô học sinh giỏi, nhà lành, ngoan ngoãn với một tương lai sáng lạng đang chờ ở phía trước.…
๑♥๑Thư tìnhTên gốc: Tình thưTác giả: Phạm TỉnhXuất bản ngày : 12/03/2009Thể loại: đam mỹ tiểu thuyết, hiện đại, trường học, ấm áp văn, 1v1, trung khuyển thuần phác thâm tình ngây ngốc công x nữ vương ranh mãnh thâm tình thông minh thụ, có hỗ công, HE.Độ dài: 29 chương và 1 phiên ngoạiGiới thiệu:Câu chuyện về Khang Kế và Thiệu Chuẩn cùng những lá thư tình âm thầm mà Khang Kế nắn nót viết bằng tay trái gửi cho "người dưỡng mộ" suốt những năm tháng cấp 2 và cấp 3. Đó tưởng như tình cảm âm thầm cả đời mà kẻ nhút nhát Khang Kế nghĩ rằng người kia không bao giờ biết được, nhưng mà Khang Kế rõ ràng may mắn, nhút nhát nhưng may mắn có được đóa hoa Dã Khương mà hắn mong đợi...…
Choi Jisu,tổng tài kiêu ngạo lại phải vừa làm vợ vừa làm mẹ cho đứa trẻ hỉ mũi chưa sạch,chuỗi ngày sống mà thật đau khổ.Mỗi buổi tối trôi qua đều đứng trước gương khóc than cho cái ngực của mình ...Hwang Yeji,lúc nhỏ bị đuối nước xém chết,sau này lớn lên trí não vẫn chỉ dừng lại ở 5 tuổi.Hằng ngày ngoài xem Choi Jisu như mẹ ra thì chính là xem như kẻ thù...Author : Myosotis_Azorica…
Tác giả: Cố Nam TâyTình trạng: đang mòSố chương: dài dài dài =)))Cp: Thời Cẩn x Khương Cửu Sênh ( Chính )Hoắc Nhất Ninh x Cảnh Sắt Từ Thanh Cửu x Tô KhuynhCận Phương Lâm x Lệ Nhiễm Nhiễm.........Còn nữa......Lịch ra: không cố định. ⚠️❗️Lưu ý: Đây là truyện mình reup lại không phải của mình nha. Giới thiệu:Anh nói: "Sênh Sênh, nếu anh có thể lựa chọn cách chết, anh muốn được chết trên người em." "Sênh Sênh, dao sắc không gọt được chuôi. Anh có bệnh, máu có thể khiến anh hưng phấn, khiến anh giết chóc. Mà em là căn nguyên khiến anh khát máu và giết chóc.""Sênh Sênh, xin hãy cứu anh. Nếu em không nắm tay anh nữa, sau khi giết hết những kẻ kéo em đi, anh sẽ giết chết chính mình." Cô dịu dàng kéo tay anh: "Thời Cẩn, máu dưới sàn sẽ làm bẩn giày của em. Anh bế em đi." Cô chưa từng yêu ai đến vậy, yêu đến mức bằng lòng cùng anh rơi xuống địa ngục. Anh chưa từng yêu ai đến thế, yêu đến mức sẵn lòng vì cô bỏ xuống đồ đao.P/s: đơn giản vì mình muốn đọc ngoại tuyến thoi =)). • tui có viết cái bộ "thật tốt khi có anh" ó mn qua đọc cho tui tham khảo ý kiến nha :<. cảm ơn ạ.…
Xem Em Thu Phục Anh Thế Nào - Bạo Táo Đích Bàng GiảiTrần Ngư là một đứa bé miền núi điển hình, từ nhỏ ước mơ của cô là thi đậu một trường đại học thật tốt để có thể đi ra khỏi núi.Trần Ngư chính là một đứa trẻ cô nhi, theo như ông lão thần côn đã nuôi dưỡng cô nói, mười lăm năm trước ông vô tình nhặt được cô ở một nơi nào đó dưới chân núi. Khi ông nhặt được cô, ba hồn của Trần Ngư đã bị mất hai hồn, gần như là tắt thở rồi. May mắn được ông sử dụng chiêu pháp gọi hồn trở về, Trần Ngư mới có thể khỏe mạnh sống đến bây giờ.Đối với điều này, trước khi bảy tuổi, Trần Ngư là tin tưởng một cách mù quáng, nhưng sau khi cô bảy tuổi, cô không thể không tin. Dù sao, sau khi mở Mắt âm dương, ngay cả hồn ma quỷ quái cô đều đã thấy, còn dám nói ông lão là phong kiến mê tín thì thật sự là quá không thành thật rồi.Bất kể nói thế nào, vững vàng kiên định con đường đọc sách mới là đường ra duy nhất của bạn học Trần Ngư, cuối cùng cô cũng trúng tuyển đại học. Khi Trần Ngư thi lên đại học thì cha mẹ ruột của cô tìm thấy cô. Lúc này cô mới biết được thân phận thực sự của mình, vất vả nhọc nhằn vài chục năm đọc sách, Trần Ngư rất muốn nói rằng: sớm biết thế cô sẽ cố gắng học ông nội làm sao để đuổi yêu ma quỷ quái đi.Đây là câu chuyện về một cô gái cố gắng học tập thi lên đại học mới biết so với học đại học thì biết bắt ma còn dễ kiếm được tiền hơn, vừa bắt ma vừa trêu chọc nam chính.…
Tên truyện: Anh là giấc mộng của em (你是我梦里)Tác giả: Xuân Nhật Phụ Huyên (春日负暄)Xếp chữ: XoàiNguồn: Trường BộiThể loại: Đoản văn, hiện đại, thanh xuân, ngọt, tình đầu ý hợp, song hướng thầm mến, trúc mã, HE.Thuộc tính: Học bá phúc hắc thả thính công x Mắc chứng synesthesia học tra si hán thụ.Bản chuyển ngữ với mục đích phi thương mại, chưa có sự cho phép của tác giả.Vui lòng không chuyển ver, không repost.***VĂN ÁN:"Em muốn làm như vậy trên người anh, như chuyện làm với cây anh đào mùa xuân ấy...""Là em, hái đào và táo từ lồng ngực của anh,Đinh hương và bách hợp từ bụng,Nguỵ hoa run rẩy vì gió lay,Anh không phải hoa quả, càng không phải vạn vật,Anh là khoá học thường thức của em, là thực vật học của một người,"Em yêu anh, cherry run rẩy."***Đoản văn, tôi tuỳ ý viết ra, bạn tuỳ ý đọc.Áng văn yêu đương thanh xuân vườn trường.Học bá phúc hắc giỏi tán tỉnh công x Mắc chứng synesthesia học tra si hán thụ.(*) Synesthesia (Hội chứng cảm giác đi kèm): là hội chứng thần kinh khi não xử lý các dữ liệu, thông tin bằng nhiều giác quan cùng một lúc, hay nói cách khác là các giác quan bị lẫn lộn. Người mắc bệnh này có thể "nghe" thấy màu sắc, "sờ" được âm thanh, nếm được mùi vị khi nhìn vào các hình khối...…