[nagireo] tắc kè hoa và thiên tài
•only nagireo"rõ ràng cậu vừa nói thích tớ!""gì? tớ chỉ khen trăng đẹp thôi mà?"maybe ooc…
•only nagireo"rõ ràng cậu vừa nói thích tớ!""gì? tớ chỉ khen trăng đẹp thôi mà?"maybe ooc…
Tất cả câu chuyện đều được tưởng tượng...…
Tác giả: Thời CâmNguồn: Wattpad.comEditor: Điệp ĐiệpHán Việt: Tâm tiêm sủngTình trạng: Hoàn thànhSố lượng: 87chươngThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại,HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Song khiết, Xây dựng sự nghiệp, Hào môn thế gia, Giới giải trí, Sảng văn, Đô thị tình duyên, Duyên trời tác hợpLâm Duẫn Nhi 13 lần đóng vai quần chúng, 15 lần làm người qua đường Giáp vừa xuất hiện đã "đi", khi được Gả vào hào môn năm thứ nhất.Đến khi Lâm Duẫn Nhi nhận ba bộ phim của các vị đạo diễn quốc tế, trở thành ảnh hậu trẻ nhất trong mười năm gần đây. cũng đã là gả vào hào môn năm thứ ba, Năm đầu tiên sau khi bạo, những gameshow phỏng vấn nổi tiếng đều nối gót tìm tới.MC hỏi đến vấn đề tình cảm của cô: "Nghe nói Nhi Nhi có bạn trai ngoài ngành. Thời gian gặp nhau vội vàng, một năm hai người có thể gặp nhau mấy lần?"Lâm Duẫn Nhi mỉm cười: "Anh ấy làm việc ở nước ngoài, cho nên một năm chỉ có thể gặp nhau một lần."Không bao lâu, Lâm ảnh hậu mới đi ra phòng thu âm không tới vài bước, đã bị bạn trai đang ở nước ngoài ấn vào trong xe."Rõ ràng là bảy lần."Người đàn ông giơ tay kéo kéo cà vạt, cúi người ghé vào bên tai cô: "Một đêm bảy lần."Lâm Duẫn Nhi: "Ngô Thế Huân --""Gọi ông xã!"CP: Mỹ mạo ảnh hậu tiểu tỷ tỷ × cao lãnh muộn tao tiểu cầm thúCp này tuổi tác cách nhau không nhiều, nam chỉ hơn nữ 2 tuổi mà thôi.Cũng không hẳn là kiểu giới giải trí văn, vẫn là lấy tình yêu và hôn nhân làm chủ.Ngụy thanh mai trúc mã / ẩn hôn / ngọtKhác, nam chủ đặc biệt sủng, cho nên tác phẩm cũng có thể…
Nàng là công chúa của Lưu Ly quốc, vương quốc về hương thơm về loài hoa, là nữ nhân tuyệt sắc nhất mà bất kể ai nhìn cũng phải say mê , nàng có đủ tài nghệ hơn người , là người được mọi người tung hô " Tiên Phi ".Hắn là vương gia của quốc gia lớn mạnh , sức mạnh vô song , tài trí mưu mô hơn người , anh dũng bất phàm . Là người mà cả nước Xích La sùng bái tung hô "Thần Tử điện hạ" , hắn có thể cho người ta con đường sống cực kỳ êm ả bình lặng nhưng cũng có thể cho người ta một cái chết đau đớn nhất mà chưa bao giờ có thể tưởng tượng được.Hai nước kết giao ước , hắn trở thành phò mã của Lưu Ly quốc, trở thành phu quân của thất công chúa , nhưng hắn lại mang vẻ ngoài dị thường bên mặt luôn mang mặt nạ nên bị mọi người trong cung trêu trọc "Thất phò mã xú tử". Nhưng bên ngoài thì người ta lại ca tụng , hắn anh tú bất phàm , nàng xinh đẹp tuyệt sắc , là đôi lứa mà Nữ Oa Nương Nương đã định sẵn dành cho nhau nhưng....Chuyện cả đời nàng không dám nghĩ lại xảy ra, vương quốc của cha nàng thế lại bị xâm chiếm .."Rốt cuộc tại sao ngươi không giết ta đi ?" nàng không thể chịu nổi được cảnh ngày nào cũng phải nhìn con người đáng sợ này."Ta yêu nàng nên ta không muốn giết nàng !"hắn dịu dàng nói."Yêu ta ?" nàng cười khinh bỉ nhìn hắn. "Đó chỉ là cái cớ để người chiếm lấy đi mọi thứ của ta , yêu ta mà ngươi lại đi giết đi người thân của ta, yêu ta mà ngươi lại đẩy ta xuống vực sâu đau khổ không bao giờ nhìn ánh dương.. tình yêu của ngươi khiến ta thật ghê tởm".…
Tôi nhớ rất rõ, đêm đó, trời không trăng không sao. Dưới tàng hoa anh đào, gió lướt nhẹ qua, cánh hoa rơi lả tả. Nụ hoa rơi xuống vai tôi, dừng chân vài giây rồi lướt nhẹ xuống mặt đất. Trong đêm đen, tôi không nhìn rõ khuôn mặt hắn, chỉ biết, hiện tại, có lẽ hắn đang đau lòng. "Rốt cuộc, trái tim nàng làm bằng gì? Ta vì nàng làm nhiều việc như vậy, cũng không khiến nàng động lòng dù chỉ một chút. Hay là...nàng vốn không hề có trái tim." Hắn hỏi tôi. Trong đêm đen, giọng nói bi thương của hắn vang vọng quanh tai tôi. Giống như một viên đá, nện thật mạnh xuống dòng sông vốn yên ắng, làm bọt nước văng tung tóe ,mặt sông cũng vì vậy mà chấn động mạnh. Nhưng rồi, cũng dần dần an ổn trở lại. Đúng vậy, tôi có trái tim không? Có chứ ! Tôi nhìn hắn, dù không nhìn rõ, tôi cũng nhìn, như đang thể hiện sự tôn trọng với đối phương. "Tim...? Ta có chứ. Từ lúc sinh ra đã có. Nhưng mà, vào năm ta 16 tuổi, ta đã tặng nó cho một người. Huynh ấy mất rồi, tim ta cũng chết theo." Tôi không còn phân biệt đâu là giọng nói của mình nữa rồi. Một vài kí ức, tôi không muốn nhớ lại. Nhưng tôi lại không thể. Tôi nghe được giọng nói lạnh lẽo của mình vang lên, không có một chút cảm xúc nào cả. Bước chân hắn lảo đảo, tôi lại không hề có một chút rung động. Đó là vì hắn phải chịu, hắn giết người tôi yêu! Lấy mất tim tôi, tàn nhẫn đục khoét nó ra rồi bóp nát mặc cho máu tươi nhiễm đỏ.Người tôi yêu, chết rồi. Tôi...cũng chết rồi. Chết cùng với chàng, năm tôi 16 tuổi.…
- Năm mười hai tuổi, lần đầu nhìn thấy cậu trái tim tôi bị rung động mạnh mẽ. Cậu như vệt nắng sáng rỡ cho những ngày mưa u tối nơi tôi...- Suốt năm năm trưởng thành của tôi có cậu là những kí ức tốt đẹp nhất. Ráng chiều năm đó còn lưu hình ảnh cậu và tôi rong ruổi khắp chốn...- Năm mười tám tuổi tôi không xác định được đối với cậu là cảm giác gì. Chỉ cảm thấy không vui khi những người con gái khác bủa vây cậu...- Năm mười chín tuổi khi tôi đủ dũng cảm bày tỏ chân tình thì lại là lúc cậu rời xa cuộc sống của tôi, cậu nói tôi không xứng...- Năm hai mươi tuổi, tôi vì cậu mà lặng lẽ rời đi, để gặm nhấm vết thương, cũng là để ưu tú hơn, để mạnh mẽ đối mặt được với ánh sáng nơi cậu, và cũng để lãng quên đi bi kịch thời niên thiếu đó...- Năm hai mốt tuổi, hai hai tuổi, và nhiều năm sau đó tôi một mình gắng gượng để tốt đẹp. Tôi không còn là cô gái năm xưa phấn đấu quên mình vì cậu. Nhưng trong tim tôi, cậu vẫn mãi là bầu trời nhiệt huyết không phai không nhạt..."Bi kịch Tuổi thanh xuân" kia là gì? Cô gái ấy đã chuyển mình mà trở về như thế nào? Chuyện gì sẽ xảy ra sau đó? Mọi người hãy theo dõi câu chuyện, để có thể khóc cười cùng nhân vật, và nhận ra Thanh xuân của mỗi người vốn tươi đẹp nhường nào..."Rồi có một lúc cậu sẽ nhận ra, đó không phải đeo đuổi, đó là chân thành, chân thành đến bi ai."Đây là tác phẩm đầu tay của mình. Rất mong nhận được góp ý của mọi người. Cảm ơn mọi người ❤…
"Minh Tuyết Sam cô ấy là vợ tôi,các ngươi đừng mơ sẽ được động vào,ngắm ư?Đừng ảo tưởng,vợ yêu nhỉ?!"Có lúc anh lại nói:"Bảo Bối ngoan,đừng giận anh nữa,em cứ giận anh như thế anh không chịu đựng được đâu,đến lúc đó anh không chắc mình sẽ làm gì em!"Đấy đấy,cứ mỗi lần như thế cô bé thỏ trắng Tiểu Tuyết của chúng ta lại bị anh "dạy dỗ "cho một trận,cuối cùng,cô muốn tiếp tục giận cũng không được."Vì yêu em nên anh sẽ không động vào em khi em chưa thật sự chấp nhận anh"Rồi anh kéo cô nằm trong vòng tay mình,nhắm đôi mắt lại"Nhưng anh không nói rằng mình sẽ không ôm em khi ngủ"Người đàn ông này cứ liên tục" dụ dỗ" tiểu bảo bối đáng yêu nhà chúng ta cho đến khi tiểu bảo bối thật sự rơi vào dòng xoáy của tình yêu.Tiểu Tuyết có thật sự khẳng định được tình cảm của mình chưa người ấy chính là người sẽ khiến cô đau khổ?Là người khiến cô tổn thương khi chính cô không phải người sẽ gánh chịu?"Dương Phong làm tổn thương tôi,anh ấy chán ghét tôi,thù hận tôi,tôi không quan tâm.Tôi chỉ biết tôi yêu anh ấy,yêu rất nhiều.Trên đời này ngoài Dương Phong tôi không cần thêm bất cứ ai nữa."..........."Nếu anh trong lúc bị thù hận điều khiển làm lu mờ mà ra tay giết chết em thì em có hận anh ?"-Dương Phong siết chặt vai Tiểu Tuyết,ánh mắt đau khổ lộ nỗi buồn và sự dằn vặt khôn nguôi.Tiểu Tuyết ôm chặt anh,rút vào lồng ngực rắn rỏi ấy."Em không hận anh vì em biết anh sẽ không bao giờ làm hại đến em."Tình yêu có thực sự tồn tại giữa anh và cô bé thỏ trắng đáng yêu ấy?Nếu trong lúc lầm lỡ ra tay gi…
Tác giả: Nhĩ NhãThể loại: ngôn tình, cổ đại, hài hướcNội Dung Truyện : Đồn Đại Hại Chết Người TaChào mừng bạn tới thế giới "loạn lạc" do Nhĩ Nhã sáng lập. Trải nghiệm những giây phút hoảng loạn vì sợ "rớt hàm", choáng ngợp vì dàn anh hùng, mỹ nhân "cực phẩm", rong chơi vui vẻ hết tin đồn A lại qua tin đồn B. Nhĩ Nhã cùng Đồn đại hại chết người ta xin đảm bảo: "Không cười lăn lộn, không thu tiền!".Thiên hạ thái bình, rảnh rỗi nhàn hạ, người ta sẽ làm gì? Đương nhiên là buôn chuyện rồi! Chuyện mọi người tò mò nhất là đệ nhất tài tử Bạch Hiểu Phong, người mở thư viện Hiểu Phong. Người trong thiên hạ đều cố chen chân vào cho bằng được.Khoan, khoan đã... nói vậy Bạch Hiểu Phong là...Không, không! Chẳng phải nói "Đồn đại hại chết người ta" sao! Đại tướng quân Sách La Định, giỏi võ ghét văn, tự do, thô lỗ, không ai ưa mới là người cần quan tâm. Sách La Định làm nội ứng ở thư viện Hiểu Phong để điều tra tin đồn, tiện thể tác hợp Tam công chúa và Bạch phu tử, cũng là dịp để hắn học lễ nghi phép tắc. Người "quản thúc" hắn lại là muội muội thông minh, xinh đẹp của Bạch Hiểu Phong, tên gọi Bạch Hiểu Nguyệt.Bạch cô nương hoàn mỹ, toàn tài phải "dạy dỗ" Sách tướng quân tiếng xấu khắp nơi chẳng phải rất thiệt thòi hay sao!?Lẽ nào mọi người đều quên "Đồn đại hại chết người ta" rồi!? "Thiệt" hay không, chỉ người trong cuộc mới biết nha!…
Hắn mang chòm sao bò cạp – nam nhân cực phẩm phúc hắc.Vẻ nho nhã lễ độ thoáng chốc trở thành có chút hả hê: "Mạc Thanh Ngải, trên đời này không phải chỉ có mình cô đấy chứ! Một người trưởng thành mà ngốc ngếch như vậy."Cô nổi giận: "Rõ ràng là anh yêu cầu tôi đốt tóc Tiểu Hồng,kết quả lại chạy nhanh hơn người tôi,anh là đồ cặn bả."Hắn tức giận: "Tôi bắt cô đi giết người cô cũng đi phải không?"Cô níu lấy cổ áo của hắn gào to: "Là anh nói tôi không có can đảm, tôi mới đi."Hắn tức giận gạt mạnh tay cô: "Cô cho tôi là giẻ lau sao cứ vung loạn nước miếng như vậy.Tôi chỉ là thuận miệng nói một câu, không ngờ dễ dàng chọc giận cô như vậy,giống như thói quen gào thét hàng ngày của cô mà nói cô thật sự rất ngốc ngếch."“Nhan Hàn Thành.!!!”"Tôi nghe rõ cô không cần cố ý lớn tiếng nói cho người khác biết cô thuộc loại khiếm thính cấp ba..."“Anh…”"Người ta đụng phải tường sẽ quay đầu lại, cô không thể cả đời cứ ngã vào hố sâu như vậy, Mạc Thanh Ngải, tỉnh tảo lại một chút.""A a a a a..."Cô mang chòm sao Sư Tử - một cô gái năng động dữ dằn.Đây chính là hình thức ở chung của hai người.Từ nhỏ đến lớn, chỉ có cô biết.Tên hàng xóm này ngoài mặt dịu dàng,thành tích ưu tú, hàng xóm yêu quý hết lời khen ngợi... Nhưng sự thật là lòng dạ nham hiểm, tuyệt tình lạnh lùng, độc mồm độc miệng,là kẻ căn bạ chuyên lấy hãm hại cô làm thú vui trong cuộc sống.…
vào một buổi chiều gió dịu dàng lá vàng. mùa thu rơi xuống , trên đường có 2 người đang đi ko ai nói ai lời nào , bỗng anh lên tiếng : "ê My , tui...""sao""tui ... thích ... bà " "rồi sao ""bà... thôi đi về " anh quay đầu đi "ê , tui cũng thích ông "…
Em sẽ làm bất cứ thứ gì để có anh"Cứ tận hưởng đi""Rồi tao sẽ lấy hết mọi thứ của mẹ,con nhà mày""Lấy luôn những thứ mà nó thuộc về tao""Và JJ Khunchalach chồng mày nữa...""Sẽ là của tao tất"a hi hi :)))…
"Rồi cũng sẽ đến một ngày, em chẳng cần phải cố gắng tỏ ra mạnh mẽ, em cũng chẳng cần phải thu mình vào góc phòng mỗi khi đêm đến, cũng không còn cảm thấy chán chường cuộc sống ở nơi đất khách quê người này nữa, bởi từ bây giờ em đã có anh!"…
"Nói cái quái gì vậy hả?! Cậu thật sự rời đi như vậy sao!"Hoài Kha im lặng, nước mắt bắt đầu ứa ra. Dù đau đớn nhưng cậu vẫn tiếp tục bước đi."Rốt cục suốt 3 năm qua là cái thá gì hả! Má nó!"Vẫn là chất giọng khàn đặc đó. Nếu là lúc trước, Hoài Kha sẽ cảm thấy giọng nói đó thật dịu dàng, ấm áp. Nhưng ngay lúc này, đối mặt với hoàn cảnh trước mắt, giọng nói của Hoàng Minh lại trở nên da diết và đau đớn vô cùng. Suốt những 2 năm bên nhau, chỉ vì một sai lầm mà đã coi như mọi thứ như chưa từng tồn tại. Cơn mưa ngày một lớn hơn, giọt mưa nặng trĩu lăng trên mi mắt của cả hai người, lẫn với giọt nước mắt không ngừng tuôn ra. Có lẽ ông trời cũng ủng hộ việc rời xa của cả hai nên mới đổ cơn mưa giữa tiết trời mùa đông này.Hoàng Minh vẫn đứng tại đó, lặng lẽ dõi theo bóng lưng người con trai mình yêu nhất rời đi dưới những giọt mưa. Trái tim đau đớn vô cùng, đôi mắt khóc đến đỏ hoe. Cho dù ngay lúc này Hoàng Minh có cố gắng níu kéo cậu, mọi chuyện vẫn sẽ như vậy. Nó chính xác là "sự sắp đặt" mà ông trời dành tặng cho hai người.Cứ như vậy cho đến khi mọi thứ trở về như ban đầu, trở về cuộc sống mà cả hai từng sống. Mãi cho đến 4 năm sau cuộc chia tay....…
"Rốt cuộc mình đã hút bao nhiêu điếu thuốc rồi nhỉ? Haizzz nếu chứ như này thì mình sẽ chết trước khi cảnh sát bắt mình vì ung thư phổi mất, mà thôi cứ kệ đi mọi chuyện rồi sẽ rơi vào lãng quên thôi"…
câu chuyện kể về chàng gấu bự, thích bạn cún nhỏ là đồng nghiệptiếc quá, bạn cún nhỏ chỉ coi gấu lớn là bạn thôi."gấu bự có cưa đổ cún nhỏ chưa thế?""rồi nhé"…
Ngoại truyện novel R&C: "Rose and Romantic" đã có mặt trên Ridibooks ngày 31/8/2024Tác giả novel: ZIGLink đọc ở Ridibooks: https://ridibooks.com/books/2183004833…
Tên: Sóng gióTác giả: Haruno HappyThể loại: Đam mỹ, ABO, ngược, ngọtĐộ dài: long ficRating: 15+Design cover: Rose TeamWarning:Đây là thể loại nam x nam nếu dị ứng xin click backBình luận có văn hóaKhông gây warHình ảnh trong fic không phải của tôi Bài viết này chỉ được đăng trên Wattpad và namelessstar wordpressNội dung:Trước đại chiến họ là kẻ thùSau đại chiến họ về với nhau chung một nhàMenmaKết tinh từ tình yêu của họTên tội đồ phản bội làngVì ai mà Sasuke phải đau khổ như thếChẳng thể nào biết được cậu đang nghĩ gìNaruto có vì gia đình mà quay lưng với ngôi làngTrách nhiệm ở đâu nặng hơn trong khi cán cân là anh đang rất mệt mỏi........"Menma!!!!!" "Cha đấy à"" Quay về đi, Sasuke đang mang thai ta không thể để cậu ấy biết được chuyện con rời làng. Nó sẽ ảnh hưởng đến đứa nhỏ""Đứa nhỏ sao?! Ông nghĩ tôi quan tâm ư""..."......."Naruto, tôi quyết định rồi. Tôi sẽ rời làng để tìm Menma""Sasuke, để tôi đi với cậu""Cậu là HOKAGE đấy, Naruto""...""Trách nhiệm của cậu là lãnh đạo ngôi làng"…
"machiato"…
Tác giả: MinKhônng copy dưới mọi hình thức"Rốt cuộc em đã phải chịu những gì?""Min Yoongi, anh có quá khứ ra sao?"…
Dazai Osamu - Nakahara Chuuya."Rốt cuộc cậu có yêu tôi hay không?""Nếu mi dám hỏi câu đó một lần nữa, ta thề sẽ dùng dao khoét luôn vết cắn đánh dấu chủ quyền sau gáy ta đi."…