Chap 1
Tiêu Minh đặt tay lên vai Trương Ái, đẩy nàng vào tường, lạnh lùng cất tiếng:
-Em đúng là khiến cho người khác không thể khống chế được dục vọng.
-Anh chớ làm càng, tôi không thể là người mà anh có thể tùy tiện chạm vào.
-Em thật cá tính. Tôi thích.
Trương Ái dùng lực bóp lấy cổ tay Tiêu Minh nhưng thuốc mê trong rượu đang bắt đầu phát huy tác dụng khiến một người giỏi võ như nàng cũng khó mà chống cự. Thấy Trương Ái yếu dần đi, Tiêu Minh áp môi xuống cánh hoa đào đang khẽ run rồi dùng lưỡi tiếng sâu vào trong. Hồi lâu Tiêu Minh rơi khỏi cánh môi giai nhân:
-Tôi muốn em thì làm sao em có thể kháng cự.
-Anh dám cường bạo tôi thì sau này đừng hối hận.
-Tôi hứa với em. Nhất định tôi sẽ không hối hận.
Tiêu Minh thuận thế ôm Trương Ái lên giường. Trương Ái đã yếu đi rất nhiều. Tiêu Minh một lần nữa lại hôn nàng. Rồi vén mái tóc đen dài của nàng ra sau tai, cắn lấy vành tai mềm mại. Trương Ái oán hận nhìn anh, tấm thân trong sạch mà nàng gìn giữ hai mươi ba năm chắc sẽ đánh mất đi trong đêm nay. Tiêu Minh mơn trớn đến chiếc cổ mịn màng, để lại những dấu hôn thâm đỏ. Người con gái dưới thân anh bắt đầu run sợ khi anh cởi từng cút áo của nàng ra. Anh càn quét xương quai xanh của nàng, từng nụ hôn của anh để lại là cơ thể của nàng run lên từng đợt. Ánh mắt hai người chợt chạm nhau, một ánh mắt yếu đuối, một ánh mắt ngập tràn dục vọng, mờ đục. Tiêu Minh giọng nhỏ nhẹ như đang trấn an cô gái nhỏ bé:
-Em không cần sợ, tôi sẽ không quá mạnh bạo với em.
Tiêu Minh cởi bỏ những gì còn sót lại trên người họ. Ghì chặt cổ tay Trương Ái, Tiêu Minh bắt đầu luân động. Cả người đã mềm nhũng xen lẫn cảm giác lạ lẫm rồi chuyển sang đau đớn, Trương Ái khóc. Tiêu Minh hôn lên má nàng, liếm đi những giọt nữa mắt mặn chát. Máu chảy ra, Trương Ái cũng ngất lịm. Tiêu Minh vẫn tiếp tục công việc của mình mặc dù cả anh cũng thấy người con gái dưới thân thật đáng thương.
-Em ngủ đi, ngủ rồi sẽ không cảm thấy đau nữa. Sáng mai thức dậy, em đã là người của tôi rồi.
Ôm chặt nàng, anh tiến vào sâu hơn, khoái cảm mà người con gái này mang lại thật khiến anh điên cuồng.
Hừng đông, sương lạnh bao trùm lấy không gian. Cả đêm qua anh không ngủ chỉ để nhìn người con gái này, người đã đem lại cho anh sự rung động đầu tiên trong suốt hai mươi lăm năm qua.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro