Trầm vụn hương phai
Hoa nở khi duyên đếnHoa tàn khi duyên điTrầm thắp khi duyên thắmTrầm tàn khi duyên tanNgỡ hoa tàn, trầm phai thì duyên tận, có ai ngờ vương vấn mãi khôn nguôiSen đứt rồi nhưng nhựa còn vương mãiNhư tơ lòng dù cố giứt vẫn giăng tơNếu đã biết mình tình sâu duyên mỏngSao vẫn không đành lòng dứt mộng, bỏ hoa...Bồ Công Anh- vn (tct_521)Tản văn trong lúc chờ phim ... mòn mỏi ....…