Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
truyện này là truyên mình viết theo giấc mơ tối hôm qua nên là nhớ mang máng thôi hihi, cái này allvietnam nên ai không thích có thể bỏ qua tại mình viết cho vui thôi, nếu muốn hiểu thêm về vài người trong truyện thì đọc mấy truyện trước của mình nha...chúc các bạn đọc vui vẻ :D "không liên quan đến yếu tố lịch sử"…
[Hân hạnh chào mọi người ở bên nick Wtt này, Tôi sẽ tiếp tục truyện AllNam, tiếp tục ở cốt truyện thứ 2 còn ai muốn về coi kiếp 1 thì có thể tìm lại nick cũ bên MG để coi nhé, Còn tên gì thì... Ai biết thì đưa đi chứ tôi mâts acc đó rồi 💅 , Nhưng mà cũng không khuyến khích đọc để hư mắt đâu :))), Truyện đó từ thời tôi còn newbie nên viết sơ sài lắm, Còn việc nếu ai thấy chap tuyển mem thì lơ đi, Vì Group bây giờ rã rồi, Và... Đừng mong truyện này tôi sẽ viết H như truyện trước.Thân.][Cốt truyện]Tôi tỉnh lại ở một căn phòng xa lạ so với lúc trước, Từ khi viên đạn đó bay thẳng qua đầu tôi, Trước khi cảm thấy đau thì tôi đã chết vì tổn thương phần đầu rồi, Chỉ nghe được loáng thoáng tiếng ai khóc, Và một người phụ nữ đứng trước mặt tôi, Bà tuy toàn thân màu trắng hư vô nhưng tôi lại cảm thấy quen thuộc, Như đã từng gặp qua rồi, Bà bận áo vải nhiều chỗ Khâu vá, Và chiếc nón lá quen thuộc, Tôi đã nhận ra người phụ nữ này."Mẹ?"Tôi đi lại gần người mà tôi gọi là "mẹ" Ảo ảnh kết thúc, Tôi mở mắt ra và nhìn thấy mình nằm ở một nơi khác.…
tôi vã quá thôi quý vị à..=)KHÔNG CÓ Ý XÚC PHẠM BẤT KÌ QUỐC GIA HAY VÙNG LÃNH THỔ NÀOthế thôi, nếu bạn muốn ở lại thì let's gooooVăn án..em rũ mi mắt, mặc kệ cái thân xác quặn lên từng cơn, em đi về phía mặt trời, em muốn nhìn nó thật kĩ dẫu cho mắt em nhói lên vì ánh sáng gay gắtEm thích nắng, em cũng thích mưa nhưng mà em lại chẳng thể ngắm nó thêm rồi..Em thật sự mệt mỏi, bao gánh nặng rồi xiềng xích...Lắm lúc em thấy mình cũng thật nực cười, cớ gì lại cứ cố gắng lao đầu vào ấy, có lẽ là vận mệnh, có lẽ là nhân duyên?Em cũng chẳng biết. em nghĩ vậyLúc đó, em ngã người ra sau, em nghĩ, mệt mỏi như vậy, thế thì, hủy diệt điEm ngã vào cái ôm của gió trời nhưng em ơi, nó chẳng thể giữ được em...Em hé mắt, thứ em muốn thấy là mặt trời thế nhưng lại chỉ gặp một mảnh đỏ gay mắt, à đây là đầu của ông anh em ấyEm biết ông ấy chẳng ưa gì em, mà đâu chỉ anh ta, chẳng ai quý em cả, em biết điều đó mà..Ấy vậy mà cớ gì, cớ gì hỡi anh..?Cớ gì, nước mắt anh cứ rơi, em nhìn anh, nhìn cái cách anh khóc cho em sau mà đau đớn quá, anh à..Bỗng nhiên VietNam lại muốn cười, lúc em còn sống thì chẳng ai quan tâm, khi em khao khát yêu thương nhất họ lại chẳng nhìn lấy một cái, ấy vậy mà, khi em buông xuôi hết thảy lại khóc vì em?Thật là quá mỉa mai đi.....ê ê mấy pà, cái này tự nhiên nó nhảy plot á =)…