Jsolnicky | Diễn
"Em không sợ ma à?"" em không"" ơ thế mày diễn để lừa anh à"" đâu có, em diễn để ôm anh"…
"Em không sợ ma à?"" em không"" ơ thế mày diễn để lừa anh à"" đâu có, em diễn để ôm anh"…
Văn ÁnNguyễn Thái Sơn - một người sống vì ước mơ và không ngừng lao mình vào những mục tiêu cao cả. Và bên cạnh anh, luôn là một chàng trai có đôi mắt sáng, dịu dàng như ánh bình minh, Trần Phong Hào. Với anh, cậu chẳng khác nào mặt trời - âm thầm chiếu sáng phía sau, là điểm tựa để anh có thể vững bước tiến về phía trước.Nhưng cuộc đời đôi khi đòi hỏi những hy sinh không ngờ. Hào đã lặng lẽ chọn rời xa, chọn hy sinh giấc mơ của chính mình để Thái Sơn được bay cao, bay xa. Trong trái tim đầy yêu thương nhưng cũng đầy dằn vặt của mình, Hào chỉ mong một điều giản dị: *Thái Sơn có thể mỉm cười và sống trọn vẹn với lý tưởng của mình*.Thái Sơn cuối cùng đạt được những gì mình hằng mong muốn. Đứng giữa ánh hào quang rực rỡ, anh là biểu tượng của thành công, là niềm tự hào của biết bao người. Nhưng trong khoảnh khắc ấy, giữa biển người tung hô, Sơn đột nhiên thấy trái tim mình trống rỗng. Bởi trong cái lặng im sau tiếng vỗ tay, anh nhận ra rằng *người đã luôn ở đó, soi sáng sau lưng anh* - Phong Hào, không còn ở bên nữa."Mặt Trời Sau Lưng Anh" là một câu chuyện về yêu thương và mất mát, về những lựa chọn đầy đau đớn của tuổi trẻ. Phong Hào đã chọn đứng trong bóng tối để người mình yêu được tỏa sáng, và Thái Sơn đã đánh đổi hạnh phúc của mình cho thành công. Nhưng liệu anh có thể tìm lại ánh sáng đã mãi lụi tàn? Hay bóng hình ấy chỉ còn là một ký ức đẹp mà trái tim anh sẽ giữ mãi mãi?…
có em mèo bị bệnh, có anh mèo lo cho em mèokhông share trước mặt chính quyền!!! Tôi sợ 🙌🏻…
"Sơn dậy đi em"_______Thông cảm cho tớ nếu có lỗi nhé.…
Thuốc an thần, tia sáng giữa đêm đen, và anh.…
sao trên trời, biển sâu thẳmnhưng có biển là ôm mộng hợp thành_______________truyện hư cấu, không có thật_tác giả chính thức @qui_…
sao đỏ x trùm trường.hội bế em đức duy đụng độ hội bế em quang anh. đùng, mấy anh ra rìa.…
plot : trần phong cảm thấy không ổn𓂃 ࣪˖ ִֶָ𐀔w: not real𓂃 ࣪˖ ִֶָ𐀔…
lại là một ngày mới anh thức giấc với thở dàilại là một ngày mới đánh thức anh bằng nỗi đaudù biết không có phép màu níu em quay trở lạichỉ một lần sau cuối cho anh được thấy hình bóng em.cp chính: domicpad ( đăng dương - anh duy)cp phụ ( có thể có hết hoặc chỉ 1 vài cặp hoặc không có ): caprhy, jsolnicky, doogem, hieukew, issacnegavshort fic.lowercase.…
yêu đến phát điên…
Em mèo nhõng nhẽo và anh giám đốcCó 1 đoạn nhỏ của DoogemKhông liên quan tới đời thực, tuyệt đối không share trước mặt chính quyền. Tôi sợ!!!…
"Cậu nghĩ bản thân tôi gồng mình đội lên vai cái danh oan gia của cậu tôi thấy vui lắm hay sao? Có bao giờ câu chịu nghĩ tại sao tôi làm vậy hay chưa?""Nguyễn Thái Sơn. Cậu không phải chờ nữa. Tôi yêu cậu"Không áp dụng lên người thật…
So thanks for showing me the exit sign...…
Idea của 1 bạn này đấyyy…
những mảnh nhỏ…
"Đợi em ở một nơi khác nhé?""Anh sẽ đợi...đừng bỏ anh""Dạ"⚠︎︎:OOC, oneshot, OE…
"tao ghét mày, thái sơn" "ừm, vợ"…
Mấy bà lưu ý nha:Truyện không áp dụng cho thực tếKhông toxicCó 18+ với song tính này nọ nữa nên mấy bà lưu ý nhaCó notp lướt qua ạIu nhìuu🫰💕…
nhìn hoàng hôn kia còn mang em đi xa anh thêm bao nhiêu lâu nữa sẽ trả về?đừng có như vậy dặn lòng đừng khóc như vậymà đời đâu như anh mơ, đâu như anh mơ.…
nguyễn thái sơn vào ngày hôm ấy của cái năm mới mười tám đôi mươi, cuộc sống còn đầy những rực rỡ sắc màu, đã gặp được một tiếng vọng nghe thật trong trẻo và đáng si mê làm sao trong đời mình.thái sơn nó mang theo sự ngông cuồng và hết thảy nhiệt huyết tuổi trẻ đuổi theo hình bóng ấy. đến tận chân trời xa xăm ngút ngàn, anh quay lại nhìn nó."trần phong hào là tên của anh."và nó đã gần như nhảy cẫng lên khi bản thân cuối cùng cũng có thể ôm lấy ánh dương vào lòng.…