Chapter 23
CHAPTER 23
Cuối cùng sau bao vất vả và khó khăn conan cuối cùng cũng đã có được toàn bộ thông tin về APTX 4869.
Sáng hôm sau Conan chạy vội vã sang nhà tiến sĩ Agasa
_Này, Haibara, bên trong USB này là toàn bộ dữ liệu về APTX 4869, đồng thời anh Akai còn đưa tớ thêm 1 viên thuốc APTX 4869 đang còn thử nghiệm, liệu cậu có thể bào chế thuốc giải được không ?
_Bộ cậu nghĩ mấy tấm bằng tiến sĩ của tớ là đồ bỏ à !!! có viên thuốc và cả thông tin ở đây tớ có thể dễ dàng bào chế thuốc giải nhưng cũng sẽ mất kha khá thời gian...
_Hay quá, tớ cám ơn cậu
_Mà khoan đã Kudo-kun
_Hử ? –Conan
_Tớ nghĩ cậu nên nói chuyện với bọn trẻ đi đặc biệt là cô nhóc Ayumi, tớ nghe nói từ lúc biết bí mật của cậu Ayumi đã khá shock, tớ nghe Genta kể lại cô bé thậm chí còn không thèm ăn uống.
_Cái gì, có chuyện này sao, tại sao bọn nhóc không nói với tớ chuyện này... -Conan
_Tớ không biết, nhưng sự thật là cả hai ta đã làm tổn thương bọn trẻ khá nhiều, từ lúc biết bí mật của tớ, Mitsuhiko cũng suy sụp khá nhiều nhưng không bằng Ayumi.
_Tớ hiểu rồi...
_Bây giờ tớ sẽ nghiên cứu dữ liệu và bắt đầu bào chế thuốc giải có thể nó sẽ khá lâu tầm 24h nữa mới có kết quả
_Cám ơn cậu Haibara
Ngay khi cuộc nói chuyện kết thúc Shinichi nhanh chóng chạy đi tìm bọn trẻ, sau gần một tiếng cậu cuối cùng cũng tìm thấy bọn trẻ đang ngồi trong một công viên, nét mặt của cả ba có một cái gì đó buồn khó tả. Cậu có thể thấy Ayumi đã gầy hơn một chút cô nhóc đang ngồi đó không nói một tiếng nào, bên cạnh cô chính là Mitsuhiko và Genta có vẻ cả hai đều đang an ủi Ayumi. Cậu lấy hết can đảm tiến lại gần.
_Yo, chào các cậu
Cả hai người Genta và Mitsuhiko có vẻ không hài lòng lắm khi thấy Conan
_Chào anh Shinichi –Genta trả lởi một cách miễn cưỡng
_Các cậu không cần phải gọi tớ là anh shinichi làm gì cứ gọi tớ là Conan, mà nhân tiện tại sao các cậu lại ngồi đây, có chuyện gì à ! –Conan
_Em nghĩ anh phải biết rõ điều đó hơn ai hết –Genta
Conan chỉ im lặng quả thật điều này khó hơn cậu nghĩ, cậu có thể thấy cậu đã làm tổn thương bọn trẻ khá nhiều.
_Nghe này, tớ biết tớ đã làm tổn thương các cậu khá nhiều nhưng sự thật là cả tớ và Haibara đều không muốn các cậu gặp nguy hiểm.
_Ý anh là chị Shiho –Mitsuhiko thở dài, khuôn mặt lộ rõ vẻ thất vọng.
_Tớ xin lỗi Mitsuhiko.
_Ayumi, tớ biết dù có nói như thế nào thì sự thật là tớ đã làm cậu tổn thương rất nhiều, tớ không mong cậu tha thứ nhưng xin cậu đừng tự hành hạ bản thân mình nữa
Ayumi chỉ im lặng...
_Conan –Ayumi thều thào
_Tớ đây Ayumi
_Cậu có thể cho tớ biết đối với cậu thì tớ là người như thế nào...
Conan im lặng cậu biết nếu cậu trả lời thì cô bé ấy lại càng tổn thương hơn nữa nhưng cậu vẫn phải làm,cậu muốn làm rõ toàn bộ mọi chuyện ngay bây giờ
_Ayumi đối với tớ cậu là cô bạn thân nhất tớ đã từng có, hơn hẳn bất kì ai khác, cậu rất đặc biệt và trong sáng với vẻ hồn nhiên và ngây thơ.
Nét mặt Ayumi có vẻ buồn hơn
_Chỉ là BẠN thôi sao –Ayumi
Conan im lặng
_Chúng ta có thể hơn như vậy mà...tớ có thể chăm sóc cậu, quan tâm, lo lắng cho cậu thậm chí nếu cậu muốn tớ sẽ học Karate như chị Ran... -Ayumi khóc to hơn
_Ayumi, tớ xin lỗi, nhưng cậu không phải là cô ấy –Conan
Genta và Mitsuhiko chỉ biết im lặng, họ lắng nghe toàn bộ câu chuyện và điều tốt nhất họ có thể làm lúc này là động viên cô bé Ayumi
_Tại sao, tại sao, tớ có điểm gì mà không bằng chị Ran cơ chứ... -Ayumi
_Ran và tớ đã trải qua rất nhiều chuyện cùng nhau... có thể nói chỉ khi bên cạnh cô ấy tớ mới biết được cảm giác của Hạnh Phúc.
_Chẵng phải ta cũng đã vượt qua nhiều chuyện cùng nhau sao...
_Đúng, như những người bạn thân với nhau và điều đó sẽ mãi không thay đổi...
Nước mắt Ayumi càng ngày càng chảy ra nhiều hơn.
_Ayumi bây giờ cậu vẫn còn khá nhỏ vẫn chưa thể hiểu thế nào là tình yêu ? nhưng rồi cậu sẽ hiểu, tình yêu phải bắt nguồn từ hai phía, chúng ta không thể níu kéo một người nào đó ta không yêu và gọi đó là tình yêu được, tớ tin rằng sau này chắc chắn sẽ có một người nào đó làm cậu hạnh phúc...-Conan
_Sau này dù có chuyện gì xảy ra thì tớ vẫn sẽ là Conan, dù sau này khi có trở lại làm Kudo Shinichi thì tớ vẫn sẽ là Conan-kun của các cậu, đó là sự thật không thể thay đổi, nếu các cậu gặp khó khăn cứ đến tìm tớ, tớ sẵn sàng cùng các cậu tham gia bởi vì chúng ta là một đội. –Conan
_Cám ơn anh Shinichi –Mitsuhiko
Cả Genta và Ayumi đều im lặng
Conan mỉm cười nhìn Mitsuhiko rồi cậu lặng lẽ bước đi cậu biết dù bây giờ có ra sức giải thích thế nào thì cũng vô dụng cái mà cô bé cần bây giờ chính là thời gian để suy nghĩ, rồi có một ngày cô bé chắc chắn sẽ hiểu ra điều cậu nói.
5h chiều tại văn phòng thám tử Mori
*Reng Reng* tiếng chuông điện thoại vang lên
_Alo, văn phòng thám tử Mori xin nghe –Ran
_A, Ran à là Haibara đây, Kudo có ở nhà không.
_À, cậu ấy ra ngoài từ sáng sớm đến giờ vẫn chưa về mà có chuyện gì sao chị Shiho
_Cứ gọi mình là Haibara
_À xin lỗi, em vẫn chưa quen lắm
_Thật ra mình muốn báo cho cậu ấy thuốc giải đã gần xong chỉ muốn cậu ấy ghé xem để tiến hành một vài thì nghiệm khác...
_Thật ạ, vầy khi Shinichi về em sẽ báo với cậu ấy ngay
Lúc này cả ông Mori và bà Eri lần lượt bước ra thấy Ran có vẻ hớn hở
, ông Mori bèn hỏi
_Có chuyện gì à Ran –Mori
_Dạ, Shiho vừa gọi, cô ấy nói thuốc giải đã chuẩn bị xong rồi, khi Shinichi về con sẽ cùng cậu ấy qua xem
__Tốt quá rồi vầy là cuối cùng Shinichi cũng có thể trở lại cơ thể thật của mình –Bà Eri vui mừng
_Để con liên lạc cậu ấy –Ran
*Reng Reng*
_"Hử, là Ran à, không biết có chuyện gì không" –Conan
_Tớ nghe đây Ran –Conan
_Shinichi, cậu đang ở đâu thế
_Tớ đang ở nhà của tớ, ba mẹ tớ vừa từ bên mĩ về
_A, cả bác Yusaku và bác Yukiko cũng về rồi à !!! –Ran
_Hử, Yukiko về rồi à –Eri
_Vâng mẹ ạ -Ran
_À, Shinichi này, chị Shiho vừa báo với tớ thuốc giải đã gần xong, chị ấy muốn cậu qua xem
_Thật sao...hay quá tớ sẽ qua ngay
_khoan đã tớ sẽ cùng đi với cậu
_Ran...tớ hiểu rồi hẹn gặp cậu ở đó –Shinichi hớn hở
END CHAP 23
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro