Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
• Đây là fanfic về RHYCAP ! • Truyện có yếu tố 🔞 không thích vui lòng click back ngay bây giờ!• Tất cả cốt truyện đều là tác phẩm của trí tưởng tượng vui lòng không làm theo, cổ suý hay truyền bá sai sự thật.• Vui lòng không copy, reup, chuyển ver trên tất cả các nền tảng khi chưa có sự đồng ý của tác giả.Xin cảm ơn…
t/g vô tri nên thông cảm có lúc bị mát mát tẻn tẻn :)truyện viết kiểu chỉ là tưởng tượng ko có thật nha m.ng đừng có tin ....- anh yêu đức duy Thiên thần xinh đẹp của anh!!- em xuống đấy chỉ muốn tìm tình yêu em và anh thôi…
Chừng ấy còn chẳng đủ.Chừng ấy còn chẳng đủ?Những giọt nước nóng hổi, tràn qua kẽ tay của cậu. Hoàng Đức Duy kinh sợ, ôm chặt người trước nơi Nhà Hội đồng. Cậu ôm chặt thân thể gầy gò run rẩy đấy vào trong lòng. Nhưng chỉ là một đứa trẻ rách rưới, muốn đòi lấy quyền công bằng.Công bằng ở đâu? Nó nằm ở đâu đây?Tiếng nức nở tràn vào sâu trong tai cậu. Từng tiếng thở, từng tiếng kêu gào in sâu vào đầu cậu."Hoàng Đức Duy."Cậu giật mình, ngẩng đẩu lên. Cậu chạm vào ánh mắt đấy, ánh mắt mà khiến cậu vừa căm, lại vừa thương."Quang Anh...anh sai rồi.""Ừ, anh sai rồi."----Truyện chỉ là fanfic, không mang bất kì giá trị tham khảo liên quan tới đời thực nào.Ý tưởng, câu chuyện thuộc bản quyền của Cố Thanh.…
Tình yêu của cậu bắt đầu bằng một tờ giấy hôn ước, còn trái tim người kia thì lạnh hơn cả mùa đông năm ấy. Trong bộ lễ phục cưới trắng tinh, Duy không có gì ngoài ánh mắt buồn và những bước chân đơn độc giữa một hôn lễ xa hoa mà người chồng tương lai lại quay lưng bước đi. Về nhà, Duy sống như một cái bóng, chịu đựng đòn roi, sự khinh miệt và những lời cay nghiệt - chỉ vì một chữ "hiếu" với gia đình. Cậu không khóc, chỉ lặng lẽ gấp lại nỗi đau, lặng lẽ yêu một người chưa từng coi mình là con người. Nhưng có lẽ... cũng chính sự lặng lẽ ấy, lại là thứ lay động một trái tim ngỡ đã hóa đá.…
Hoàng Đức Duy làm rớt cây bút đúng chân bàn Nguyễn Quang Anh, muốn mở mồm ra gọi nhưng ghét không chịu được.''Ê...''Quang Anh không nói không rằng đá cây bút về cuối lớp trước ánh mắt ngơ ngác của người kia.''Đồ điên.''Đồ điên không quay lại, để mặc em loay hoay xuống cuối lớp nhặt bút._______________2 năm sau, Đức Duy tiếp tục làm rơi cây bút, vẫn vào đúng chân bàn cậu ta, nhưng lần này, cậu ta không đá lại nữa mà trực tiếp cúi xuống nhặt đưa cho em.''Nay tử tế dễ sợ...''''Người yêu tôi, tôi không tử tế thì còn tử tế với ai được nữa?''…