{Countryhumans}[AllxVietnam]Xuyên vào cuốn sách cẩu huyết~
Cre ảnh:Cần tìm, AllxVietnam nếu là NOTP của bạn thì xin mời bạn đọc truyện khác, xuyên không! Đọc đi ko bt miêu tả thế nào=)|Vietnam ở đây là nam…
Cre ảnh:Cần tìm, AllxVietnam nếu là NOTP của bạn thì xin mời bạn đọc truyện khác, xuyên không! Đọc đi ko bt miêu tả thế nào=)|Vietnam ở đây là nam…
Starting:Tôi đã mua một otome game.Nghe thật buồn cười, vì trước giờ tôi vẫn luôn theo đuổi hình ảnh là một cô gái nghiêm túc, lãnh cảm. Nhưng khi lướt qua những quầy hàng second-hand ở chợ đồ cũ, tôi vô tình đánh mắt lên một đĩa video game hơi bụi bặm, phía trên là hình ảnh của một vài chàng trai với những bông hoa hồng vây quanh. Và có gì đó nữa, thôi thúc tôi chạm vào. Tôi nhặt đĩa game lên. Giời ạ, otome game, number-one-trong-list-những-thứ-tôi-phải-tránh."Vòng xoáy tình yêu chốn thượng lưu", đó là tên của đĩa game. Ew, khiếp. Ai lại có thể đặt một cái tên ngu ngốc thế này cơ chứ.Tôi đem nó về nhà. Cho vào cái đầu DVD đã cũ. Bật lên. Ô, opening nghe cũng tạm. Một lố trai đẹp từ từ hiện ra, cùng với, ugh, một đống hoa hồng. Đảo mắt. Kiểu gì game này cũng dở hết biết cho xem.Warning:- Có thể chứa ngôn từ gây thù ghét, thô tục, hình ảnh gây khó chịu,... Cân nhắc trước khi xem.- Truyện không chứa bất kì chi tiết nào liên quan đến lịch sử, không có ý xúc phạm các quốc gia hay bất kì cá nhân nào khác.- Tính cách và cuộc đời của các nhân vật đều do author quyết định.- Hãy hành xử văn minh, có chừng mực. Vui lòng không sử dụng ngôn từ gây thù ghét trong mục comment, đặc biệt đừng xúc phạm đến các reader khác.- Chứa incest, chứa incest, chứa incest, điều quan trọng nhắc lại ba lần.Điều muốn nói chỉ có bấy nhiêu, chúc các bạn có một trải nghiệm vui vẻ.Truyện chỉ được đăng trên Wattpad.…
Ta vì hắn mà làm tất cả...nhưng cái ta nhận lại chỉ là sử lạnh nhạt của hắn.......hắn chưa bao giờ quan tâm, để ý đến ta......ta đã cố làm tốt tất cả nhưng chỉ nhận lại một cái lạnh lùng.....ta mù quáng yêu hắn mà đã bỏ lỡ tất cả hạnh phúc cuộc đời của ta.....lời hứa năm xưa hắn đã quên....nhưng ta còn nhớ và chỉ có một mình ta nhớ....chỉ có một mình ta thực hiện.....ta làm một quân cờ tốt trên bàn cờ hắn....hắn sai gì ta làm đó....hắn có bị gì đều là ta lo lắng cho hắn......hắn đau buồn ta an ủi....nhưng chỉ nhận lại một câu" tao đã nói bao nhiêu lần rồi,tao không cần mày an ủi không cần mày quan tâm đến chuyện của tao mày cút đi, mày chỉ là quân cờ của tao chỉ để sai khiến mày tốt nhất nên làm tốt bổn phận của mày".......hắn đau lòng vì người hắn yêu....còn tim của ta đã bị hắn đâm từng nhát dao....lúc người hắn yêu bị thương xây xướt ngoài da hắn quân tâm đủ thứ....còn ta bị quân địch bắt hành hạ tra tấn đủ loại vết thương trên người lúc ta về hắn chẳng quan tâm mà còn chửi ta" mày làm gì mà giờ mày mới về thật vô dụng chỉ thoát ra còn mất thời gian người như mày tao không cần"......ta vì hắn mà đỡ cho hắn một nhát kiếm.....ta tưởng hắn sẽ quan tâm....nhưng hắn đã đi đâu đã đi từ lúc nào để ta lại ta nằm trên nên đất lạnh lẽo máu chảy nhuộm đỏ cả quân phục.....cuối cùng ta biết rằng hắn là đi cứu hắn yêu....ta tuyệt vọng nằm đó....nếu có thể quay về quá khứ ta sẽ làm những gì ta muốn.Truyện này của mình thì không liên quan đến lịch sử hay chính trị, không có ý xúc phạm quốc gia…
Hân hoan trong niềm vui giải phóng chưa được bao lâu, 16 năm sau, Việt Nam đón nhận một tin sốc khủng khiếp: Liên Xô - một người bạn, người thầy và người đồng chí, đã qua đời. Cô đau buồn, sụp đổ và phẫn nộ khủng khiếp khi biết được kẻ đã khiến ngài từ giã cõi trần. Nắm chặt bàn tay, cô hừng hực khí thế, thề rằng sẽ dạy cho kẻ đó một bài học. Ông trời không phụ lòng cô, sau khi hi sinh, cô được chuyển sinh sang một thế giới song song, nơi mà Liên Xô vẫn còn sống, và lần này, cô nhất định sẽ giải cứu ngài khỏi số kiếp tàn nhẫn. Cre ảnh bìa: Hisuri Nana…
Một Vietnam thời bao cấp gặp một Việt Nam với nền kinh tế phát triển hiện đại? - "Ủa, vậy là mình không cần đổi tem phiếu để mua thiệt hả anh?" - "Mình thật sự có thể xây toà nhà cao thế này á?" Không còn những hố bom, những mái nhà lụp xụp, những chiếc xe đạp lóc cóc, những bữa củ mì thay cơm. Một đất nước phát triển, độc lập, tự do và hạnh phúc.- "Anh! Anh thật sự đã đưa đất nước phát triển như mong muốn của Bác đấy!" Việt Nam nhìn bản thân mình trong quá khứ bằng đôi mắt trìu mến nhất. Trông thằng nhỏ háo hức với mọi thứ xung quanh đến nỗi run cả người, cậu không nhịn nổi mà bật cười ha hả: - "Tất nhiên rồi, vì anh có đồng bào luôn ở bên đó!" ______________________ ⚠️‼️Truyện là phần tiếp nối của "[Countryhuman Vietnam] Cuộc Hội Ngộ Vượt Thời Gian" trên Wattpad, tuy nhiên nội dung 2 phần không quá liên quan tới nhau nên có thể không đọc bộ trước ‼️ NO SHIP ‼️Mọi sự việc, nhận định đều là ngẫu nhiên, không liên quan đến lịch sử hay chính trị…
[ Coutryhumans - AllVietNam ] [ Bl - R18 ] : Chạy TrốnT/G : Amai - Văn Án -- Xuyên đến một tiểu thuyết BE với thể loại Chiếm hữu vặn vẹo ơ chiến tranh thế giới thứ hai, làm em hoang mang và sợ hãi đến tột cùng khi nhìn thấy " bản sao " mang hình dáng giống y hệt những người thân của em thế giới cũ ," họ " ở đây vô cùng lạ lẫm đối với em ,họ chính là những con ác quỷ máu lạnh cùng với tình cảm vặn vẹo đến Toxic , thứ tình yêu Toxic đấy khiến em sợ hãi và xót thương cho cô gái ấy , người con gái mà đồn có được thứ tình cảm " Đáng Quý " hơn cả "kim cương "nhưng mấy ai biết được thứ tình cảm đó Kinh Tởm đến mức nào , vậy mà khi cô ấy mà cầu cứu những người bên ngoài cho rằng cô ấy chủ muốn thu hút sự chú ý thật đau lòng làm sao , nhưng mà em làm gì được đây ? em không phải người của nơi này ,cũng chả phải chủ của cơ thể này , em là kẻ " ngoại lai " , em phải trở về, trở về " ngôi nhà " thực sự của em nơi thế giới có người em yêu ở đấy , vì vậy em nhất định phải CHẠY TRỐN dù ở đây có những người mang khuôn mặt của giống người thân của em -…
WARNING: OOC, bad languae, lệch nguyên tác, toàn bộ thành viên đều bằng tuổi.-------------Trại là điểm nhấn trong đời học sinh của Gia Triết, và dẫu thế nào thì nó vẫn muốn giữ cái kỉ niệm đấy lại bên mình.---------- Khai bút: 13/4/2024- Chấm bút: ??/??/2024…
‧₊˚ ☁️⋅♡𓂃 ࣪ ִֶָ☾.Em là lời thầm thì của quá khứ.Là tiếng vọng giữa những cơn đau.Là "niệm" - một niềm day dứt chẳng bao giờ gọi thành tên.Việt Nam sinh ra với mái tóc trắng cùng đôi mắt đen sâu thẳm - một tạo vật bị xem là điềm xui. Em không được yêu thương. Chỉ được giả vờ yêu thương, bởi vì trên đỉnh đầu em, luôn lơ lửng một bảng hận thù - nếu nó vượt quá 50%, tất cả sẽ phải trả giá.Nhưng họ không biết... Dù em bị tổn thương, bị ghét bỏ, bị đẩy ra khỏi cả thế giới, chỉ số hận thù ấy lại giảm đi.Không phải vì em tha thứ.Mà bởi vì... em đã bắt đầu hận chính mình.Rồi tai nạn xảy ra. Máu loang đỏ mặt đường.Và những người từng làm tổn thương em, cuối cùng cũng nhìn thấy điều họ chưa từng muốn thấy:Một linh hồn đang rệu rã đến mức chẳng còn muốn tồn tại."Niệm" là hành trình của những kẻ từng chạm vào em - bằng ác ý, bằng lời nói, bằng sự im lặng - giờ đây phải tự tay vá lại những vết cắt chính mình gây ra.Nhưng liệu có quá muộn cho một trái tim chỉ còn biết sống trong hoài niệm...?‧₊˚ ☁️⋅♡𓂃 ࣪ ִֶָ☾.💥 All x Việt Nam | Boylove | Healing | Tự hận bản thân | Ngược thấu tim, ngọt thấu trời | Lạnh sống lưng rồi ấm tận tim༄ Author: Agar d'Amour༄ Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad, cấm lấy ý tưởng khi chưa được sự cho phép của Author…
|Văn Án| Căm Phẫn Mọi Thứ! Tất Cả Chỉ Là Giả Dối..Gia Đình Cậu Mất Cả, Cậu Đau, Cậu Xót..Họ Tới Và An Ủi Cậu, Thế Mà Lại Quay Lưng Với Cậu..? Ahaha! Họ Không Còn Là Họ Nữa, Cậu Cũng Không Còn Là Cậu Nữa.. Sau Khi Nhập Lại Vào Thân Xác Cũ, Cậu Đã Là Hư Vô, Không Một Ai Nhớ Tới Sự Hiện Diện Của Cậu Cả, Hình Như Cậu Đã Bị Lãng Quên..? Một Thời Kỳ Mới Nổ Ra, Thế Chiến Thứ III Đã Bắt Đầu, Mục Đích Của Thế Chiến Này Là Lập Lại Trật Tự Của Thế Giới! Kẻ Nổ Ra Nó Vẫn Là Hắn, Ai Đồ Tóp Tóp Nazi Germany :) Tất Cả Lại Hỗn Loạn, Thế Giới Này Lại Phân Chia Thành Các Thể Loại! Cực Khổ Lắm Mới Hoà Bình! Mà Hình Như Cậu Hơi Lạ..? Cậu Chờ Ngày Này Lâu Lắm Rồi Sao..?…
Au: 𝑳𝒖𝒏𝒂 𝑴𝒂𝒓𝒔𝒉𝒎𝒂𝒍𝒍𝒐𝒘👁🗨Name: 𝐃𝐞𝐬𝐭𝐢𝐧𝐲💌 ⪥⇣⋰⋰⋯⋯⋯⋯❤⋯⋯⋯⋯⋱⋱⇣⪥ 𝐃𝐞𝐬𝐭𝐢𝐧𝐲 - Một học viện, những trái tim non trẻ, và những mối quan hệ đan xen giữa tình bạn, tình yêu và cả sự ganh đua. 𝐈𝐦𝐩𝐞𝐫𝐢𝐚𝐥 𝐈𝐧𝐭𝐞𝐫𝐧𝐚𝐭𝐢𝐨𝐧𝐚𝐥 𝐀𝐜𝐚𝐝𝐞𝐦𝐲 (𝐈𝐈𝐀) - nơi hội tụ những học viên ưu tú nhất từ khắp nơi trên thế giới. Ở đây, mỗi người đều mang trong mình niềm kiêu hãnh của quê hương, cùng những hoài bão lớn lao. Nhưng khi những đối thủ chạm mặt nhau, liệu đó chỉ là sự cạnh tranh hay còn là thứ cảm xúc không tên? Cậu là bạn, hay là tình địch của tôi? Là đối thủ, hay là định mệnh đời nhau? Giữa những ganh đua khốc liệt và những rung động tuổi trẻ, ai sẽ là người dám bước qua ranh giới mong manh của trái tim? ⪥⇣⋰⋰⋯⋯⋯⋯❤⋯⋯⋯⋯⋱⋱⇣⪥ ❗Warning❗- Không liên quan đến lịch sử, chính trị. - Không có ý xúc phạm bất kì quốc gia, vùng lãnh thổ nào cả.- Truyện chỉ để giải trí 💞 Tôi là một người simp lỏ Tổ quốc💞🍭 Chúc các cộu đọc truyện zui zẻ🍭…
1. Hình không phải ảnh của mình. Có thể trong tương lai mình sẻ đổi ảnh mà mình vẽ. Còn bao lâu thì mình không biết. 2. Trong lúc viết thì mình có thể sẽ viết sai hoặc sai chính tả, nếu không thính có thể không xem.3. Chuyện rất nhảm và xàm và không theo lịnh sử nhé. Nếu không thính thì mời đi.4. Không lấy truyện đi đâu nếu không có sự cho phép của tác giả. Không ném đá dưới mọi hình thức.5. Chuyện không có ý định xúc phạm bất cứ quốc gia hay tổ chức nào nhé.…
[Cảnh báo ] Từ ngữ thô tục có thể không phù hợp nếu bạn thấy khó chịu vui lòng đi ra------------------------------------------[ Văn án ]Vietnam là một cậu zai hiện lành không bao giờ gây gổ với ai , sống một cuộc rất health, cả ngày chỉ tu tâm tích đức . Một người tốt như cậu ấy vậy mà lại chẳng được ông trời độ , suốt ngày bị dính vào mấy thằng hạ bộ xuyên thẳng lên não và cứ như vậy gần như cả đời cậu đã phải chiến đấu để bảo vệ sự tự do của mình , cũng như đã phải chịu đừng khi nhìn thấy cảnh những người mình yêu lần lượt ngã xuống nhưng ngày hôm nay mọi chuyện đã khác cậu sẽ được tự do , mang trên mình một nụ cười cậu đứng lên bục phát biểu nhưng chưa kịp nói đã có một thứ gì nhanh như gió lao đến chỗ cậu , nhìn kĩ đó là một con dao , cậu định né nó nhưng không kịp nữa , con dao cắm vào ngực cậu chất độc lan ra , và thứ duy nhất cậu nói được là " Đ*t mẹ " và thế là cậu tử vong . Ngày đầu tiên cậu có sụ tự do cũng là ngày cuối câụ còn sống , vậy mới nói thế giới này đúng là hãm *** -------------------------------------------Đây chỉ là một bộ truyện tôi viết ra do vã OTP cực mạnh thôi nên sẽ không hay lắm đâu •́ ‿ ,•̀p/s: mình mất acc evonto nên sẽ đăng lại tác phẩm bên này nhé…
Ta nguyện dùng ngàn đời vạn kiếp luân hồi để bảo toàn cho người có một đời bình an, để người làm lại những gì mình còn dang dở. Người là tín ngưỡng duy nhất trong ta.Ngài Việt Nam đã ngất đi vì làm việc quá độ hay vì kế hoạch giúp người ấy không còn sống một đời dằn vặt nữa. Liệu số phận của ngài sẽ ra sao khi ngài được quay về quá khứ để làm lại những gì ngài nuối tiếc?Truyện được tác giả đăng lại từ bên Mangatoon qua đây và chỉnh sửa ngôn từ cho phù hợp.Truyện vẫn chưa hoàn và tạm thời drop đến hè, bên này lịch đăng truyên sẽ chậm hơn bên kia, hi vọng mọi người góp ý.…
"Người con gái Việt Nam kiên cường lắm..Tôi đã nhìn em chiến đấu, nhìn em quyết không đầu hàng, nhìn em đấu tranh giành độc lập..."" Vóc dáng em nhỏ nhắn, nhìn gầy lắm..em không đủ ăn, ngủ không đủ giấc. Em mãi chiến đấu mà quên thân mình. Em nói với tôi về giấc mơ của em, nó là một lí tưởng.."" Là giấc mơ về ngày hòa bình, lí tưởng chiến đấu giành lại độc lập tự do!"" Tôi nhìn em, theo em, giúp em và..yêu em"…
•R18_chỉ dành cho người trên 14 tuổi_truyện có nói tục, từ thô bạo_truyện chỉ là suy nghĩ, chỉ là giả tưởng không phải sự thật_cao H+_countryhumans_thời gian ra chap không cố định~MY OC~…
tên truyện: Ác quỷ đội lốt người..Việt Nam, người là 1 người anh cả trong nhà nhưng cũng là người hiền nhất nhà,hiền đến nổi phải bị nhập viện chỉ vì bị chính những đứa 'em' của mình đánh đến mức rơi rã chỉ vì 1cô gái của mình thích mà những người 'em trai' đó ra tay ko cần nghĩ ngợi.Đến cả danh dự của y cũng bị người khác bôi nhọn ,đồn tin giả,bị mất niềm tin của m.n kể cả người y thích cũng nhìn người bằng ánh mắt khinh bỉ,Cha thì đi công tác nên ko biết......Y tỉnh dậy trong bệnh viện, mặt ko biểu cảm, còn trên thân thể của người đều có vết thương từ nhỏ đến lớn đc các cô y tá và các bác sĩ băng bó cẩn thận, y ngồi đó và tự nhủ với lòng mình là:"ĐƯỢC RỒI NẾU TÔI HIỀN KHÔNG MUỐN VẬY THÌ TÔI SẼ KHIẾN CÁC NGƯỜI SỐNG KHÔNG BẰNG CHẾT"____________Lưu ý:trong truyện lần này của Việt Nam của tui sẽ ko đc hiền và bao dung hay dễ thương nha, trong đây thì Việt Nam sẽ có tính ranh ma,bạo lực,có chút vấn đề tâm lý và đặt biệt là làm những động tác gợi cảm,EQ cao👍…
No cap •_•[Truyện drop òi, viết fic trong cơn mê man nên tệ lắm]…
Việt Nam khắc trong tim một lời thề: dù bom rơi, dù đạn nổ, nó vẫn sẽ đến trường. Câu chuyện là hành trình học vấn của Việt Nam. Nó lớn lên trong khói lửa, với sách vở là thứ xa xỉ, trường học là căn hầm tránh bom, và giấc mơ học sinh rực cháy trong những mẩu nhật kí cất kỹ trong hộc bàn. Từ những ngày đầu tập đánh vần bên tiếng súng đến khi nhận tấm bằng tốt nghiệp đại học năm 54 tuổi, và có thể sau đó nữa. ___________🔴 NO SHIP, NO HAREM✨ Viết truyện này như một lời khuyến học. Bởi có những người, cả một đời chỉ mong một lần được ngồi trên giảng đường, cầm lấy sách vở mà học. Nếu có đủ hoà bình, đủ tuổi trẻ, và một mái trường, xin đừng bỏ phí điều thiêng liêng ấy.____________________By: • @Sunari(*'▽'*) on Wattpad • Cá Con 🐟 on fb(Bản quyền bìa ảnh và tác phẩm đều thuộc về tớ)⚠️‼️Truyện mang yếu tố lịch sử, tuy nhiên không phải chính sử và không liên quan đến lịch sử. Không có tính chất tham khảo, càng không xúc phạm hay động chạm bất cứ cá nhân, tổ chức nào, không thích vui lòng CLICK BACK‼️⚠️…
Trao cho chúng niềm tin...Trao cho chúng hi vọng...Vậy mà thứ chúng trả lại chỉ là phản bội..Thứ mà chúng đáp lại là thất vọng...Tôi luôn tự hỏi sao bản thân ngốc thế ?Ngốc đến đáng thương...Yêu chúng đến mù quáng...Hi vọng,niềm tin đều sụp đỗ...Cũng là lúc tôi phải thây đổi...Nếu có cơ hội làm lại...TÔI SẼ CHẴNG YÊU CÁC NGƯỜI....…
thứ 5tôi vẫn sẽ cố thử lại với bộ này=)+Truyện thuộc bản quyền của tôi+ thể loại Đam Mỹ, bác nào ko ưng có thể out+ truyện hoàn toàn là trí tưởng tượng của tôi, ko dính dáng gì tới lịch sử hay chính trịchúc mí bác đọc vui vẻ.sự thật..... nó là một sự thật tàn khốc..______________" Thầy! Thầy!! cho em hỏi cái này nhá!"_ _" trò cứ hỏi đi"__" gia đình của thầy có mấy người vậy?"__".."__" à, thầy có làm chút bánh, trò ăn rồi học bài đi nhé, thầy có chút việc phải đi"________________" thầy! thầy!! sao thầy hay cười thế?"__" vì thầy luôn vui nên thầy mới cười đấy"__" vậy niềm vui của thầy là gì?"__" thầy có chút việc, lần sau sẽ trả lời"________________" thầy ơi! em nghe nói thầy bị bệnh. thầy có ổn không ạ?"__" haha! chỉ là cảm thôi, trò làm gì mà lo thế"__" vậy thì tốt quá, vậy mà cậu ta dám nói là thầy bị bệnh sắp chết"__".."__" chắc trò ấy nói vậy để em lo rồi đi thăm thầy thôi"__" em cũng nghĩ vậy!"________________"thầy.. bây giờ em mới hiểu được cảm giác của thầy.."__" em biết được cảm giác khi hiểu được sự thật.. sự thật này.."__".."__" e-m không- ức! mu-ốn biết"__" hức!"______________________…