Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"mày thì mơ làm gì hả harry? một cái bao cát chắc cú luôn!" thằng dudley nói, lấy làm khoái trá với câu đùa nhạt thếch của nó lắm."không."harry chỉnh lại cái kính gãy với thái độ lười nhác."tao ước đạt điểm tối đa trong môn độc dược và thầy snape cộng cho nhà gryffindor 10 điểm."…
Cedric Diggory chết vì lời nguyền chết chóc của Peter Pettigrew, tái sinh về năm 1977.Harry Potter chết vì lời nguyền chết chóc của Voldemort, tái sinh về năm 1981.Cả hai đều không có ký ức kiếp trước, cho đến khi ánh mắt chạm nhau trước trận Quidditch định mệnh ấy.Nếu bạn thấy tình tiết khác với trong nguyên tác thì đó là do hiệu ứng cánh bướm xảy ra khi Cedric và Harry đều có một chút ký ức thoáng qua ở kiếp trước (chứ không phải do tôi quên nguyên tác đâu ⁽⁽◝( •௰• )◜⁾⁾ ).…
Và họ đã mơ.|Main character: Dahlia Vesper Black (Phantomhive). Pairing: Vincent Phantomhive x Dahlia Vesper Black. Warning: Viết để thỏa mãn trí tưởng tượng. Lệch nguyên tác rất nhiều. Có tình tiết bạo lực, self-harm. Stan Vincent x Rachel cân nhắc.Cảm ơn vì đã đọc.#en #heiwa…
Antarctica —— chân thật or đồng thoạiTóm tắt: Hiện tại, mấy đứa nhỏ đều đang ở Hogwarts, cuộc sống của Harry cũng đầy đủ và hạnh phúc. Nhưng, có điều gì đó không đúng, nó xuất hiện trong giấc mơ của anh ấy. Bóng tối và Lạnh lẽo nó mang lại cho anh ấy ấm áp hơn cuộc sống hiện tại. Anh ấy không hiểu nó nghĩa là gì, anh ấy cũng không hiểu chính mình nữa...Fanfiction Characters: Ginny Weasley, Harry Potter, Hermione Granger, Severus Snape…
Câu truyện về những đứa trẻ nhìn thanh xuân của mình trôi qua từ phía bên kia của khung cửa sổ. "Này, cậu biết tôi tiếc nuối gì nhất không?" Draco ngước lên khỏi cuốn sách. Cậu tựa đầu vào vai người con trai bên cạnh theo thói quen, "Này, có nghe không đấy." "Nghe mà." Cậu con trai trời mắt khỏi màn hình máy game, thoáng liếc sang bạn mình. Đến lúc này cậu ta mới nhận ra trời đã đổi màu từ lúc nào. Bên ngoài cửa sổ, hoàng hôn đỏ au đặt cái hôn dịu êm lên bức tường, nhuộm cả màn cửa trắng xóa thành một màu cam ấp áp. Nó ôm lấy mái tóc đen bù xù của cậu, lại in bóng dáng của khung cửa sổ lên tròng mắt kính tròn xoe. Harry dụi mắt, rồi lại quay sang Draco. "Chúng ta chẳng có cơ hội để hành xử như trẻ con." Draco thở dài, đầu vẫn vùi vào áo ngủ của Harry. "Chẳng biết nữa. Mà gia đình tôi thì cũng chẳng phải 'thân thiện' gì cho cam." Tiếng cười khúc khích nghẹn lại trên vai Harry nghe tựa tiếng rừ rừ, như điện giật lan đến tận đầu ngón chân cậu, "Chạy trốn khỏi nhà vào chập tối, lái chiếc xe cũ kĩ nào đó đến chốn hoang vu để làm những điều ngu ngốc. Cãi nhau với mẹ rồi nhốt mình trong phòng với radio bật to bất cứ những bài nhạc lố bịch gì mà lũ tuổi trẻ dậy thì hay nghe. Cậu biết đấy, mấy việc như thế."…