TIỂU TÌNH NHÂN CỦA DÃ THÚ
Tiểu tình nhân của dã thú
Tác giả: Trái Ny
Coverter: LeeHia
Edit: LeeHia
Giới thiệu
Ô… cô không phải cố ý va vào hắn, hơn nữa cô cũng đã nói xin lỗi rồi, hắn có nhất thiết từ chết ôm chặt lấy cô, hỏi cô tên gì không?
Cô sợ hãi liều mạng khóc thét lên hấp dẫn sự chú ý của người qua đường
Không nghĩ tới hắn lập tức hôn cô, cướp đi nụ hôn đầu của cô
Thật vất vả, cuối cùng cũng có cơ hội trốn thoát, hắn “ thần thông quảng đại”, cư nhiên lại có thể tìm được nhà cô
Dùng giai điệu chẳng ra gì lấn át tiếng nói của cô mà hát “ bài hát tìm bạn gái…”
Cô tự nhủ, tuyệt đối không được mở cửa, tuyệt đối không được thông cảm với hắn.
Thế nhưng Lâm Trứ Vũ hắn, lại phịch một tiếng té xỉu ở cổng.
Bất đắc dĩ, cô buộc phải “ dẫn sói vào nhà”.
Cô phát hiện, mục đích của hắn thì ra muốn cô mang thai hộ.
Ai! Cô thật sự đang rất cần tiền, cho nên liền đáp ứng hắn bán thân thể của chính mình.
Mà nàng duy nhất phải thích ứng, chính là hắn khi ngủ vô cùng tệ hại…
Văn án
Biệt thư xa hoa lộng lẫy có thể sánh ngang với cung điện hoàng gia, khí thế huy hoàng đứng nhất ngoại ô Đài Bắc.
Nội thất sang trọng, thiết kế độc đáo, mỗi một ngõ ngách trong căn nhà cao cấp này, hiển nhiên có thể thấy được điều đó. Chỉ là màu sắc chùm đèn ở trong phòng khách kia, càng làm cho căn nhà trở nên nguy nga tráng lệ.
Vì vậy, thiết kế sang trọng theo phong cách Versailles đẹp nhất, từ đại sảnh, hoa viên cho đến những viên ngói màu xám xiên.
Thậm chí là miếng gỗ đen “ Nhập cảnh Di” treo ở cửa, cũng là tác phẩm điêu khắc tinh tế khiếp người, đó chính là lời giải thích hoàn hảo cho sự sang trọng của khu nhà cao cấp, quyền quý và hài hòa này.
“ Hạo Uy, lúc này con nhất định phải nghe cha nói”
Đột nhiên, một lực đạo long trời lở đất cùng tiếng gầm gừ xuyên thủng không gian tĩnh lặng như tờ, tiếng động ở giữa đại sảnh vọng lại, làm người ta giật mình. Màu bạc của Ferrari từ cửa xe truyền vào trong xe.
Hạng lão gia bảy mươi tuổi, tay chống gậy, tuy rằng tóc đã bạc trắng, nhưng khí thế vẫn mạnh mẽ như xưa.
“ Con phải biết rằng, con là huyết thống duy nhất của Hạng gia, con phải có trách nhiệm kế thừa hương khói Hạng gia.
Hơn nữa, con cũng đã đến tuổi kết hôn rồi”
“ Cha, giờ con không có ý định kết hôn. Giọng nói trầm thấp đầy từ tính của người đàn ông bí ẩn vang lên, cửa xe màu đen kia không bao giờ hạ xuống, đáp lời Hạng lão gia là một câu trả lời khiến ông vô cùng bất mãn.
Lông mày Hạng lão gia nhíu chặt, vẻ mặt phẫn nộ đến mực không ngừng dùng gậy mãnh liệt gõ xuống sàn nhà “ Chết tiệt! Con đang nói cái quái quỷ gì vậy? Con có muốn sông tiếp không hả? Ôi, tức chết ta mất”
“ Cha, bĩnh tĩnh một chút. Người chẳng qua cũng chỉ muốn con kế thừa dòng họ, con sẽ nghe cha, tìm một người mang thai hộ thích hợp để nối dõi tông đường Hạng gia.” Hắn bình tĩnh nói, dường như tất cả lời đe dọa không có một chút tác dụng với hắn.
“ Hộ sao? Mang thai hộ hả?” Hạng lão gia ngoáy ngoáy lỗ tai, ông không nghe nhầm chứ?
“ Con, con, cái tên bất hiếu này, ta phải dạy cho con một bài học mới được…”
Thanh âm của đứa con bất hiếu truyền đến “ Được rồi, con cũng không phản đối việc thụ tinh nhân tạo.”
“ Con đừng có thái quá” Hạng lão gia bùng nổ “ Hơn nữa với khẩu khí của con đừng tưởng ai cũng giống nhau nghĩ dùng hôn nhân trói chặt một đời như thế.”
“ Không phải vậy thì là thế nào?”
“ Chẳng lẽ con định cả đời làm lưu manh, suốt ngày đấm đấm đá đá sao hả?’
“ Như vậy thật thoải mái, ung dung tự tại.”
“ Con… Con… Mau xuống xe ngay lập tức cho ta”. Hạng lão gia thật muốn dùng gậy đánh chết thằng tiểu tử bất hiếu từ nhỏ này.
“ Chỉ sợ không được, con trễ rồi. Công việc còn một đống đang chờ con xử lý. Cha, người cũng là người xuất sắc trong gia tộc, là lãnh đạo nên cũng phải rất rõ ràng lập trường của con chứ. Được rồi, chuyện này cứ quyết như vậy đi. Nếu tìm được vợ thay thế, con sẽ báo với cha đầu tiên. Cha, tạm biệt, hẹn gặp lại.”
Giẫm chân ga, xe thể thao Ferrari nghênh ngang mà rời đi.
“ Hạo Uy….” Rống! “ Tên tiểu tử này càng ngày càng tệ hại.” Hạng lão gia thở phì phò nói, giận dữ đập gậy.
Ông năm nay bảy mươi tuổi, năm năm nữa thì bảy mươi lăm tuổi, ông không cho rằng mình còn bao nhiêu năm có thể chờ đợi được nữa, không thể ôm cháu trai chính là tiếc nuối lớn nhất đời này.
Chương thứ nhất
Bạn trẻ Liễu Nhàn cánh tay trắng noãn mềm mại, cầm trên tay một túi vải vóc, thân hình nhỏ nhắn lay động nhẹ, vội vàng hấp tấp. Đêm hôm qua cô đã thức trắng làm lô vải thủ công này để kịp giao hàng.
Tiền thuốc men, chăm sóc sức khỏe, đồ ăn, tiền điện nước, bảo hiểm y tế… đi bộ trên vỉa hè đông đúc, Liễu Nhàn lẩm bẩm tính toán chi tiêu tháng này.
Em gái Nhã nhi phải tiếp nhận chữa trị dài hạn mới có khả năng hoàn toàn khỏi bệnh. Rất sợ bệnh ung thư của em gái tái phát, những đồ ăn đắt tiền tốt cho sức khỏe nàng cũng không dám thiếu. Nhưng là một mình làm hai công việc thế mà vẫn không đủ chi trả toàn bộ sinh hoạt phí trong tháng.
Một trăm triệu này biết kiếm đâu ra. Liễu Nhàn sầu não lo lắng.
Mùa đông đã đến, Liễu Nhàn dự định nhất quyết phải kiếm được tiền, thay em gái mua thêm quần áo mới, cũng nhân tiện mua cho mình một chiếc áo khoác.
Liễu Nhàn cúi xuống nhìn trên người mình một chút, chiếc áo màu xanh lam đã phai màu vì giặt quá nhiều lần.
Quần áo phong phanh thật sự không ngăn được những cơn gió lạnh xâm nhập, mỗi khi gió lạnh thổi qua, nàng lạnh đến đứng cũng run rẩy.
Nàng quả thật rất cần một cái áo khoác có chức năng giữ ấm, nhất là trong mùa đông giá rét này, tay chân nàng luôn lạnh cóng.
Tuy nhiên, tiền lương phát đầu tháng, đã sớm dùng hết trên người em gái.
Nếu như vải bố (vật liệu dệt từ bông vải, đay..., có thể dùng để may đồ hoặc những đồ vật khác) không bán được, chẳng khác nào cái gì cũng đều mua không nổi.
“ Rầm”
“A” Đang cúi đầu tràm tư suy nghĩ, Liễu Nhàn ngay lập tức đâm vào một bộ ngực vạm vỡ, buồn phiền ở trong lòng bị cái va chạm này, tức thì như khói tiêu tan.
Lực va chạm này vô cùng mạnh mẽ, may mà đối phương thân thủ nhanh nhẹn, lập tức đưa tay ra nắm lấy cánh tay mảnh khảnh của nàng, nếu không cả người nàng sẽ ngã về phía sau.
“ Đi đường mắt không nhìn sao?” Giọng nói nam nhân ẩn chứa sự cao quý không cho phép mạo phạm, uy nghiêm, ngạo mạn, trầm thấp, mạnh mẽ ở trên đỉnh đầu nàng vang lên.
Nàng không nhịn được, ngẩng khuôn mặt ngọc trắng như tuyết nhìn hắn.
Cái nhìn này, khiến tâm tư nàng như một cái dây chun lớn kéo căng bắn lên vang dội.
Nàng chưa từng có gặp qua thân hình cao lớn, đủ để đứng đầu nam giới, có thể so sánh với nam người mẫu đẹp nhất thế giới.
Đầu của nàng vốn dĩ đã nhỏ, nhìn người trước mặt phải ngước lên, ở trước mặt hắn của nàng lanh lợi đáng yêu, càng có vẻ nhỏ nhắn.
Theo phỏng đoán của Liễu Nhàn, nguời trước mặt cao ít nhất một mét tám trở lên.
Mắt nàng nhanh như chớp, nhịn không được theo cơ thể cường tráng của người nam nhân trước mặt, do dự hướng lên trên. Nam nhân này xem qua nhìn giống như thần Apollo, thân thể hoàn mỹ, tiếp theo là so với nam nhân bình thường cường tráng hơn, bờ vai dỳ rộng, sau đó ánh mắt mới từ từ di chuyển trên làn da màu đồng của hắn.
Nhìn vào diện mạo của hắn, tim nàng nổi trống đập thình thịch, hai tai bắt đầu ửng hồng.
Người đàn ông nghiêm nghị mạnh mẽ tràn đầy nam tính, chẳng hạn như lông mày giống như thanh kiếm sắc bén, đôi mắt thâm thúy, sâu như đại dương, chóp mũi cao vút, môi mỏng cương nghị, tât cả tựa như tạc khắc mà ra khuôn mặt tuấn tú, đẹp trai.
Hơn nữa, trước tai hắn, tóc mai rất dài, thoại nhìn rất hào phóng cởi mở, giống như Elvis đến đầu thai. Ách! Không đúng, phải là giết lợn.
Trực giác của nàng cho biết, cái nam nhân có ngoại hình cuồng dã trước mắt này, rất giống bang chủ cường hãn làm nghề sát sinh, ngay cả đi ngủ cũng để bả đao ở đầu giường…
Không, không, không, giống như Tarzan…
Sai, giống như đười ươi…
Cũng không đúng, nàng cảm thấy từ dã thú nguyên thủy để hình dung hắn có lẽ là chuẩn xác nhất.
Tóm lại, nam nhân này so với những người khác tuấn lãng hơn nhiều, chiều cao phi thường đặc biệt, cái đầu to lớn còn chưa tính, còn anh tuấn không che vào đâu được.
Mà khí thế hoàn toàn là sẵn có, càng phảng phất giống như là được đế vương trong một vương triều nào đó sinh ra, toàn thân tản ra một cỗ khí lực cao quý, ngạo mạn, oai phong không gì sánh được.
Một lúc khó có thể hình dung được dáng vẻ vui sướng của hắn, Hạng Hạo Uy giống như toàn thân bị sét đánh trúng, làm lòng hắn nhảy dựng lên, phút chốc giống như có hàng vạn con ngựa đang phi tới.
“ Hử” Hạo Uy áp chế tâm tình đang cuộn trào, không để cho cảm xúc của mình bộc lộ quá nhiều, chẳng qua là con ngươi màu đen lại như thế nào cũng không dời đi, muốn vĩnh viễn dừng trên người nàng, hắn quả thật xúc động không thôi.
“ Tôi… Thực xin lỗi” Liễu Nhàn bị ánh mắt chuyên chú của hắn dọa cho hoảng sợ, giống một con chuột nhỏ bị kinh hãi, bả vai cùng cần cổ thanh tú của nàng bỗng chốc rụt lại một chút.
Hạo Uy che giấu con ngươi màu đen, chậm rãi quan sát toàn thân nàng, từ trên xuống dưới, đem đồ trên người nàng lột sạch, đánh giá kỹ lưỡng một lần.
Hắn cho là mình đã nhìn nhầm rồi, bởi vì lần đầu tiên gặp mặt, hắn ngỡ rằng mình đã gặp thiên sứ. Đương nhiên, hắn cũng chưa từng thấy qua thiên sứ thật sự, cũng không biết được thiên sứ rốt cuộc bộ dạng hình dáng ra sao, nhưng tiểu mỹ nhân trước mắt lại mang đến cho hắn loại cảm giác này.
Nàng phảng phất như bước ra từ trong tranh, xinh đẹp đến động lòng người.
Da thịt của nàng đúng là trắng nõn láng mịn như vậy, giống như ngọc trai sáng bóng, tựa như sờ ra nước vậy.
Tô điểm gương mặt thiên sứ là một mái tóc đen dài phóng khoáng, tùy ý thả xuống hai bên, ở tai ngọc tinh tế như ẩn như hiện.
Dưới đôi mày trăng rằm cùng đôi mi thanh tú, là đôi mắt trong sáng long lanh, hai gò má ửng hồng mang theo chút ngượng ngùng của tiểu mỹ nhân, cái miệng nhỏ nhắn hồng hồng ẩm ướt.
Hạo Uy chọt phát hiện, trên người nàng mặc một chiếc áo sơ mi thoại nhìn có vẻ chật, cổ áo rộng mở lộ ra xương quai xanh mảnh khảnh, cùng với nước da trong bạch lộ hồng mềm mại, hai gò bông trước ngưc đầy đặn, hình dáng tròn trịa hiện ra lại càng mê người.
Một cô gái xinh đẹp tựa thiên sứ như này, là nam nhân đều vì cô mà điên cuồng say đắm, không phải sao?- Hắn nghĩ
Mặc dù hắn đối với vóc dáng nhỏ nhắn của nữ nhân, tựa hồ cũng đặc biệt xúc động, có lẽ là một loại cân bằng tâm tính đi. Tựa như nam nhân có thân hình thấp bé vô cùng vừa ý với nữ nhân có vóc dáng cao, giống như muốn đền bù tâm lý. Nhưng, cô gái trước mặt lại cho hắn một loại cam giác không giống người thường, đó là một loại rung động trước nay chưa từng có, giống như chạm vào điện bị giật mà rung động.
Hiện giờ trong đầu hắn chỉ có một ý niệm duy nhất đó là-----
Tuyệt đối không thể để cho nàng đi!
Nàng căn bản chính là tình nhân lý tưởng trong mộng của hắn
Bất luận như thế nào, hắn đều phải giữ lại thiên sứ rơi xinh đẹp từ bầu trời rơi xuống nhân gian này, đó là tình nhân trong mộng của hắn, cũng chính là người vợ thay thế của hắn.
Đúng vậy, hắn có thể cảm nhận được, nàng chính là người mang thai hộ hoàn mỹ nhất.
Duyên phận thật sự có thể gặp không thể cầu, hắn đã đi tìm người mang thai hộ hơn hai tháng, cuối cùng
Bị hắn bắt được trong lúc vô tình va vào nhau.
Chỉ cần bây giờ nàng gật đầu đồng ý, hắn từ nay về sau không cần phải đi tìm người mang thai hộ nữa, một chuyện vô cùng đau đầu. Mặc kệ nàng thích gì, hắn đều đáp ứng tâm nguyện của nàng.
Vả lại, hắn mà không đẩy nhanh động tác tìm người mang thai hộ, phụ thân của hắn ba ngày hai đêm lại chạy đến thúc giục hắn kết hôn.
Tuy rằng phụ thân cua hắn không đồng ý thụ tinh nhân tạo, nhưng mà hắn biết, phụ thân hắn muốn một nam tôn nối dõi tông đường.
Cho nên hắn cho rằng, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ nối dõi tông đường, thì kết hôn hay không, cũng không quan trọng nữa.
“ A, thực xin lỗi, tôi không phải cố ý va vào anh”. Thấy hắn không trả lời, Liễu Nhàn nghĩ hắn không nghe rõ, lại một lần nữa thật lòng xin lỗi, mong hắn thông cảm mà bỏ qua.
Hạo Uy nheo mắt đến cho khi chỉ còn một cái khe hở hẹp.
Thực không thể tưởng tượng nổi, ngay cả giọng nói cũng nhẹ nhàng êm tai đến vậy, tựa như âm thanh của đất trời, khiến người ta mê man dễ chịu.
“ Cô tên gì?” Hạo Uy chưa nói sẽ tha lỗi cho nàng, trên thực tế, hắn cảm thấy nàng không có bất cứ sai phạm gì hết.
Thật không thể hiểu nổi, mấy năm qua ông trời đem nàng giấu đi đâu? Như thế nào để hắn đợi nhiều năm như vậy mới chạm phải người tình trong mộng.
Một cái nhìn giống như khong nhiễm thế tục, lại quyến rũ đến động lòng người, nữ nhân này, không biết có bao nhiều người theo đuổi, hắn cần phải nhanh chóng hành động, bắt lại mới được.
“ A” Liễu Nhàn thật vất vả mới bình phục được tâm tư, giây tiếp theo lại tiếp nhận ánh mắt nóng rực của hắn, một lần nữa khó có thể khống chế con nai đang chạy loạn, khuôn mặt nhỏ nhắn giống như phủ thêm một lơp phấn, đỏ hồng đến dị thường.
“ Vì cái gì không trả lời?Cô rốt cuộc tên gì?” Hạo Uy khó hiểu nhíu mi.
“ Tôi..”Liễu Nhàn mở to đôi mắt, luống cuống nhìn người nam nhân cao lớn trước mặt, nàng đã nhận sai rồi, hay là nngf nói không đúng cách?
“ Nói”. Thấy nàng không trả lời, Hạo Uy nhịn không được khôi phục bản tính cao ngạo, trước sau như một dùng giọng nói tràn đầy thị uy ra lệnh.
Hạo Uy là lão đại của hắc bang Thiên Địa, sớm đã quen dùng giọng điệu ra lệnh để đạt kết quả, bao gồm cả con người, sự vật.
Mà bang phái Thiên Địa thanh thế tiếng tăm lẫy lừng, ở chính thương, hai giới đều có ảnh hưởng, Hạo Uy là một người tự do trong hắc đạo, hai giới đều kính nể, nam nhân này, thế lực, tiền tài tự nhiên khiến người ta không theo kịp.
Hơn nữa Hạo Uy tác phong cường thế, giơ tay nhấc chân đều toát lên khí thế vương giả, cái này, hắn làm việc ở trong bang như cá gặp nước, cơ hồ là muốn cái gì có cái đấy.
Dần dần tạo thành tính cách không coi ai ra gì ngông cuồng tự đại.
Nhưng hiện tại, trái lại, hắn lại làm cho Liễu Nhàn không hiểu dọa cho kinh sợ, cũng vừa vặn đem mọi người xung quanh “ hách liễu nhất đại khiêu” (hăm dọa, làm cho khiếp sợ).
Liễu Nhàn nhát như thỏ đế, ngay lập tức đã quên ban nãy hắn hỏi cái gì, cho dù hắn đem thanh âm lặp lại một lần nữa, chỉ sợ nàng cũng không nhớ mình tên gì.
Nàng thậm chí còn nghĩ lầm toàn bộ trên thế giới, chỉ cần nam nhân có bộ dạng lưng hùm vai gấu, đều hơi một tý là đánh người.
Chính mình hù dọa chính mình, khuôn mặt nhỏ nhắt trong chốc lát trắng nhợt, cơ thể liền lùi về phía sau “ Tôi…tôi đã xin lỗi anh rồi…Anh còn muốn thế nào nữa?”
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro