Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4 : THIÊN HẠ BÉ NHỎ, ANH HÙNG GẶP NHAU

Đi hết hành lang khách sạn, gia đình nàng bước vào phòng tiệc gặp thông za.

Bên thông za đã có mặt từ trc', vừa thấy ba mẹ nàng bước vào, họ đã đứng lên chào hỏi, Hương vào cuối, vừa thấy nàng họ đã niềm nở :

- Cháu xinh gái quá! Hoá ra lak thiên kim tiểu thư giám đốc Tần, quí hoá quá!

- Dạ cháu... - Hương zả vờ bẽn lẽn đỏ mặt, cái j chứ đóng kịch thì cô rất zỏi - Cháu chào 2 bác - Khỉ chứ! Mấy ng tưởng tôi ham tới đây nge chuyện này hay sao, mặc cái qần này trên ng chắc ngẹt thở mak chết quá, Hương thầm rủa.

- Ai dà! Mời anh chị ngồi, cháu nhà tôi còn kém nhiều lắm, mong anh chị sau này tận tình chỉ bảo cháu thêm - ba Hương khoái chí tận hưởng lời khen mak mặt vẫn lãnh đạm - À, mak cháu nhà anh chị trông cũng phong độ quá, nge nói cháy học zỏi lắm, lại có tài kinh doanh, mới 26 tuổi mak đã bảo vệ luận áo thành công...

Hương vừa tức anh ách, vừa nhột nhột khi nge 1 nhà thay phiên tâng bốc nhau lên tận mây xanh. Bỗng 1 tiếng nói lạnh lùng cắt ngang câu chuyện :

- Ba mẹ, đồ ăn đã nguội rồi. Chào hai bác, mọi ng đã gặp nhau rồi thì nên ngồi vô bàn nói chuyện.

Nge zọng nói Hương mới sực nhớ ra ở đây còn có cả "chồng tương lai" của nàng nữa. Hương tò mò ko bik hắn mặt mũi ra sao mak ăn nói nge ngông cuồng thế. Còn nàng lại phải đeo vẻ thục nữ lên.

- Phải rồi, phải rồi! Mải nói quá nên quên mất. Mời anh chị và cháu ngồi! - ông zà bên kia cất tiếng.

- À vâng, vâng! Mời anh chị ngồi - ba nàng cũng niềm nở ko kém.

Bàn tiệc đc dọn ra, toàn lak những món sơn hào hải vị, cầu kì, phong cách,...

- Mời anh chị.

- Mời anh chị.

Bữa ăn bắt đầu, nàng vốn định sex "chiến đấu" cật lực cho ông bà zà bên kia thấy thế nào lak "miệng ăn núi lở" nhưng có cái quần này, nàng chỉ dấm làm theo câu "nam thực như hổ, nữ thực như miêu" mak thôi. Nhưng cái quần chật qá, nàng muốn "thực như miêu" cũng khó. Ông bà zà bên kia cứ gắp lia gắp lịa hết món này tới món khác cho nàng nhưng nàng ko đụng đũa, hay nói đúng hơn lak ko dám. Họ vốn cũng ngĩ nàng sẽ ăn ít nhưng đâu có ngờ lak nàng ko đụng vào 1 miếng nào như vậy.

- Đồ ăn ko hợp khẩu vị hả cháu? - bà thông za hỏi.

- Dạ, tại cháu thấy hơi mệt - Hương zả vờ, lòng nàng hận ông zà quá hiểm - cháu xin phép.

Hương đứng dậy đi thẳng ra cửa. Vừa ra hành lang, nàng ko thèm zữ cái vẻ ngoài đoan trang nữa.

- Cái quần khốn kiếp, bà mak ko xé mày ra làm 3 thì... - Hương chợt khựng lại khi sực nhớ ra xé nó thì nàng mặc bằng... niềm tin.

...

- Này cô - 1 zọng sau lưng nàng vang lên.

Hương quay phắt lại.

- Anh... - thì ra lak quí anh chàng "chồng tương lai" của nàng.

- Anh muốn j? - lần này thì nàng thực sự lak chính nàng rồi.

- Hừ, sao ko đeo cái vẻ thục nữ lên đi?

- Liên quan j tới anh? - nàng hỏi bằng zọng gây sự.

Anh ta nhìn Hương khinh khỉnh, khiểi mak từ bé đến h chưa ai dám nhìn nàng. Điên tiết vì bị ép hôn, điên tiết vì cái quần, lần này thì Hương nhịn ko nổi nữa. Ko nóik ko rằng, Hương quay đi rồi bất chợt quay lại đá mạnh cái bình hoa trên cái bàn gần đó. VÉO!! Cái bình hoa như 1 viên đạn lao thẳng đến đầu anh chàng kia. May sao anh chàng né kịp nên cái bình hoa bắn thẳng vào tường bể tan tành thành từng mảnh. Hình như còn chưa hả dạ, nàng hăm he tìm món mới.

- Cũng zỏi đấy nhỉ - nàng gằn zọng.

- Cô dám... - hình như đây cũng lak 1 cái trứng mỏng, bị tặng cái bình hoa 1 cách đầy bất ngờnhư thế làm sao Trịnh Vũ ko điên tiết cho đc.

Nói rồi nhanh như cắt, anh chàng lao tới, quyết cho con bé ko bik trời cao đất dày kia bik thế nào lak lợi hại.

Thật ra Trịnh Vũ ko phải lak kẻ ưa đánh phụ nữ nhưng vừa nhìn cách Hương đá cái bình thì đã bik nàng "có ngề" mak "ngề" cũng rất cao. Vs lại từ trc' đến nay chưa có kẻ nào dám láo vs anh như thế, Ngay cả con gái cũng xếp hàng theo anh mak con nhỏ này dám... Mak a cũng ko định đánh, chỉ định nhéo cho mấy cái thôi.

Thấy tên kia lao đến, Hương đưa chân gạt ngay cái xe đẩy rồi đá mạnh về phía Trịnh Vũ. Đang trên đà lao tới, anh chỉ kịp đạp lên cái xe đẩy, phóng qua.

- Anh chết chắc rồi!! - Hương nhếch môi cười, nàng tung chân đá lên.

- Cô!! - Trịnh Vũ toát mồ hôi hột, vội đưa chân gạt ngay chân nàng để "bảo vệ nòi zống".

Nhưng Hương đâu phải tay vừa. Nàng đưa tay gạt chân anh, bnhiu căm hờn nàng dồn vào cú đá này, kể cũng hơi ác nhưng zận quá còn ngĩ đc j.

Đến nc' này thì Trịnh Vũ phải lách ng qua, chân đạp mạnh vào bức tường, anh lao qua ng cô, hú vía!!

- Cô!! Đồ yêu nữ!! Cô sẽ phải trả zá!! - Trịnh Vũ zận run. Anh ko ngờ có ngày mình phải né 1 cô gái. Mối nhục này anh quyết rửa!!

Hương cũng bắt đầu thấy khó chịu khi đấm đá trong vhirdn quần chật, nàng bik có đánh nữa cũng chỉ chuốc lấy thất bại, chẳng may rách luôn quần này lấy j mặc. Nàng đang thắng thế dại j ko đc dịp lên mặt, hehe!!

Nàng quay lưng bỏ đi (chủ yếu để khỏi đánh nhau nữa mất công rách quần), bik thế nào hnay về cũng bị ông zà phạt nhưng nàng ko sợ. Có lẽ hnay lak ngày sung sướng nhất đời nàng, lak lần đầu tiên nàng đc làm theo ý thích, vứt toẹt cái vẻ ngoài thục nữ kia đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #romance