Đam mỹ [KRIS & TAO] Tôi lỡ yêu cậu rồi, phải làm sao?
đam mỹ, hài hước, đáng yêu, dễ thương, lãng mạng...bla bla (ngắn gọn thôi nhé) HI HI Ủng hộ mình nha!^^…
đam mỹ, hài hước, đáng yêu, dễ thương, lãng mạng...bla bla (ngắn gọn thôi nhé) HI HI Ủng hộ mình nha!^^…
"Trên thế gian luôn tồn tại những điều tốt hơn là không nên được nói ra và cả những việc mà chúng ta nên bỏ qua trong im lặng..."- Tiếc là tình yêu của anh và em lại là một trong số những điều ấy.Author: @illicitmeDisclaimer: Fiction được viết với mục đích phi lợi nhuận.Rating: TCategory: Fanfiction - DramaStatus: OngoingLịch ra CHAP mới: 3-4 lần / tuần[CẤM SAO CHÉP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC]…
"Không ai biết tại sao chúng ta lại thân nhau đến chết" _ Thích Vy x Thái Văn Tịnh[Vượt qua ranh giới giả thực]Những người không thể chấp nhận sự vô đạo đức không được phép vào.Đó chỉ là sáng tạo văn học thôi🙏không quảng bá cho ai cả.Xe 🚔 cảnh báo sớm.Tất cả đều ích kỷ. Tất cả đều là riêng tư.Cre: https://archiveofourown.org/works/55946491?view_adult=trueChú thích: Chương trình "Tỷ Tỷ Đạp Gió Rẽ Sóng 2024" viết tắt là "Sóng Tỷ" hoặc "Đạp gió"...…
Ừm haha…
Author: orange_hoaxTranslator: Thanh TửLink gốc: https://archiveofourown.org/works/56181847Fic đã được dịch dưới sự cho phép của tác giả, vui lòng đừng mang đi đâu khác mà chưa được sự cho phép.Tóm tắt: "Hai Sự thật, một Dối trá" là một trò chơi khởi động cổ điển hoàn hảo cho các dịp tụ tập với nhau. Rất đơn giản: mọi người nói hai điều thật và một điều giả về bản thân, và mọi người sẽ phải đoán xem câu nào là giả, tạo nên những khoảnh khắc kết nối tuyệt vời. Trong khoảnh khắc khủng hoảng, Kuroba Kaito có lẽ đã thử làm mờ ranh giới bằng cách nói ba sự thật. Cậu không chắc lắm.…
Dùng sắc máu đỏ vẽ lên nụ cười tươi trên môi, có chút gì đó đau thương nhưng đồng thời cũng rất đỗi xinh đẹpMãi hướng bước đi về phía tia sáng le lói của hy vọng, mà chẳng may để ý rằng, chân đã rớm máu qua từng bước khập khễnh trên con đường vốn là lưỡi dao hai mặt bén nhọnTrao cho nhau hy vọng, rồi lại chính tay ta tàn nhẫn vùi dập những niềm tin bé nhỏ ấyRốt cuộc, chúng ta đang mãi theo đuổi gì vậy...Để rồi lạc lỗi mãi trong màn đêm vô tận cùng những đau thương mà chẳng một lần được bước ra ánh sáng...Ngày ấy, khi vòm trời còn xanh biếc, ta cùng nhau ngắm nhìn...…