Ep 11
Hôm nay nha, Sở Điềm Điềm rất chuyên tâm vắt óc suy nghĩ tìm một công việc để kiếm tiền. Ngân sách của cậu đã chi dùng gần cạn, huống hồ mở miệng xin anh lại thấy không biết đem mặt chôn ở đâu cho khỏi xót xa. Sở Điềm Điềm ngồi trên bàn, mượn máy tính của Trịnh Thuần Phong nheo nheo mi tâm suy nghĩ, tay thì vò đầu miệng thì cắn bút.
Để xem, những công việc dễ dàng có thể làm ở nhà mà thu nhập cao cho người thất nghiệp?
Trang web hiện lên rất nhiều mục, Sở Điềm Điềm nhấp chuột tại mục đầu tiên.
Trung tâm giới thiệu việc làm.
A, có nói rất chi tiết nha.
- Nghề vẽ tranh sáng tạo đang thu hút nhiều người thích ở nhà tranh thủ gia tăng kinh tế khi có khiếu.
- Nghề thiết kế bản quảng cáo.
-Nghề trồng cây xanh để bàn.
-Nghề làm tranh đá, tranh gạo, tranh trắc gỗ.
- Nghề massage, làm tóc, trang điểm.
- Nghề sáng tác âm nhạc.
-Nghề phiên dịch.
...
Ây, nên chọn nghề nào đây? Các công việc liên quan tới tranh vẽ, quả thật cậu không có tay nghề tẹo nào. Công việc làm cây để bàn thì chắc chắn Trịnh Thuần Phong sẽ phát hiện và không cho cậu làm. Sáng tác âm nhạc cũng ổn nhưng cậu không có kĩ năng cơ bản nào cả. Quanh đi quẩn lại, thấy phiên dịch là công việc cậu có thể làm mà không sợ Trịnh Thuần Phong lo lắng. Lúc trước cũng có bằng ngoại ngữ tiếng Pháp, dù gì nhà cũng thuộc khá giả, mẫu thân lại luôn giám sát việc học như đĩa đói. Hay là xem coi có ai cần phiên dịch tiếng Pháp không, rồi đăng kí làm tại nhà.
Phiên dịch tiếng Pháp.
Trang web lại hiện ra hàng tá thông tin. Có rất nhiều công ty cần tuyển nhân viên, xem ra may mắn rồi.
Địa chỉ trung tâm:
93A đường số 3 quận Đông Côn.
(A, cũng gần nhà.)
Lương cơ bản: xxx
(Ổn đấy chứ.)
Ngôn ngữ: Anh, Pháp, Thái, Hàn, Việt, Mianma, Philíppin....
Nhận tài liệu ở trung tâm, nhân viên có thể mang về làm và giao bản phiên dịch qua tài khoản nhân viên.
Nếu bạn đồng ý xin vui lòng điền thông tin cá nhân và liên hệ trung tâm với số: 0101xxx1993
Điền thông tin.
Họ và tên:
Sđt:
Năm sinh:
Sức khoẻ:
Tuổi:
Ngôn ngữ:
Địa chỉ nhà:
Sở Điềm Điềm vừa đọc vừa điền thông tin xong, năm phút sau liền có người của trung tâm gọi cho cậu.
"Alo."
"..."
"Dạ phải."
"..."
"Tiếng Pháp ạ."
"..."
"Khi nào tôi có thể chính thức đi làm?"
"..."
"Có thể ngay ngày mai sao?"
"..."
"Xin cảm ơn, tôi đã nhớ."
Sở Điềm Điềm cúp máy nở nụ cười tươi tắn. Ây cha, ngày mai có thể trực tiếp nhận tài liệu rồi. Đúng là cần tuyển người, hèn chi nhanh như vậy. Cùng lắm sáng mai làm một bài kiểm tra thì không cần phải lo gì nữa.
Thấm thoát trôi qua, sau khi đánh một giấc mơ trưa và chăm sóc cây cỏ ngoài vườn thì cũng tới giờ Trịnh Thuần Phong trở về.
Đang cầm vòi tưới vun lên luống rau cải bắp xanh mơn mỡn, một vòng tay vòng qua eo kéo cậu vào, gương mặt chôn vào hôm cổ hít mùi hương của cậu.
"Vợ nhỏ, anh về rồi, nhớ em quá." Trịnh Thuần Phong hôn lên cổ cậu.
"Tôi là vợ nhỏ. Ai là vợ lớn?" Sở Điềm Điềm không thèm quay lại nhìn, mắt dán lên những tia nước bắn lên lá cải bắp.
Trịnh Thuần Phong cắn yêu vào cổ cậu một cái.
"A...làm gì vậy?" Sở Điềm Điềm rụt cổ.
"Phạt."
"Đã làm gì đâu."
"Vợ, anh thật sự rất ghét việc em cứ xưng tôi." Trịnh Thuần Phong cau mày lại.
"..."
"Từ bây giờ, nếu em mắc lỗi một lần sẽ qui đổi thành một nụ hôn. Là do em thôi."
"Đồ lợi dụng." Sở Điềm Điềm tiếp tục tưới rau.
"Ở nhà đã làm gì? Có nhớ anh không?"
"Tôi...! Ờ, em chỉ là vợ nhỏ, không nhớ bằng vợ lớn của anh."
"Miệng lưỡi sắt bén lắm. Nếu anh đi ngoại tình thì em sẽ làm sao?" Trịnh Thuần Phong xoa xoa mái tóc từ sau cậu.
"Em...sẽ nói với mẹ Trịnh, rồi im lặng ra đi, cho anh vừa lòng." Sở Điềm Điềm mắng yêu. Môi chu lên.
"Vợ, em nhân từ vậy sao?"
"Phải, nhưng trước khi đi, em sẽ cướp tài sản của anh, để anh và cô ta đi ăn xin, tới lúc đó em sẽ lấy tiền lẻ cho hai người mua một ổ bánh mì mà tranh nhau ăn." Sở Điềm Điềm vừa nói vừa mang ý chế nhạo.
"Không ngờ, mèo con nhà anh cũng có lúc suy nghĩ chu đáo như vậy." Trịnh Thuần Phong lại hôn lên gáy cậu và cậu tiếp tục bị nhột mà rụt cổ lại.
"Não của em, được nghỉ ngơi và nạp IQ đầy đủ."
"Ha...Vợ, em đã nấu cơm chưa?" Trịnh Thuần Phong đi theo Sở Điềm Điềm đến tắt vòi nước và bước đến bàn ghế tre cạnh ao nước ngồi uống nước. Mồ hôi đã lấm láp rơi từ đầu dọc theo khuôn mặt cậu.
Trịnh Thuần Phong nhanh tay lau đi cho cậu.
"Anh muốn ăn?" Sở Điềm Điềm ấm ức ném ánh mắt hờn dỗi về anh, làm anh bật cười.
Rõ biết cậu không biết làm, vậy là còn gạ gẫm hỏi han. Này là muốn vuốt ngược đuôi hổ của cậu?
"Ờ, ý anh là nếu vợ chưa ăn thì để anh nấu cho." Trịnh Thuần Phong bẹo má cậu.
"Đói lắm ấy." Sở Điềm Điềm xoa cái bụng xẹp lép.
"Vậy Điềm Điềm muốn ăn?"
"Anh làm gì...tôi! Em ăn nấy." Sở Điềm Điềm cong môi cường trừ, mém chút nữa đã bị...
"Ngoan ta! Đi tắm đi, quần áo mồ hôi không đây này."
Sở Điềm Điềm tay trong tay Trịnh Thuần Phong vào nhà. Một người một phòng tự tắm rửa, cậu tắm xong đã thấy anh thoát vest, đồ bình thường mặc tạp dề hình mèo con màu cam tay xào tay cho gia vị. Để ý mới thấy, dáng người rất đẹp mắt nha.
Sở Điềm Điềm tiếp tục mặc pijama con thỏ, lê đôi dép bông mịn màu trắng to to mang trong nhà xuống cầu thang. Tay ôm MiMi đang mở mắt hết cở vì vừa tỉnh giấc. (Có những loài khi mở mắt vừa mới ngủ là đôi mắt trong, sáng, và to tròn nhất)
" Xong rồi à? Mau qua đây ngồi ăn đi." Trịnh Thuần Phong vừa bài đồ ăn lên bàn ăn.
Sở Điềm Điềm thả MiMi xuống, đi đến rửa tay và ngồi vào bàn. Trịnh Thuần Phong gắp nhiều đồ ăn bỏ vào bát cho cậu.
Sở Điềm Điềm nhìn mặt Trịnh Thuần Phong, thật sự hôm nay có gì đó rất lạ, khuôn mặt này không giống mọi hôm.
"Thuần Phong."
Nghe cậu đột nhiên gọi anh giật mình:" Hửm?"
"Anh làm sao vậy?"
"Hả?"
"Anh có chuyện gì phải không?"
Trịnh Thuần Phong buông đũa.
"Ờ, không, anh chỉ cảm thấy nhạt miệng thôi." Trịnh Thuần Phong phủ nhận.
Sở Điềm Điềm biết anh đang nói dối, vì vậy cố ăn và im lặng. Ăn xong thì lăn ra sofa xem TV.
Trịnh Thuần Phong rửa bát xong, lau tay bằng khăn bông, xẹp xẹp lê dép đến ngồi ôm Sở Điềm Điềm đặt lên đùi. Tay thì vòng qua eo mảnh khảnh, cằm chôn vào hỗm cổ rồi lại hôn hôn vài ba cái.
Gương mặt anh toát lên sự buồn bã.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro