Làm lại... [Beomhyun]
oneshot , beomhyun not taegyu…
oneshot , beomhyun not taegyu…
Cre: Phiên Nhi Liêu (PhiuPhiu)Editor: @MinnChaengNhân vật: Phác Thái Anh x Kim Trân Ni" Em chẳng qua chỉ là một món hàng không mã vạch ? " Có một thế giới quan luôn xuất hiện với vẻ ngoài hào nhoáng, thật chất chỉ để làm lu mờ sự đen tối đến tận cùng. Cuộc chiến khóc liệt nhất không phải đến từ nghệ sĩ, chẳng qua ván cờ có kịch tính hay không đều dựa vào cuộc đấu trí của một dạng người . Những người nắm trong tay toàn bộ lịch trình của người khác, biến thói quen trước đây của họ dần dần lui vào dĩ vãng. Luôn luôn vạch ra sẵn những bước đi hoàn hảo nhất, cũng sẵn sàng đứng ở phía sau để lấp lại những dấu vết sai lầm. Cái nghề tưởng chừng như chỉ làm thuê cho nghệ sĩ, nhưng lại là những người có thể làm thay đổi hoàn toàn một nghệ sĩ đó. Người quản người, người ta gọi là ...Người quản lý.…
✎《 Ta đang đào mạng trò chơi đục nước béo cò 》✎ Tác giả: An An không đầu trọc vịt✎ Số chương: 83✎ Ngôn tình✎ Văn án: Cảnh tự vốn là khóa lại tiền tài chế tạo cơ hệ thống, cầm nhân vật phản diện kịch bản tại hiện thế sóng. Không nghĩ tới vừa tiêu xài một trăm vạn hoàn thành tân thủ nhiệm vụ sau, liền bị một cái khác hệ thống cho cưỡng chế khóa lại đi làm sinh tồn nhiệm vụ.Bị gồm thâu tiền tài chế tạo hệ thống: Ta không muốn mặt mũi sao?Cảnh tự nhu thuận mặt nghi hoặc đặt câu hỏi: Tỷ muội, cái kia là đến chậm mua một tặng một sao?【 Chúc mừng người chơi cảnh tự trở thành 10+ Khen ngợi kinh dị thế giới thành viên mới, hoàn thành nhiệm vụ sinh; Cự tuyệt nhiệm vụ hoặc tại quá trình bên trong tử vong, đồng đều tiến hành linh hồn mưu sát 】① Rừng rậm cổ bảo xinh đẹp hoa hồng đại lượng tại cổ bảo bên trong nở rộ, ngươi cũng có hứng thú đi thưởng thức đâu, bị chủ nhân mời qua ngươi cao hứng tiến về, ngoài ý muốn phát hiện một cái bí mật......② Mộng ảo cửa hàng đồ ngọt không biết từ lúc nào bắt đầu kiểu gì cũng sẽ phát sinh chuyện kỳ quái, làm hạ nhiệm cửa hàng trưởng ngươi phải giải quyết đây hết thảy, cái này tựa hồ cũng bắt nguồn từ một gian không tồn tại gian phòng......Da mặt dày đám người: "Đại lão ~ Quỳ cầu nằm thắng ~"Chỉ muốn đương cá ướp muối cảnh tự: ?Nào đó boss Mắt cúi xuống nhìn trước mắt nhu thuận người u ám cười một tiếng: A tự thật đúng là nhận người thích a......Tất cả lão nhân đều biết kinh dị thế giới tới một cái thật to lớn l…
Kairos - không lúc này, thì lúc nào? (Bản dịch từ "Kairos" thuộc về Chuyện.)• Beomgyu top × Yeonjun bot.• Taehyun top × Huening Kai bot. • A little bit BeomKai (không canon.)…
no top, no bot, just 'more than friends, less than lovers'…
Couple: Huening Kai (top) x Choi Beomgyu (bottom)Thể loại: ABO, 18+TẤT CẢ CHỈ LÀ TƯỞNG TƯỢNG, VUI LÒNG KHÔNG ÁP ĐẶT LÊN NGƯỜI THẬT…
beomgyu cược sẽ cưa đổ cậu trai tóc hồng trong một nốt nhạc.smut, taehyun!top - beomgyu!bottom, oneshot…
Hán Việt: Xuyên thư hậu nã liễu ngụy nữ chủ kịch bổnTác giả: Nhất Khỏa Tiểu Oản Đậu NhaKhương lê xuyên thư, xuyên thành nữ xứng nghịch tập tu tiên tiểu thuyết trung nguyên nữ chủ, tư chất kém toàn dựa nữ chủ quang hoàn bạch liên hoa một đóa.Nữ xứng da bạch mạo mỹ, gia thế hùng hậu, thiên tư ưu tú, xứng với hiện đại xuyên thư hồn sau liền bắt đầu nghịch tập khai quải chi lộ, còn bắt được nam chủ.Mà bạch liên hoa nguyên nữ chủ lại đang không ngừng tìm đường chết sau tẩu hỏa nhập ma, bị ngày xưa nam chủ trảm với dưới kiếm.Khương lê:......Xuyên thư sau ta thế nhưng cầm ngụy nữ chủ kịch bản!!!( dốc lòng tu tiên đại nữ chủ văn, nữ chủ là kiên định tiến tới loại hình, có bàn tay vàng nhưng sẽ không đặc biệt khoa trương, ngôn tình vì phụ, tu luyện là chủ, hoan nghênh nhập hố! )…
Ngày Anh Đến của Dương Tiểu Băngđây là loại tiểu thuyết về tình yêu giữa cô học trò với chính người thầy giáo của mình, họ cách nhau 1 giáp, độ tuổi chênh lệch khá lớn thế nhưng cũng không rào cản được tình yêu.Tình yêu bạc bẽo,đơn côi, tình yêu chỉ từ một phía, biết anh ta đã có gia đình nhưng cô học trò này vẫn cứng đầu theo đuổi mặc cho không có hồi kết ra sao. Vâng, nhìn họ đẹp đôi lắm chứ không vừa.Tôi biết rằng chính sự tình yêu ngây dại ngày ấy đã biến từ cô học trò hồn nhiên trong sáng thì một thiếu nữ trưởng thành và đoan trang bấy nhiêu ấy. Dù có bao nhiêu truyền kiếp qua đi, cô không thể quên được bóng dáng người thầy ngày ấy, những giây phút thân mật đến mức người khác phải ganh tỵ rằng họ là lũ đồi bại, tại sao truyện kinh tởm đó lại xảy ra chứ? Tình yêu thì làm gì có lỗi? Chỉ là anh ta quá đỗi tuyệt vời thôi. Tại sao anh không là gì của cô ta mắc gì quan tâm hỏi han lúc cô ta đau ốm. Nhẹ nhàng ân cần từng chút khi cô ta chán chường khó khăn. Kẻ xoa dịu nỗi lòng trăn trở khi cô bị rối loạn suy nghĩ. Luôn khen cô là hoàn hảo mẫu mực trước mặt thiên hạ. Chưa bao giờ từng làm tim cô rạn nứt , anh ta chỉ đứng sau những giọt lệ của cô mà lòng cũng đau nhói day dứt. Chẳng phải chúng tôi cũng đẹp đôi đấy chứ. Anh ta cũng yêu tôi, yêu cả vợ anh ta? Tại sao tôi chỉ là kẻ thứ 3 chen chân vô hạnh phúc của kẻ khác, kẻ tổn thương lại muốn làm tổn thương người khác. Tôi đành ngậm ngùi chia xa không từ biệt. Tưởng chừng mọi thứ sẽ khép lại với tôi từ đây. Nhưng 10 năm sau, tôi trở thành một th…
ĐÊM NHỚ (MARỐC) #CUỘC_GỌI_TỪ_WECHAT🐳: zhou zhou, em mới tắm xong, mau qua đây anh thổi khô tóc cho em nè , đừng có ở đó mà ôm mèo nữa 🐱 : được rồi , một lát em qua, một lát em qua 😃😃😃🐳 : nhanh đi nè , đừng có ở đó nói mà ko làm , qua đây thổi khô tóc rồi chơi với mèo sau 😒😒🐱 : được rồi , em tới liền nè ông cụ non..... 🐳 : Ơ thằng nhóc này , ta quan tâm tới em, mà còn bị em nói vậy sao ? Ko thổi khô tóc để bị cảm lạnh thì sao ? Anh ko ở bên cạnh em, em thì lại ko chịu uống thuốc ? 🐱 : vậy anh mau về sớm với em đi 😞😞😞 .....hai mươi phút sau.... 🐱 : Hoàng cá voi, em thổi khô tóc rồi nè 🐳 : ngoan quá , mau qua đây , hôn anh cái nào 😜😜😜🐱 : ko hôn , em mún hôn con mèo thôi à ...🐳 : cái gì ? Anh ko bằng con mèo sao 😟😟😟🐱 : anh tự nghĩ đi 😝?🐳 : Hứa zhou zhou 😊😊😊🐱 : aiya, dạo này chắc ăn ngon miệng lắm phải ko, béo lên nhìu rồi nha, lúc anh bồng em về , em vẫn chỉ là con mèo con à 🐳 : chắc là đc tẩm bổ nhìu nên vậy đó 😏😏😏🐱 : sắp thành châu mặt mâm rồi , hay đổi tên cho pé nha, châu mặt mâm nha chịu ko? 😜😜😜🐳 : anh đang nghĩ , anh đâu có bạc đãi em ngày nào đâu , mỗi ngày đều cho em ăn uống tẩm bổ , ban đêm còn thêm 1 món ăn khuya nữa ( lòng trắng trứng) , sao ko thấy e mập lên đi ? 😟😟😟 🐱 : anh đi chết đi 😚😚😚🐳 : hay là , mấy hôm nay em chưa đc ăn khuya nên có vẻ nhìn em ốm đi vậy 😜😜😜🐱 : cút mau đi ! Nói chuyện ko có câu nào nghe lọt tai hết 😬😬😬🐳 : zhou zhou à , em nhìn anh nè , anh cũng ốm đi rồi nè , anh thiếu hụt vitamin của em đó 😞😞😞🐱 : ko nói chuyện với anh nữa , đi chơi với pé mèo thôi 🐳 : aiya, zhou zhou ! Zhou zhou ! Mau quay lại đây , anh dạy em cách hấp thụ dinh dưỡng nè 😂😂😂🐱 : anh đừng có ở đó mà nói năng lung tung qua phone nha, có bản lĩnh thì mau về đây dạy em nè 😁😁😁Cuộc gọi bị ngừng 📱📱📱🐳 : vợ à, ko nhớ anh sao... 😉😭😒😖…
Tác giả: Hoa Nhị BảoTình trạng: Đang sáng tácRaw: http://www.bishenge.com/55_55450/Thể loại: Hiện đại, sủng, trọng sinh báo thùLịch post: tuỳ tâm trạng ^^ Văn án:Kiếp trước Khuynh Thành thay tỷ tỷ ngồi bảy năm tù lao, đêm trước ngày ra tù lại bị người ta thuê sát thủ mưu sát!!!Sau khi sống lại, Hạ Khuynh Thành làm chuyện thứ nhất đó là ngủ với anh rể tương lai Hoắc Diễm, nam nhân quyền lực tối cao nhất nước Z.!!Ai cũng biết rằng vài câu của Hoắc Diễm cũng có thể định đoạt sống chết của vô số nhà giàu có.!Cố tình ở trước mặt Hạ Khuynh Thành, lại sủng cô lên trời, bạo ngược trà xanh biểu ( người giả tạo )!!"Thiếu phu nhân, từ hôm nay trở đi căn phòng của Hoắc Thiếu gia chính là thư phòng của cô, hoa viên ở phía sau, cô muốn hoành hành ngang ngược cũng được, ngông cuồng vô cớ, diễu võ dương oai, một tay che trời, chúng tôi sẽ điều chỉnh cho toàn bộ giáo sư thành phố cực lực phối hợp,ai dám khi dễ cô, chúng tôi sẽ khiến hắn tại giữa thế giới này biến mất..."P.s: vì là đọc tới đâu edit tới đó nên mình cũng ko biết chuyện gì sẽ ra đâu nha.…
Văn án: Hắn và cô gặp nhau trong một ngày đông lạnh giá .Khi đó cô đang chạy đi vay tiền để cứu người cha đang ở trong tay bọn giang hồ vì tội chơi bài thua và nợ nần chồng chất chưa giả .Không may cô chạy và va phải hắn và rồi đứng dậy rối rít xin lỗi .Khi đó hắn thấy cô ...thật phiền phức .Còn cô xin lỗi xong thì chạy tới nhà hàng Tây nơi cô đang làm thêm để ứng trước 100 triệu (tớ tính tiền VN nha các cậu).Sau khi ứng được cô đã cứu được người bố của mình .Và có một điều cô không biết rằng người mà cô đụng phải khi trên đường lại nhìn thấy cô khi trả tiền cho lũ giang hồ khi ở nơi xòng bài.Vì đây là xòng bài của hắn.Hắn là một người rất lạnh lùng tàn bạo vì thế ở gần hắn ai cũng cảm nhận đc một khí chất bá vương.Người như hắn thì giàu sang , tiêu tiền lãng phí như hít không khí,phụ nữ theo không ngớt, thay phụ nữ như thay áo,vì hắn là người vừa đẹp trai vừa có địa vị trong xã hội,ai lại nỡ bỏ qua một miệng thịt béo bở như vậy đâu chớ!Hắn mới 25 tuổi ,Hắn là người còn rất trẻ mà đã thành đạt như vậy khiến nhiều người rất hâm mộ!.Còn cô ? Cô là một cô gái rất kiên cường , cô vừa đi học vừa kiếm tiền để nuôi một người mẹ và người bố .Cô cũng rất xinh đẹp , điện nước khỏi chê và đã có rất nhiều người theo đuổi nhưng chưa từng động lòng với ai vì cô đã từng yêu một người nhưng đã bị người đó bỏ rơi.Cô nay cũng vừa tròn 20 ,cô còn đang học tại đại học ngành kinh tếLâu lâu rở người đi viết linh tinh , đừng chê nhé ♥…
Truyện cập nhật nhanh nhất tại: https://truyenhdt.com/truyen/khong-the-quen/Kỷ Bách Mộ thôi học nghỉ ở nhà nghe tin lớp trưởng cũ Đinh Húc Thăng ngã bị thương. Năm đó, sau khi tỏ tình thất bại, hai người không còn qua lại. Nhưng sau khi tốt nghiệp cấp 2 một năm, vì để gỡ bỏ nút thắt trong lòng mà Kỷ Bách Mộ đành phải đến gặp đối phương.Đinh Húc Thăng lại làm như chưa có gì, mỉm cười hỏi: "Có sẵn lòng nhận kèo này không, giúp đỡ tôi một thời gian?""Hả?"Kỷ Bách Mộ không hề tỏ ra yếu thế: "Được, hai trăm một ngày, không mặc cả!"Đinh Húc Thăng không do dự: "Chốt!" Sau đó chuyển cho hắn năm ngàn tệ.Kỷ Bách Mộ: "..."Sau đó, Đinh Húc Thăng nói muốn ở nhà của hắn.Kỷ Bách Mộ được dịp đục nước béo cò: "Đươc, năm trăm một ngày, không mặc cả!"Đinh Húc Thăng thuận nước đẩy thuyền: "Chốt!" Rồi lại chuyển cho hắn năm ngàn tệ nữa.Kỷ Bách Mộ: "..."Trong một khoảng thời gian rất dài, Đinh Húc Thăng vẫn không thể hiểu thấu lòng mình, luôn bị cuốn vào tranh chấp thừa kế của công ty, khiến Kỷ Bách Mộ phải chịu những lời bịa đặt của người khác làm cho hai người dần xa cách.Cũng may lần này Đinh Húc Thăng nắm bắt cơ hội, nói ra những lời lẽ ra nên nói từ ba năm trước:"Mộ Mộ, tôi cũng thích cậu."…
Một buổi chiều hè đầy nóng oi ả, cái nóng của miền bắc hình như cũng khó chịu hơn vì thực ra tôi cũng biết mùa hè ở miền Trung và miền Nam như thế nào đâu 2 thằng thanh niên 1 cao 1 thấp, 1 gầy 1 béo, 1 trắng 1 đen.... Tưởng chừng như chẳng có mối liên hệ nào giữa 2 con người đấy. Ấy thế mà lại có đấy. Vâng ! Điểm chung chính của 2 thằng là " Gái ", mà có lẽ đấy là điểm chung của rất nhiều thằng gọi là đàn ông. Câu chuyện nhỏ của tôi bắt đầu như thế này :-Ê ! Anh thấy bé kia như thế nào? Theo hướng tay nó chỉ thấy 1 con bé váy hồng lẳng lơ, để lộ ra cặp đùi trắng muốt. Tóc hơi buộc cao để lộ ra khuôn mặt thanh tú nhưng đôi mắt có vẻ gì đó man mác buồn. Mông cong cớn lắc đều sang bên trái rồi bên phải theo chu kỳ 0.5s.Nhìn em, tôi chỉ muốn Tết đến nhanh để đi mua lịch mặc dù cũng còn gần nửa năm nữa mới hết năm - Như thế nào là như thế nào? Tôi hít 1 hơi thuốc lào thật dài và trả lời nó một cách cốc lốc.-Là được hay không ý mà? Nó tỏ vẻ hơi khó chịu hỏi lại tôi.- Ờ ! Thì "ngon" chứ làm sao nữa . Mà chú thích nó à ? ( Xin lỗi các bạn nữ mình dùng từ ngon nhé )-Vâng ! Em tán nó 2 năm rồi mà chưa đổ. - Đệt ! 2 năm ??? Mày cũng thừa thời gian quá ha ( Ý câu này là mày rảnh b` quá ha )-Da trắng, mặt xinh, chung tình nhưng đ*o dễ bảo. Vừa ngoan lại học giỏi, ước mơ của bao nhiêu thằng đấy anh ạ ! Nó vừa nhâm nhi cốc trà đá vừa nói nghe có vẻ Triết lý lắm.-Thế đã đi chơi với em ấy chưa? Tôi quay sang hỏi nó.- Nói chuyện thì rồi nhưng vụ đi chơi thì hơi khó. Ông bà già nó quản ghê lắm. Con một mà a…
Ai nói làm nghề sơn tặc là không cao quý???Sơn tặc cũng có thể trở thành thái tử phi! Thái tử phi đấy! Nghe nói không cần không cần lo ăn mặc, cộng thêm thủ hạ dưới trướng xếp hàng đàn, có điều Hoàng Hậu, Phi Tần trong hoàng cung màu cũng thật phiền hà. Một người, hai người đều muốn đè đầu cưỡi cổ mình, ai đó vốn quen làm đại tỉ rồi, không cần phải nói, người lục đục với nhau, người không biết phân rõ phải trái, kẻ ý thế hiếp người, ta đánh hết.......Cái gì? Vẫn không thể đánh sao? Bớt nói nhảm đi, ta đánh!Ta mặc kẹ các ngươi có phải là Thái Tử, Vương Gia, Hoàng Hậu, Phi Tần hay không? Địa bàn do ta làm chủ, cho đù đây là Hoàng Cung, các ngươi cũng phải...NGHE THEO TA!…
Xuyên tiến một cái vườn trường Tu La tràng mua cổ văn, Úc Thu Nhiễm phát hiện chính mình đúng là "Nam chủ" chi nhất.Thả nhân thiết là ôn nhu học trưởng, cố chấp hắc hóa, bị này hắn nam chủ liên hợp béo tấu, bi thảm mà chết.Mà ở quý tộc học viện bốn vị "Vương tử" , truy đuổi bần cùng thiện lương hảo cô gái , trừ bỏ nàng vị này cô độc u buồn giả nam nhân "Úc điện hạ", còn có --Cuồng huyễn khốc bá, nói một không hai "Ngao điện hạ" ;Tao nhã hoa lệ, phong lưu phóng khoáng "Hoa điện hạ" ;Trầm mặc ít lời, vũ lực bạo biểu "Chiến điện hạ" .Úc Thu Nhiễm: ... Từ xưa ôn nhu nhiều nam nhị, ta đối muốn làm cơ không có hứng thú. Huynh dei, ta trước tiên lui vì kính, cáo từ!Ở nàng hưởng thụ một đoạn kỷ niệm ngày thành lập trường đại chiến bọn cướp, xã đoàn bị bắt cao quang, đêm thất tịch chương đám cháy cứu người, thường xuyên thân hãm Tu La tràng... Bình tĩnh (cũng không) vườn trường cuộc sống sau, nàng phát hiện --Phong nhã hoa điện hạ bất động thanh sắc học làm các thức điểm nhỏ tâm, mỗi ngày vì nàng rửa tay làm canh;Băng sơn Chiến điện hạ chịu mệt nhọc sạn thỉ, dưỡng nhất oa tiểu động vật cung nàng xem;Bá đạo Ngao điện hạ thật cẩn thận dính lại đây, quả thực đối nàng nói gì nghe nấy.Như thế thiên vị, dùng cái gì vì báo, ngay tại nàng rối rắm rốt cuộc giúp người nào tiểu đồng bọn thượng vị khi,Hệ thống: Đứng lên buôn bán! Nữ chủ đối với ngươi hảo cảm độ tối cao!…
Cổ đại cố chấp cuồng nuôi nấng hằng ngày Tác giả: Thúc Phương Trai Củ Lạc convertLô Sính Uyển theo sinh ra liền ngâm mình ở mật quán lý,Ngọt ngào mật mật chịu cha mẹ sủng ái, hạnh hạnh phúc phúc địa bị tổng tài đại ca dung túng.Sau trạch cuộc sống thoải mái thích ý,Không có di nương thứ huynh thứ tỷ, của nàng nhiệm vụ chính là ăn được uống thật dài hảo phu bạch mạo mĩ ngực đại.Một câu giới thiệu vắn tắt: Cổ đại nhuyễn muội ở nhà có ái nữ yêu muội cuồng ma, lập gia đình về sau có ái thê cuồng ma.Tiểu kịch trường --Một ngày, tự hỏi cả đời đại sự.Nữ chủ: Trưởng thành, phải lập gia đình Chúng lang tử: Ta! Ta! Tuyển ta!Nam chủ: Vô ảnh cước đá đá đá đá đá -- giết chết! Của ta!Nữ chủ:[ ̄ thảo  ̄"] anh ~Bài này lại danh # xuôi gió xuôi nước quý nữ hằng ngày # lại # khốc huyễn cố chấp cuồng thích ta #[ đọc chỉ nam ]1. Đại ca tổng tài, nam nữ chủ nguyên trụ dân 2. Rất nhỏ trạch cung đấu, quan trọng nhất nữ chủ vui vẻ Nội dung nhãn: Ngọt văn xuyên qua thời không Tìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Lô Sính Uyển ┃ phối hợp diễn: Lục Mặc Chân [ lục hiển ], Lô Mẫn Nhiên, Lô hầu phủ liên can nhân chờ giáp ất bính đinh ┃ cái khác: Ngọt văn, ngươi ta thuốc ngạnh, Thúc Phương Trai, cố chấp thành tính, tương lai con cũng không thể độc chiếm hắn lão bà nam chủ x manh nhuyễn tâm khoan thể béo nữ chủ…
Chúng tôi không thânTên convert: Chúng ta không thânTác giả: Sừ TịchThể loại: Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Gương vỡ lại lành , Thanh mai trúc mã , Ngọt lắm ạSố chương: 38Edit by Thủy Tiên CungGiới thiệuCậu nhóc Dư Giang 8 tuổi nhìn một vòng, hất cằm về phía cô bé đứng bên cạnh: "Cậu đấy."Từ đó trở đi, Trần Ngải và cậu trở thành bạn nhảy của nhau, họ đã nhảy với nhau 7 năm rồi.Dư Giang còn hiểu rõ đường cong trên cơ thể Trần Ngải hơn cả cô, nhưng Trần Ngải lại càng ngày càng không hiểu một Dư Giang trưởng thành -- vừa coi nhau là người lạ mà ngoắt cái. . .Trên hành lang trường cấp 2, Dư Giang và Trần Ngải đi về phía nhau.Bạn học bên cạnh thúc người Dư Giang: "Ê, đó không phải cô gái nhảy với mày à? Tí giới thiệu cho tao đê."Mắt Dư Giang nhìn thẳng tắp: "Tao không quen cậu ấy."Hai người họ đi lướt qua nhau, không hề có bất kỳ hành động gì.Buối tối về tới nhà, Trần Ngải vừa mở điện thoại, tin nhắn liên tục gửi tới.--Dư Giang: Mịa, may cậu đưa bài kịp thời, không thì phải nhặt xác cho tớ rồi!Dư Giang: Trưa nay cậu ra ngoài lấy cơm hộp đúng không? Ăn ít thôi, không nên ăn đâu, không dinh dưỡng, còn béo phì.Dư Giang: Đâu rồi? Cậu đâu rồi?Trần Ngải: ". . ."Cô trợn mắt, gửi hàng chữ: "Bạn gì ơi, chúng mình không quen."***Đôi lời: Truyện ngọt :)))…
Văn án:Đi xa máy móc lão tổng Viễn Hạ nhân sinh là cái truyền kỳ, hắn từ một tên phổ thông công nhân kỹ thuật làm được thế giới năm trăm cường xí nghiệp tổng tài, một đời đều tại cùng nước ngoài kỹ thuật phong tỏa tử sứt mẻ, bằng vào cứng như sắt thép ý chí cùng nhạy cảm thị trường sức quan sát, đứng ở ngành nghề đỉnh cao.Liền tại hắn công thành danh toại thời khắc, nhưng bởi vì quá độ mệt nhọc đột nhiên mất. Cả nước khiếp sợ, hoàn toàn bóp cổ tay than thở.Viễn Hạ lúc tỉnh lại lần thứ hai, hắn phát hiện mình về tới 1978 năm, hắn 17 tuổi, phụ thân hi sinh vì nhiệm vụ, mẫu thân mang theo đệ đệ nhỏ nhất muội muội cùng phụ thân tiền an ủi tái giá, Đại muội Viễn Thu bệnh đến hấp hối.Viễn Hạ đối với mẫu thân nói: "Tái giá có thể, đem ta đệ muội cùng cha ta tiền an ủi đều lưu lại!"Lần này, hắn phải cứu sống Đại muội, chắc chắn sẽ không lại để cho cái này không chịu trách nhiệm nữ nhân liên hợp người ngoài đến ngược đãi đệ đệ của hắn muội muội.Úc Hành Nhất tuyệt vọng! Trách của cải khổng lồ mua được nhánh cỏ cứu mạng nhập khẩu cỗ máy càng là một đống không có cách nào vận chuyển sắt vụn, tuổi tác so với gia gia hắn còn già hơn!Mắt thấy nhà xưởng liền muốn đóng cửa, một cái đẹp đẽ gầy yếu nam hài đi vào phân xưởng: "Ta sẽ tu."Tại Viễn Hạ linh hoạt hai tay thao túng hạ, bộ kia lão cơ khí rốt cục thuận lợi vận chuyển.Úc Hành Nhất kích động nắm chặt Viễn Hạ tràn đầy dầu máy tay: "Tiểu đồng chí, rất cảm tạ! Có yêu cầu gì ngươi cứ việc nói!"Viễn Hạ…
Tại khu triển lãm, Nguyệt Quang cứ đứng nhìn chằm chằm vào bức tranh được treo trên tường, bởi bức tranh kia vẽ 1 người, cầm bông hoa ly, nét mặt mang vẻ buồn man mác - là cậu"Thật đẹp"Cậu thầm nghĩRồi cậu bỗng nhớ tới anh. Ngày đó nắng hạ chan hòa, anh đứng dưới tán cây, đan vào cùng ánh nắng, gió thổi bay những sợi tóc đen nhánh, nét mặt mang ôn nhu, ngậm tràn yêu thương, nhìn cậu, nhẹ giọng nói:"Em đẹp như hoa vậy đó, thật đẹp, khiến tôi si mê mà mãi muốn ngắm nhìn..."Tôi không thể khắc họa được nhưng sẽ cố"Nguyệt Quang nhớ lại, ánh mắt ánh khi ấy là thế nào. Quyết tâm có, yêu thương có, ôn nhu đó, ánh mắt ấy như độc dượt vậy, khiến cậu si mê chìm sâu vàoCậu nhớ về ngày xưa, cũng từng có người nói như thế với mình. Giọng nói đối phương non nớt, hứa sau này sẽ vẽ cậu. Cậu lúc đó nói bản thân sẽ đợi.'Nắng hạ liệu có là mãi mãiTuyết trắng liệu sẽ mãi trường tồnGặp nhau để lại kỉ niệm đã là tốt đẹpCòn mong thực hiện lời hứa xưa'.............Mùa hạ năm ấy gặp người, là tuổi thơ, là kỉ niệm, cùng nhau hát khúc hát xưa, đó là niềm hạnh phúc nhỏ nhoi của đời cậu. Ngày hạ năm nay gặp anh, vẫn như thế, khúc hát khi xưa có thể tiếp tục rồi"Đợi mãi một kiếp người trôiHát thay cho nỗi lòng ngườiMang bao tâm tư gửi về trờiNguyện tan theo mây về với đấtChỉ mong trọn vẹn 1 mối tình Dù cho thân ta bèo trôi nổiVẫn muốn si mi mà kiếm tìmLiệu rằng tình yêu mãi trường tồnLiệu rằng lời hứa không thay đổiGặp nhau là duyên phận, sao muốn cầuNhững buổi ban mai gặp ngườiChiều lộng…