[RhyCap] Đến Cuối Ta Vẫn Có Thể Gặp Nhau...!!!
RhyCap truyện không có thậtlấy ý tưởng từ nhiều bộ truyện…
RhyCap truyện không có thậtlấy ý tưởng từ nhiều bộ truyện…
Năm tháng ấy, có một Quang Anh vì Đức Duy mà thay đổi từ một cậu bé được ví như chẳng có tương tai mà trở thành một chàng trai mà người người kính trọng. Nhưng đến lúc anh thành công, biến cố chợt ập tới kéo theo Đức Duy đi mất, khiến anh sống trong đau đớn nhiều năm liềnRồi ngày Đức Duy về bên anh đã đến, anh chẳng muốn đánh mất người anh thương nữa. Anh ôm cậu thật chặt như muốn nói dù cho có chết anh cũng muốn Đức Duy ở bên mình, chẳng rời bỏ anh một lần nào nữa....…
Rhycap…
bậy vãi lồn…
học đường…
Cả thế giới không ai cấm hai người, anh em bạn bè không ai cấm nhưng họ vẫn chưa dám đến bên nhau. Vì sao? Vì họ ngại... Hazz, thật bất lực làm sao...Thể loại: Real life, fanfic, ngọt. Lời nhắn từ 𝐍𝐚̆́𝐧𝐠 𝐥𝐚̀ 𝐂𝐮̛̀𝐮! Tớ viết sến lắm nên ai không khoái bị sâu răng thì không nên đọc đâu, nếu cậu thích thì đó là một thành công của tớ. Cảm ơn ai đã cho bé con tinh thần của tớ cơ hội gặp cậu nhé! Kí tên𝐍𝐚̆́𝐧𝐠 𝐍𝐠𝐨̣𝐭…
hi đọc thử đi ạ…
hơi ngượcccc…
"Đời đâu như là mơ.."…
mới viết tiểu thuyết lần đầu có gì sai sót mọi người cứ góp ý mình sẽ sửa…
"nhóc nhỏ....tôi thích em"....…
đọc đi…
"Nếu có một lần nữa... tôi vẫn chọn yêu em, dù có phải quên mình, quên cả thế giới này.""Nếu một ngày em quên Anh... thì Anh có buông tay em không?""..."Em nói với Anh bằng đôi mắt ướt, trong một đêm không trăng nơi hoàng cung lặng gió. Lúc ấy, cậu chỉ im lặng, không trả lời, cũng không buông tay. Và rồi em thực sự quên thật. ... Anh nhìn em, trái tim như chết lặng. Em vẫn là em, vẫn ánh mắt ấy, giọng nói ấy... nhưng trong em chẳng còn chút gì của ngày xưa. Em không nhớ cậu. Không nhớ những ngón tay từng đan, những lần cùng nhau trốn khỏi cung, những đêm cậu nằm cạnh em mà chẳng nói gì. Em quên sạch. Còn Anh... lại nhớ rõ hơn bao giờ hết."Anh à... nếu em không còn là em trước đây... thì cậu có còn thương em nữa không?" "..."…
hihi đọc thử đi ạ…
Cả thế giới của Quang Anh chỉ gói gọn vào ba chữ "Hoàng Đức Duy"…
‼️Truyện chỉ là trí tưởng tượng của tác giả vui lòng không mang đi nơi khác.…
ba chấm…
Gặp gỡ ngày đông với cái giá lạnh ấy em và anh gặp nhau dưới ánh đèn của tiệm xăm…
" Tim ta r.ỉ máu, lệ nhỏ thành hàng"…
Khi nào hai ta về một nhà ?…