[Yohwan] Spring, summer, autumn, winter and spring again
"Xuân, hạ, thu, đông rồi lại xuân. Tình cảm của anh dành cho em cũng như vậy, chưa bao giờ có điểm dừng nào cả"Warning: OOCĐỘC QUYỀN TRÊN WATTPAD…
"Xuân, hạ, thu, đông rồi lại xuân. Tình cảm của anh dành cho em cũng như vậy, chưa bao giờ có điểm dừng nào cả"Warning: OOCĐỘC QUYỀN TRÊN WATTPAD…
Nữ chính là một cô bé ngây thơ, trong sáng, ngoan ngoãn, học giỏi, xứng đáng là "con nhà người ta". Nhưng có thật là vậy không?Tên khác: My fucking lifeMong sẽ ko bị ném đá.Cảm ơn nhìu ❤️❤️❤️Quy tắc viết truyện: (...): lời nhân vật nghĩ…
Là những câu chuyện làm tớ (có thể là cả bạn, nếu được) thực sự hạnh phúc. Tớ kể truyện của riêng tớ, nhưng, biết đâu lại cũng là chuyện của ai đó trong các bạn thì sao? Vậy nên tớ xin đặt đề là"_của chúng ta_" nhé? (.)…
Đôi mắt kia chợt một ngày mở ra, đem tất cả yêu hận tình thù một kiếp đóng lại. Nàng thức dậy, khẽ thở dài, lại một kiếp nữa, lại một lần nữa xung quanh nàng chẳng còn ai...." Điều ta mong ước đó chính là được sống, sống một cuộc sống thực sự chứ không phải chỉ là tồn tại"...." Nè ~ ta thực sự hâm mộ ngươi nha, dám đi hành thích ta"" Cô thực sự bị điên à?"" Chậc... quá khen quá khen"" Cô! ""Ta làm sao? Ha ha ha"...." Thật không thể tin được, đứa bé ấy là vương ! "....." Lạnh quá, có ai ở đây không? Làm ơn xin hãy cứu chúng tôi"===Bánh xe vận mệnh không ngừng quay, cuộc sống lại tiếp tục chu kì mới. Một truyền thuyết mới lại ra đời#########Truyện sáng tác nên tiến độ nhanh chậm tùy cảm hứng tác giả ^w^Thể loại: phiêu lưu, chiến đấu, tình cảm, trọng sinh…
Trại hè ngày hôm đó, giáo viên phát cho mỗi người một tấm phiếu, yêu cầu hai người một đội. Tất Hạ lấy được tấm phiếu số 7, lần đầu tiên cùng Trần Tây Phồn gặp mặt.Cậu ấy đội chiếc mũ lưỡi trai màu đen, giọng nói nhẹ nhàng, cong môi cười nhẹ: "Tìm thấy cậu rồi, bạn học số 7, có thể chung đội với cậu không?Khi đó, cậu ấy là đứa con kiêu ngạo của trời, có thể nhìn mà không thể chạm tới, mà Tất Hạ chỉ là một trong vô số nữ sinh thích cậu ấy, là một người không ai chú ý đến. Việc yêu thầm này đã định sẵn sẽ chẳng đi đến đâu.Nhiều năm về sau, Tất Hạ gặp lại Trần Tây Phồn, ngày hôm đó mưa tuôn xối xả, cô ấy bị mắc kệt ở một thành phố xa lạ.Người đàn ông mím mím môi, ngữ khí chắc chắn nói: "Yên tâm, nhất định đưa cậu về nhà an toàn".Sau đó lại cùng nhau tham gia họp lớp, có người đùa giỡn nhất định bắt Trần Tây Phồn kể về lịch sử tình trường, Trần Tây Phồn không có cách nào nói: "Chưa yêu bao giờ nhưng thật sự có thích một người".Mọi người kinh ngạc hỏi người cậu ấy thích là ai, Trần Tây Phồng nhìn về phía Tất Hạ, ánh mắt giao nhau, khóe mắt cô ấy dần đỏ lên, tim chậm một nhịp.Trần Tử Phồn môi mang ý cười, từ từ nói: "Bạn học số 7 của lớp chúng ta".Không ai biết được, buổi tối ngày hôm đó ở hành lang, Tất Hạ bị cậu ấy vây vào tường, tránh cũng không thể tránh khỏi, hơi nóng của Trần Tử Phồn phả vào, gần như khẩn cầu: "Thích tôi lại nhé bạn học số 7".TÁC GIẢ: 楠知北Tên gốc: 七号同学…
Là những mẩu chuyện nhỏ của gia nguyên và kha vũLowercase…
sen đá được xem là biểu tượng cho ý chí kiên cường, phấn đấu vươn lên trong cuộc sống. Loại cây này có khả năng thích nghi rất tốt với mọi khí hậu, địa hình và sống quanh năm, khi lá cây rụng có thể nảy chồi và từ đó mọc lên một cây mới.…
Tiểu dị hỏa vừa mới sinh ra linh trí đã bị cuống vào một hồi đại chiến, rồi bị đưa tới một thế giới khác hồi nào không hay. Đường Tam đi đến trước mặt dị hỏa, hôn vào môi cậu: "Cảm ơn A Diễm đã giúp Ca ca" Đường Diễm ngây thơ chớp chớp mắt: "Ân" Mọi người trong Sử Lai Khắc che mặt: Cái người không biết xấu hổ này là ai a? Tuyệt đối không phải là Đường Tam chính trực nghiêm túc của chúng ta nha!! Tìm tòi chữ mấu chốt: Chủ giác: Đường Diễm, Đường Tam ┃ phối hợp diễn: Sử Lai Khắc chúng, cái khác ┃ cái khác: 1--- Lưu Ý: Mình chỉ edit phần Đấu La Đại Lục thôi, còn phần Đấu Phá Thiên Khung thì mình không edit ( vì khá bận nhưng mình sẽ edit nếu như mình có thời gian nhen :'3 ). Với mình chỉ edit từ Chương 8 trở đi, còn những chương trước đó các bạn có thể lên google đọc.…
Một ngày hạ...Một lựa chọn...Quyết định là từ cô...…
Tôi và cậu gặp nhau trong buổi sáng ở trước trường học.Tôi gặp cậu ở tuổi 18 nổi loạn điên cuồng.Tôi gặp cậu nơi con tim bắt đầu đập.Tôi yêu cậu, liệu quá muộn để nói ra.Một lần nữa trở lại nơi tôi gặp cậu."Lần này tôi sẽ không buông cậu ra"…
"Màu ngà kìa!""Hử? Là sao, Takemichi-kun em muốn nói gì?""Nó trắng ngà như bầu trời, như ngọc ngà tinh khiết của tình ta""...""Hừm! Có lẽ vậy thật!"#Dora…
Truyện nhẹ nhàng, không sến súa, chỉ đơn giản là nhẹ nhàng và hài hước thôi."Sẽ không có gì là trùng hợp ngẫu nhiên, tất cả là định mệnh, và nó cũng quyết định tất cả"…
Tiểu cá mặn Thẩm Tước Vi dũng sấm tông môn thí luyện, bị nhốt tiến pháp trận trung.Cô gái biên bị đông lạnh run, biên khóc chít chít ở linh võng cầu cứu: Cứu! Các vị đồng môn, Huyền Băng pháp trận như thế nào phá giải a, đứa nhỏ yếu đông lạnh choáng váng qwqLinh võng cùng thiếp đều "Ha ha ha", xếp hàng đùa giỡn chi.Cuối cùng, một vị ôn nhu tin cậy sư tỷ nhắn lại kể lại phá trận phương thức.Thẩm Tước Vi: Hôn nhẹ ôn nhu sư tỷ, cũng không thể được thêm nhĩ hảo hữu nha, ta nghĩ đưa nhĩ hảo ăn cảm tạ ngươi!Đối diện trầm mặc nửa ngày, "Ngươi thêm ta một cái khác liên hệ phương thức đi "Thẩm Tước Vi: Hảo nga ovoSư tỷ hảo sư tỷ diệu, ôn nhu kiên nhẫn lại tin cậy,Linh thạch nhiều tu vi cao, đối nàng hảo vô cùng!Một đoạn thời gian sau, hai người ước định hảo môn phái đại bỉ bạo mã.Thẩm Tước Vi: Sư tỷ, ngươi ngay tại môn phái đại bỉ thượng sứ ra "Thiên nữ tán hoa", đến lúc đó mạn thủy đậu vũ, ta xông lên đi cho ngươi thổ lộ!Sư tỷ: ... Hảo, ta cũng sẽ cho ngươi một kinh hỉ.…
Câu chuyện của quá khứ, khoảnh khắc mà những ký ức đã được tạo ra. Những câu chuyện chắp nối với nhau tạo nên những ký ức giữa hai con người gần như là khác biệt hoàn toàn với nhau, Itsuki Keiya và Shinzaki Koutarou. Koutarou lúc nào cũng tươi sáng, cũng tràn đầy những sắc màu rực rỡ, thu hút mọi người còn Keiya lại hoàn toàn ngược lại, tăm tối, đơn sắc và cố gắng đẩy xa bất kì ai muốn đến gần bản thân."Nhưng ngày hôm đấy, cậu đã nắm lấy bàn tay của tôi"Dưới cơn mưa tháng 9, họ đến gần nhau hơn"Sau đó, cậu quay lại đứng đợi tôi."Những tia nắng cuối cùng bao trùm lấy hình bóng của họ."Bầu trời xanh trong cùng với nụ cười tươi sáng ấyTiếng gọi khe khẽ của mùa xuân và giọng nói dịu dàng của cậuCánh hoa anh đào bay trong gió đậu vào mái tóc màu đen Những vì sao lấp lánh cứ như đang phản chiếu trong đôi mắt đó.Nhất định...tôi sẽ không bao giờ quên những khung cảnh ấy...Và ký ức của chúng ta"…
Có một tiểu cô nương đeo mặt nạ bạc luôn chạy theo sau hắn gọi hắn "Tứ ca ca". Cả thiên hạ nói nàng mang quỷ dung không thể gặp người, nàng vẫn hằng ngày tươi cười chạy khắp kinh đô.- Sở tiểu thư ... Thứ ta muốn là thiên hạ. - Hắn lạnh lùng phẩy tay áo, hừ lạnh bỏ đi. - Huynh muốn thiên hạ... Ta lấy cho huynh. - Tiểu cô nương ngã dưới đất, tay nắm thành quyền mặc kệ bùn đất bám vào từng ngón tay thon dài trắng nõn. Chỉ là câu nói này nàng nói nhỏ, nhỏ tới mức chính nàng cũng không nghe rõ.Một đạo thánh chỉ, nàng được chỉ phúc vi hôn cho thái tử đương triều. - Tứ ca ca... Huynh muốn thiên hạ, Nhan Nhi đã đem về cho huynh rồi. Huynh không cần Nhan Nhi, Nhan Nhi cũng sẽ không cản bước chân của huynh nữa. Nhưng... Tứ ca ca, Nhan Nhi kiếp này chỉ vì huynh mà mặc lên khăn hỉ, đội lên giá y.Một thân giá y đỏ thẫm, vạt áo tung bay theo chiều gió. Hắn nhìn thân ảnh ấy biến mất dưới vực sâu vạn trượng, tay hắn giữ lấy chiếc mặt nạ bạc. Thì ra tìm kiếm một người khó như vậy, dễ dàng như vậy...…
Tác giả: Mộng Tiêu NhịThể loại: Ngôn tìnhEditor: PhlqueenHôm đó là tiệc sinh nhật của Nhậm Ngạn Đông.Ở hành lang phía ngoài phòng riêng, Thẩm Lăng khuyên Nhậm Ngạn Đông: "Lão tam, cậu nên quay đầu lại đi, đừng làm tổn thương Thịnh Hạ nữa. Có phải chỉ vì tên cô ấy có một chữ "Hạ" nên cậu mới ở bên cô ấy đúng không?"Nhậm Ngạn Đông liếc mắt nhìn anh ta, cho rằng anh ta ồn ào liền nói một câu: "Điếu thuốc này cũng không thể làm cậu im được chút à?"Thẩm Lăng quay mặt sang một bên, đầu óc trống rỗng.Thịnh Hạ đến tìm Nhậm Ngạn Đông với dự án hợp đồng đang cầm trong tay.Nhậm Ngạn Đông xoay người lại, chạm phải ánh mắt của Thịnh Hạ. Thịnh Hạ bình tĩnh lại, bước tới, vẫn giữ nụ cười kiêu ngạo nhưng đổi xưng hô thành, "Nhậm tổng, anh cứ xem tôi như thế thân của Hạ Mộc, vậy có thể vui vẻ hơn mà ký hợp đồng giúp tôi nhỉ."Nhậm Ngạn Đông nhìn vào mắt cô nói: "Anh không xem em là thế thân của ai hết, làm sao có thể ký cho em được?" Anh uống hết ly rượu vang trong ly rồi xoay người bỏ đi.Sau đó, Thịnh Hạ nói: "Em tin là anh không xem em là thế thân của ai cả, mà chỉ là bạn gái của anh, ký hợp đồng cho em đi." Nhậm Ngạn Đông thậm chí không nhìn cô, cũng không trả lời câu hỏi của cô.Say này, vì hợp đồng này mà Thịnh Hạ thấy rất có lỗi với những người trong đội, nhưng Nhậm Ngạn Đông vẫn không chịu ký giúp cô.Sau đó Thịnh Hạ hỏi anh: "Giữa việc chia tay và ký hợp đồng, anh chọn cái nào?"Nhậm Ngạn Đông: "Cái trước."Cuối cùng, Nhậm Ngạn Đông vẫn không ký hợp đồng cho Thịnh Hạ, về sau bản hợp đồn…
Biết nhau là do duyên, đến với nhau là tùy phận" Nếu biệt ly làm chúng ta đau khổThì tương phùng khiến lòng ta lạc lối"" Chiến ca, chúng ta sẽ không xa"________Ngày đẹp trời nhất là ngày chúng ta bắt đầuVương Nhất Bác ( cậu) * Tiêu Chiến (anh)Anh hơn cậu 2 tuổi…
Một mẩu chuyện tình nho nhỏ giữa trăm vàn câu chuyện. Một mẩu chuyện được viết nên từ một cuộc tình tan vỡ. Một mẩu chuyện được viết nên từ một con người tầm phào có niềm tin mãnh liệt với tình yêu.... ~ Tình Đầu biến một kẻ ngu ngơ hoá mộng mơ giữa dòng đời xô ngã~*LƯU Ý ❗️❗️❗️- Thể loại : txvt- Có một số ngôn từ 😈 lưu ý khi đọc - MỌI NGƯỜI ĐỌC VÀ GÓP Í CHO MÌNH NHÉ ❣️( cái gì quan trọng viết hoa🍀)- Một câu chuyện đầu tay nên khá luống cuống mong mng ko chê🙆♀️🙆♀️…
-- "Muốn bắt đầu nha, Tetsuya."Hắn lướt qua tóc đỏ hài tử vai nhìn sang, chỉ nhìn vừa vẫn truy ở phía sau bọn họ người hùng hùng hổ hổ nói câu gì sau đột nhiên dừng lại tiến lên bước chân. Hồng Liên giống như hỏa diễm từ dưới chân hắn dấy lên, ở giàn giụa Đại Vũ bên trong chập chờn.Ở kêu thảm thiết phối nhạc trong tiếng, người trước mắt xoay người lại nâng lên mặt của hắn, hắn theo gò má lực đạo ngẩng đầu, đối đầu cặp kia ửng đỏ con mắt màu sắc càng ngày càng tươi đẹp đất phảng phất muốn chảy ra máu."Tới tìm ta." Người kia cười, hai tay từ từ trở nên trong suốt."Tới tìm ta, Tetsuya." Thân thể cũng bắt đầu biến mất."Tới tìm ta...""Không... Không được! Chinh..."+"Seijuurou!" Kêu to tỉnh lại, Kuroko Tetsuya một mặt mờ mịt nhìn trắng như tuyết trần nhà."Đích đích đích." Đầu giường đồng hồ báo thức bắt đầu hết chức trách kêu to, Kuroko xoa xoa mi tâm, bò lên nhấn tắt chuông báo sau lại đổ về trên giường."Lại làm giấc mộng kia a..." Kỳ thực trong mộng tất cả đã nhớ không Thái Thanh , duy hai có ấn tượng cũng chỉ có cặp kia giọt : nhỏ máu hồng mâu cùng cái kia dường như mệnh lệnh giống như "Tới tìm ta" . Tuy nói người hẳn là không bao nhiêu mười tuổi trước ký ức, thế nhưng cái kia vẫn bồi tiếp hắn lớn lên tóc đỏ hài tử, đối phương làm sao cũng chưa trưởng thành dáng dấp cùng quỷ dị lại thần kỳ năng lực để hắn muốn quên cũng không quên được."Rất quấy nhiễu đây, Seijuurou." Kuroko lấy tay lưng ngăn trở con mắt của chính mình, nhẹ nhàng nói như vậy.…
đồng chí nhóm, còn nhớ rõ phỉ khí rắc tử thảo sao? còn nhớ rõ thổ phỉ thảo sương dương, sơn sơn đại thần, tô dạng, trịnh hiển, trịnh phỉ, cẩm ý, yêu binh, tô huy hàn, chương diễn hàm, thiên nột, còn có kia vĩnh viễn " khải tiểu sớm" ———— ta sớm nhất xưng" tiểu thư tỷ" chính là" qua loa tiểu thư tỷ" . ta yêu qua loa. ta yêu qua loa điểu nhân điểu sự.cho nên, ta quyết định thứ hai bản, chính trực tân xuân ngày hội hết sức, đem của ta thổ phỉ thảo làm ra đến, để mà tổng kết ta này cũng hơi có chút" điểu" 2010!mọi người biết, của ta thư tiểu chúng, dụng tâm làm ra một quyển thật là thiên tân vạn khổ, cũng tuyệt đối kiệt đem hết toàn lực! thực không vì này hắn, chỉ vì có như vậy một quyển thật sự " thư" chứng kiến chính mình một đoạn điên cuồng ý niệm. kỷ niệm, lưu luyến.《 qua loa điểu sự 》 cá nhân chí ta tính chế tác lấy hạ nội dung: nhất 《 qua loa điểu sự 》 vô tóm gọn bản toàn văn, tuyệt đối nguyên nước nguyên vị.nhị 《 qua loa điểu sự 》 võng lạc bản phiên ngoại 《 qua loa mặc sức tưởng tượng 》 toàn văn.ba cái chí độc nhất vô nhị phiên ngoại, 《 trang trùng bí sử 》. chú: này văn phi 《 trang trùng nho nhỏ truyền 》. tin tưởng ta, trang trùng tuyệt đối là nhất quái!tứ ta trước kia một cái hố, 《 vô dụng bảo bối 》. đương nhiên, vẫn là cái hố. đem này văn phóng ở trong này, không dối gạt mọi người nói, là của ta một cái tư tâm, ta người này hồ đồ, máy tính lại thường xuyên khi dễ ta, một ít trước kia viết gì đó dễ dàng di thất, cho nên, rõ ràng, đáp cái chí đi nhờ xe, phóng …