[Amuro Tooru x Reader] Đánh Mất
Trời mưa như trút. Những hạt mưa nặng nề xối xả xuống mặt đường lạnh ngắt, nhấn chìm mọi âm thanh vào khoảng lặng nửa vời giữa ngày và đêm. Em bước đi chậm rãi, đôi vai gầy run lên dưới lớp áo mỏng ướt sũng. Không một chiếc ô, không một ai cùng đường - chỉ có em và cơn mưa, cùng nỗi đau đang rỉ máu trong lồng ngực.Đôi chân em lạc lõng giữa vỉa hè thưa vắng, lòng quặn thắt bởi những điều không thể gọi tên. Người ấy... người mà em đã yêu thương bằng cả sự ngây dại và tin tưởng, nay lại lạnh lùng quay lưng, phủi sạch mọi điều đã từng. Em không khóc, vì nước mắt giờ đây đã lẫn vào mưa, trôi đi cùng những oán giận bị dồn nén quá lâu.Trái tim như bị ai đó bóp nghẹt, từng nhịp đập trở nên khó nhọc giữa lớp không khí đặc quánh hơi lạnh. Em không biết mình đang giận người, hay giận chính bản thân vì đã yêu quá nhiều, trao đi tất cả mà chẳng giữ lại chút gì cho mình. Những bước chân cứ thế trôi trong vô thức - em đi, không phải để tìm nơi trú, mà như đang chạy trốn khỏi chính tình cảm của mình. Trời mưa mãi không dứt. Giống như lòng em, ướt đẫm, nặng trĩu và không còn lối ra.bonus: Viết tiếp của "Cơn Khát", có khuynh hướng OOC và khác bản "Cơn Khát" hơn nhiều chút…