CHAPTER 21
CHAPTER 21
Đã 4 giờ trôi qua, chiếc đèn phòng phẫu thuật cuối cùng cũng đã tắt, các bác sĩ bước ra
_Bác sĩ, tình hình sao rồi
_Hiện giờ cả hai đã qua cơn nguy kịch, cô Rena thì sẽ sớm tỉnh lại thôi còn em Conan thì do mất khá nhiều máu và thương tích khá nặng nên sẽ mất một khoảng thời gian mới có thể tỉnh lại được.
Mọi người thở phào nhẹ nhõm kèm theo đó là những lời cảm ơn đến đội ngũ bác sĩ
_Mọi người có lẽ đã khá mệt rồi, tôi nghĩ mọi người nên về nghỉ ngơi –Eri đề nghị
_Tôi và Eri đây sẽ chăm sóc cho Conan và cả Rena dùm mọi người –Mori
Mọi người gật đầu, thật sư bây giờ họ đã quá mệt mỏi không thể làm gì hơn, họ biết họ cần phải tỉnh táo để chuẩn bị cho hồ sơ vụ án.
_Vầy chúng tôi nhờ cậu đấy Mori, làm phiền hai người quá –Megure
_Để đề phòng tôi sẽ cho người ở lại canh gác –Jame Black
_Tôi hiểu –Mori
_Này mấy nhóc Conan đã qua cơn nguy kịch rồi, để ta chở mấy đứa về nhà kẻo ba mẹ trong, giờ cũng đã khá trễ rồi –Mori
_Không chúng cháu nhất định phải ở lại thăm Conan –Ayumi
_Đúng đấy –Mitsuhiko và Genta đồng thanh
_Nhưng Conan bây giờ còn đang hôn mê ngày mai mấy đứa có thể đến thăm sau, bây giờ Conan đã có Ran trông rồi nên chắc sẽ không có gì nguy hiểm xảy ra, dù gì bây giờ cũng là lúc hai đứa nó nên nói chuyện với nhau –Giọng ông Mori buồn bã
Nét buồn lại thoáng hiện lên khuôn mặt của Ayumi, cô cảm thấy rất vui vì cuối cùng Conan cũng không sao nhưng sau cô lại đau trong lòng, có phải cô đang "Ghen"
_Chúng cháu hiểu rồi –Ayumi nói buồn bã
Cô Eri có thể hiểu được cảm giác của Ayumi nhưng cô không thể giúp gì hơn
_Thôi được rồi, tất cả cùng ra xe nào –Mori nói
_Vâng –Cả ba cùng đồng thanh
Bên trong phòng của Conan, Ran chỉ ngồi im ở đó, cô lặng lẽ nhìn Conan hay đúng hơn là người cô yêu Kudo Shinichi, nhìn anh ấy ngủ thật ngon giấc,cô chợt mỉm cười nhưng đồng thời nước mắt cũng tuôn ra. Bà Eri đã chứng kiến tất cả bà rất muốn vào động viên cô nhưng điều đó chỉ làm tổn thương cô thêm, bà đành lặng lẽ qua phòng Rena.
Tại phòng Conan
_"Shinichi, tớ có rất nhiều điều muốn nói..." –Ran nhủ
Cô đã trò chuyện cùng với cậu, cô kể về kỉ niệm của cả hai người lúc còn là Shinichi cho đến Conan, cô vừa kể vừa cười rồi lại khóc...nước mắt cứ tuôn ra, cô không thể kiềm chế được
Sáng hôm sau
7H AM, Thứ bảy
Vì hôm nay là ngày nghỉ nên mọi người cũng khá rảnh. Heji cùng Kazuha đã có mặt từ sớm, tiếp sau đó là Sera và Sonoko, khi hay mọi người nhanh chóng đến nhanh chóng nhất có thể, Heji biết cậu không thể giấu được nữa nên đã kể cho Kazuha và mọi người nghe toàn bộ câu chuyện. Lúc đầu cả Kazuha và Sonoko cứ ngỡ là Heji đang đùa nhưng khi biết đó là sự thật họ gần như chết lặng vì điều họ vừa biết quá sức tưởng tượng của họ, duy chỉ có Sera là không ngạc nhiên lắm có lẽ từ lâu cô đã biết trước việc này.
_Thật không thể tin được, thì ra Conan chính là Kudo-kun –Kazuha
_Cứ ngỡ hắn bận vụ án nào đó nên bỏ Ran mà đi, không ngờ tên này lại dính dáng vào chuyện như thế này –Sonoko vừa nói vừa nhìn cô bạn thân của mình
_Nè Ran-chan, cậu....-Kazuha
_Tớ hiểu Kazuha...-Ran lên tiếng
Tất cả đều im lặng
*Cạch* Tiếng mở cửa phòng
_Xin lỗi, tôi chỉ muốn ghé thăm nhóc Conan
_Anh là...-Kazuha
_Oh, anh ấy thật đẹp trai
Khi người đàn ông bước vào Ran hốt hoảng
_Anh...anh là...-Ran
_Anh Shu –Sera
_Anh Shu –Sonoko
Đó là Akai Shuuchi, cậu tranh thủ ghé thăm Conan trong lúc vẫn còn khá sớm
_Khoan đã đó là anh cậu đấy sao –Ran ngạc nhiên
_Không thể nào anh đã chết rồi mà –Sera nói
_Chào em, Masumi, lúc này có lẽ em đã lớn hẳn ra rồi đấy
_Sao có thể, anh Shu chết rồi mà –Sera hét lớn
_Suỵt, chúng ta nên im lặng cho Conan nghỉ ngơi –Akai ra hiệu
_Thật ra anh vẫn chưa chết, để giúp Rena có thể trở lại tổ chức anh phải dựng lên màn kịch giả chết để qua mặt bọn chúng, nhờ có Conan giúp đỡ anh mới có thể dễ dàng qua mặt bọn chúng.
_Bọn chúng ? –Kazuha
_Là bọn đã khiến Kudo bị teo nhỏ, anh đã truy lùng bọn chúng bấy lâu nay, cho đến khi gặp Conan,em ấy đã giúp chúng anh hết lần này đến lần khác....
_Thì ra là vậy, vậy anh và Conan đã bí mật điều tra bọn chúng bấy lâu nay ư –Sera
_Đúng vầy, việc giả chết của anh ngoài Conan thì không ai biết cho đến năm ngoái anh mới bắt đầu hoạt động ngầm trở lại –Akai
_Em hiểu rồi –Sera
_Tại sao ? Tại sao anh lại để cho Conan tham gia –Ran rưng rưng hỏi
_Thật ra lúc đầu anh không tin tưởng lắm nhưng qua quá trình tham gia hoạt động anh có thể thấy được cậu ấy chính là chìa khóa dẫn đến chiến thắng, và lí do cậu ấy tham gia là vì em đấy –Akai
_Vì em ?
_Cậu ấy luôn tìm mọi cách để trở về bên em, điều đó luôn thôi thúc cậu ấy mỗi ngày, cậu ấy sẵn sàng đâm đầu vào nguy hiểm chỉ vì muốn trở lại cơ thể cũ, cậu ấy rất muốn nói với em sự thật nhưng không thể, nhìn em cứ nhớ nhung khiến cậu ấy đau lòng hơn –Akai
_"Shinichi, tớ xin lỗi" –Ran
Bỗng
_Ưm,ưm
_Kudo, kudo cậu tỉnh rồi à –Heji hét to
_Các cậu... -Conan
_Ơn trời may quá cậu ấy tỉnh rồi... -Kazuha
_Mọi người –Conan nhìn xung quanh
_Ran,.. ran đâu –Conan hỏi
_Tớ đây Shinichi –Ran
Conan không quá ngạc nhiên, cậu biết dù gì cũng khó mà có thể giấu
_Cậu biết hết rồi à –Conan
Đáp lại Conan, Ran chỉ im lặng.
Căn phòng lúc này khá im lặng, thời gian như trôi chậm đi
_À, tớ nhớ ra là tớ và Kazuha còn có chuyện để làm,thôi hẹn gặp hai cậu sao –Heji
Nhanh chóng hiểu ra ý của Heji cả Sonoko và Sera cũng lần lượt đi ra khỏi phòng để lại hai người họ. Sera và Akai đã cùng nhau ra ngoài hành lang nói chuyện riêng, trong khi đó Heji cùng Kazuha và Sonoko thì báo tin cho mọi người biết.
Tại phòng nghỉ của Conan/Shinichi
_Ran này, tớ biết tớ đã làm tổn thương cậu rất nhiều cho dù tớ nói gì thì cũng không thể bù đắp những tổn thương trong cậu... -Shinichi quyết định mở lời trước.
_Shinichi này...tớ có thể hỏi cậu một câu thôi –Ran
_Cậu cứ hỏi... -Vẻ lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt Conan
_Tại sao...Tại sao cậu lại không nói với tớ, cậu không tin tớ sao, chúng ta đã là bạn từ lúc còn rất nhỏ cơ mà...
_Ran... -Shinichi
Ran lại bắt đầu khóc
_Tớ không muốn nói với cậu cũng chính vì lí do đó...
Ran ngây người ra nhìn Shinichi, cô vẫn không hiểu lắm về câu nói vừa rồi
_Chính vì cậu là bạn thân từ nhỏ của tớ nên tớ biết rất rõ tính cách của cậu, cậu nhất định sẽ không bao giờ để tớ phải gặp nguy hiểm đúng chứ !!! –Shinichi mỉm cười nhìn ran, một nụ cười rất tươi
Ran đỏ mặt, cô cúi gầm mặt xuống để né tránh ánh mắt của Shinichi
_Và còn nữa...
_Còn điều gì...-Ran
_Chẳng phải tớ đã nói rồi sao...cậu là người tớ yêu nhất, yêu hơn mọi thứ trên đời này ...tớ sẽ không bao giờ để cậu vì tớ mà gặp nguy hiểm gì...nếu cậu có chuyện gì tớ sẽ không bao giờ tha thứ cho mình...-Shinichi
Cô lại đỏ mặt, không nói nên lời nào
_Shinichi, tớ ...-Ran
_Ran, cậu không cần nói,tớ hiểu điều đó...tớ cũng rất yêu cậu –Shinichi mỉm cười rất tinh nghịch cứ như 1 đứa trẻ
_Shinichi, ngốc,ngốc ai mà thèm yêu cậu chứ... -Ran đỏ mặt, cô nhanh chóng quay đi, lúc này cô đang rất vui vì cuối cùng người cô yêu cũng đã trở về
_"Lại giận dõi à" -Shinichi nghĩ thầm
_Á, Shinichi cậu làm gì thế -Ran hốt hoảng
Lúc này Shinichi đã kéo Ran ngồi lên giường cùng cậu
_Thì tớ phải phạt cậu vì dám nói tớ ngốc –Shinichi mỉm cười
_Thật là... -Ran
Hai người họ từ từ tiến lại gần nhau ( Tự hiểu ha ^^ )
Lúc này bên ngoài phòng thăm
_Chào mọi người, em nghe nói Conan đã tỉnh lại đúng không ? –Ayumi hỏi
_Đúng vầy, cậu ấy đang bên trong –Heji
_Vầy cả ba chúng ta cùng vào thăm Conan thôi –Genta
_Đúng đấy –mitsuhiko
_Khoan đã –Sonoko
Sonoko chưa kịp phản ứng thì bọn trẻ đã nhanh chóng chạy lại trước cửa phòng Conan
_Khoan đã mấy nhóc...
Cả Heji cùng Kazuha và Sonoko nhanh chóng chạy lại định cản tụi nhóc thì Ayumi đã nhanh chóng mở cửa.
_Oha....yo...Co –Ayumi
Ngay trước mặt bọn họ lúc này chính là Conan và Ran, họ đang kiss nhau, khi nghe tiếng cửa mở Ran vội vã đẩy Shinichi ra mạnh đến nỗi khiến cậu lọt cả giường.
_A..chào các cậu –Conan nói cố tỏ ra ngây thơ nhất có thể
_Hay hén, trong lúc bọn tớ ra ngoài có công việc thì hai người ở đây hun hít... -Sonoko nói to với khuôn mặt khá thỏa mãn
_Sonoko –Ran chỉ biết im lặng cuối gầm mặt xuống
_Thật là lãng mạn đấy Ran-chan -kazuha
_Ôi này Kudo, cảm giác thế nào hả -Heji ôm chằm lấy Conan hỏi với vẻ mặt khoái chí
_Thật là, bỏ tớ ra đi mà –Conan
Mọi người cười nói khá vô tư mà họ không hề biết rằng Ayumi đã lập tức bỏ đi khi thấy hai người thân mật với nhau, cả Mitsuhiko và Genta lập tức đuổi theo...
_Oh, em tỉnh rồi à –Một giọng nói vang lên
_A,anh Akai và Sera –Conan
_Chúc mừng hai người nhé nếu có cưới nhau đừng quên tớ đấy –Sera chăm chọc
_Oh, Sera, ai mà thèm cưới tên như hắn chứ -Ran
_Hahaha –Conan nở nụ cười thần chết ( tội Ran ^^ )
_À mọi người cứ nói chuyện với nhau đi nhé, tớ sẽ cùng anh Akai cần nói chuyện một chút
_Shinichi –Ran
_Không sao đâu Ran, chẳng phải tớ đã về rồi sao –Shinichi
_Ừm – Ran vui vẻ để Shinichi đi, lúc này đối với cô mọi chuyện cứ như là mơ vậy.
Ngoài hành lang
_Anh Akai, bọn chúng sao rồi
_Korn và Chianti thì không sao ngày mai chúng ta có thể áp giải bọn chúng đi được rồi -Akai
_Còn Gin -Conan
_Hắn khá cứng đầu tuy bị thương nặng nhưng đã qua cơn nguy kịch rồi
_Tuy chúng ta đã bắt được bọn chúng nhưng vẫn sẽ vô nghĩa nếu không thể tóm gọn cả tổ chức – Một giọng nói khác vang lên
_Anh Amuro –Conan
_Em tỉnh rồi à Conan, em đúng là gan lì đấy –Amuro
_Chị Rena sao rồi
_À, cô ấy đã qua cơn nguy kịch rồi hiện giờ cũng đã tỉnh và đang nghỉ ngơi bên trong.
End chap 21
tp+F
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro