Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6

— Konoha —

"Thầy Kakashi ," Một bên gương mặt của Naruto đè ở trên bàn làm việc Hokage, cả người như không có xương, chán đến chết mà nói, "Sakura-chan còn không có trở về sao?"

"Không." Kakashi nói ngắn gọn, trong tay không ngừng ký văn kiện, ở một tờ cuối cùng ký tên đóng dấu, ngay cả đầu cũng chưa nâng.

"Vậy khi nào cậu ấy trở về?"

"Con bé nói muốn ở bên ngoài giải sầu, trở về trễ chút, ta cũng không biết." Kakashi đem văn kiện trong tay đặt ở trên một chồng cao bên cạnh, sau đó lại cầm lấy một phần từ chồng mới tinh khác. "Nói đến việc này, những tri thức em cần bổ túc để thăng lên thượng nhẫn học được thế nào rồi?"

Naruto tức khắc lộ ra biểu tình chột dạ.

Kakashi nheo lại đôi mắt hoài nghi nói: "Em dùng ảnh phân thân trốn học đến đây có phải không? Ta cần phải hỏi Iruka một chút."

Nói xong, bàn tay mang bao tay nửa chỉ sờ về hướng điện thoại trên bàn.

"Đừng đừng đừng, em hiện tại lập tức trở về!" Naruto nhanh như chớp chạy đến tránh ở phía sau cửa, chỉ lộ ra một cái đầu, nở một nụ cười lấy lòng, "Thầy Kakashi, sau khi Sakura-chan trở về đừng quên lập tức nói cho em nha."

Nam nhân đầu bạc không chút để ý hừ một tiếng xem như đáp ứng, sau đó cánh cửa bị đóng lại mạnh mẽ.

Sau khi đứa học sinh quấy rối đi xa, Hatake Kakashi mới dừng lại công tác trong tay, lông mày nhăn càng chặt.

Đã sắp 2 tuần hoàn toàn mất đi liên hệ với Sakura-chan.

Tuy rằng trong thư con bé nói giải sầu, nhưng cũng nói cho hắn muộn hai ngày trở về, hiện tại đã qua bao lâu?

Lại thế nào đi nữa, không muốn trở về cũng phải nói cho hắn một tiếng mới đúng.

Kakashi thậm chí cảm thấy chuyện này có chút không giống tác phong của Sakura-chan, con bé vẫn luôn rất săn sóc, chưa bao giờ giống hai tên học trò kia làm hắn nhớ thương quan tâm như vậy, lâu như thế không liên hệ hắn, thậm chí hắn đều phải hoài nghi con bé có phải đã xảy ra chuyện hay không.

Nhưng cẩn thận ngẫm lại, trải qua Đại chiến ninja lần thứ 4, hiện tại trên thế giới còn có mấy người có thể đánh thắng được con bé chứ...... Cho dù là hiện tại ngay cả hắn không có Sharingan, nghĩ đến quái lực của Sakura-chan cũng muốn suy nghĩ lại.

Hay đây là phản nghịch kỳ tới muộn của Sakura-chan?

Bất quá, nếu con bé lại chậm chạp không liên hệ hắn, vậy hắn không thể không giả thiết con bé gặp được chuyện ngoài ý muốn.

Đến lúc đó...... Naruto khả năng sẽ làm ầm ĩ đi?

*

Nghĩ đến tương lai ' tiền đồ vô lượng ' , Haruno Sakura đột nhiên cảm thấy chính mình bị hơi nước hun đến có chút choáng váng đầu.

Nếu là trước đây, chỉ cần làm nhiệm vụ là tốt rồi, tuy nói trong nhà không giàu có, nhưng cũng chưa từng thiếu tiền.

Nhưng hiện tại thời đại này bất đồng.

Không có gia tộc chống đỡ, nàng không có biện pháp nhận được nhiệm vụ.

Đại gia tộc như Senju, Uchiha làm thuê cho quý tộc, đa số đều là chiến tranh chiến đấu, đến cả loại nhiệm vụ hộ tống như lần này trên cơ bản nàng cũng không có khả năng nhận được.

Thời đại lấy đơn vị gia tộc để phân chia, thuê ninja coi trọng là dòng họ, mà không phải giống như thời đại của nàng, nhìn vào thanh danh của Konoha.

Huống hồ hiện tại ngay cả xuất thân của chính mình nàng cũng không thể nói rõ, ai sẽ tin tưởng một thiếu nữ không có bối cảnh, không đảm bảo vị thành niên mà để nàng đi làm nhiệm vụ quan trọng?

Tuy rằng không cam lòng, nhưng hiện tại chính là gặp phải khốn cảnh như vậy.

Tắm gội xong mặc áo tắm, Sakura-chan vẫn cảm thấy có chút tức ngực khó thở, đành phải mở cửa sổ ra hít thở không khí.

Ngay lập tức, các loại thanh âm ồn ào từ tiệm cơm tầng 1 tràn vào phòng, bên trong còn pha chút...... thanh âm khắc khẩu?

Một giọng nam nghiêm túc lãnh đạm: "Hiện tại cùng ta trở về, đừng để ta nói lần thứ hai."

"Ai nha, khó khăn lắm mới tới một chuyến, ngươi để ta chơi một chút trong chốc lát thôi mà......" Một người khác đáng thương hề hề cầu tình.

"Không được chính là không được." Người đầu tiên nói.

Mặt khác một bên còn có người xem náo nhiệt ồn ào: "Ài ài ài, ván này còn chưa bắt đầu đâu đấy, đừng nghĩ chạy đó nha!"

"Ngươi xem, mọi người đều nói như vậy, hiện tại đi cũng không tốt đúng không, a ha ha ha......"

"...... Hashirama!" Nghe được ra người nói chuyện đang nghiến răng nghiến lợi.

Nghe đến đây, Haruno Sakura đột nhiên lảo đảo, ngay sau đó trợn to hai mắt, không dám tin tưởng.

Nàng nghe được cái gì!?

Đây không phải tên của Hokage Đệ Nhất đại nhân sao!

Ở chỗ này không nhìn được tình huống phía dưới, Haruno Sakura nhanh chóng mở cửa lao ra ghé vào trên lan can hành lang bên ngoài nhìn xuống xem.

Từ góc độ của nàng, chỉ có thể thấy bên cạnh chiếu bạc bị mọi người vây lên có hai nam nhân hình thể cao lớn, bắt mắt.

Một người tóc đen vừa dài vừa thẳng, một người tóc ngắn màu trắng, chiều dài ngắn hơn thầy Kakashi một chút.

Nhớ lại một chút hai bức ảnh vĩnh viễn treo trong văn phòng Hokage, Haruno Sakura khóe miệng co giật.

Nàng thân là học bá, lúc ở trường học ninja cũng đã khắc thật sâu trong não diện mạo của hai vị Hokage Đệ Nhất, Đệ Nhị!

Hơn nữa trên chiến trường Đại chiến lần thứ tư, nàng còn phi thường may mắn gặp được hai vị này phiên bản Uế Thổ Chuyển Sinh.

Hơn nữa tưởng tượng đến sư phụ Tsunade thích đánh bạc chính là di truyền từ Hokage Đệ Nhất...

Haruno Sakura ghé vào trên lan can, ngốc ngốc nhìn chằm chằm một đoàn ầm ĩ kêu loạn phía dưới, cả người đã sắp hoá đá.

Shannaro! Đây xem như chuyện gì chứ!?

Trở lại quá khứ gặp được đại gia gia cùng nhị gia gia của sư phụ Tsunade gì đó......

Ngay sau đó, biểu tình của nàng đột nhiên khôi phục bình thường —— một ý tưởng kỳ diệu chợt loé lên.

Hokage Đệ Nhị Senju Tobirama phát minh Phi Lôi Thần, đối với nghiên cứu nhẫn thuật thời không gian rất có thành tựu, ngay cả Orochimaru đều cực kì sùng bái nhà phát minh nhẫn thuật này.

Nếu nói người nào có khả năng trợ giúp nàng giải quyết vấn đề về nhà nhất, chắc chắn chỉ có người này!

Thậm chí không có lựa chọn tốt hơn!

Phóng mắt nhìn toàn bộ Konoha có lẽ cũng tìm không ra người có thể trông cậy vào được, ở chỗ này đánh bậy đánh bạ gặp được đệ nhị đại nhân, phải nói nàng may mắn hay là......

Tưởng tượng đến làm sao cụ thể hoàn thành chuyện này, Haruno Sakura lại khó khăn.

Đệ nhị một tay thành lập Anbu tăng mạnh tập quyền, bộ cảnh vệ, trường học ninja cũng là hắn sáng tạo, so với đệ nhất có chút khác nhau, có thể nói là ninja có thủ đoạn chính trị cực mạnh, cơ trí hơn người.

Đối mặt người cẩn thận như vậy, chẳng lẽ nàng còn có thể trực tiếp đi lên nói với hắn cái gì như ' nghe nói nhẫn thuật thời không gian của ngài không tồi, có thể nghĩ cách giúp ta về nhà hay không, ta là ninja hậu đại trong thôn do ngài cùng ca ca ngài thành lập ' loại này chấn kinh bốn phía nói sao!?

Sợ không phải trở tay một đao đã bị giết, thật sự là quá khả nghi!

Không nói đến việc nàng không thể giải thích chính mình làm sao biết hắn am hiểu nhẫn thuật không gian, lúc này đệ nhị đại nhân đã phát minh ra Phi Lôi Thần hay chưa còn khó mà nói......

Hơn nữa hiện tại chỉ cần không phải ninja cùng gia tộc, tất cả đều là địch nhân, tỉ lệ hắn sẽ tin tưởng nàng cực kỳ bé nhỏ, càng không thể cho nàng cơ hội nói chuyện gì.

Haruno Sakura buồn rầu vỗ vỗ gương mặt, đi qua đi lại nho nhỏ một vòng.

Nhưng bất luận như thế nào, nàng đều phải nghĩ biện pháp tiếp cận đệ nhị đại nhân.

Đây là nàng duy nhất trông cậy vào.

Nghĩ đến đây, Haruno Sakura lặng lẽ phát động bách hào thuật, chữa khỏi trên thân thể —— đặc biệt là dấu vết hàng năm huấn luyện trên đôi tay, bằng không người có tâm liếc mắt một cái là có thể nhìn ra nàng là ninja từng được huấn luyện qua, từng sử dụng qua vũ khí.

*

"Ngươi xem, Tobirama, hôm nay ta vậy mà thắng!" Hashirama vui sướng nói, quả thật không thể tin được vào hai mắt của mình.

Người xem xung quanh đều yên tĩnh một giây.

Ngay sau đó thanh âm thảo luận lớn hơn nữa nổ ra, ai không biết nam nhân kêu Hashirama này là dê béo lớn?

Mỗi lần tới nơi này đều có thể thua sạch sẽ, hơn nữa thoạt nhìn như còn rất có tiền, ai cũng không biết hắn rốt cuộc làm công việc gì —— thế nhưng ai sẽ để ý cái này chứ?

Dù sao có thể kiếm tiền từ trong tay hắn là được.

Ngay cả Senju Tobirama cũng sửng sốt.

Nhà cái rướn cổ nhìn xem Hashirama trên mặt vui đến nở hoa, trong tay cầm tờ ' đại ', lại cúi đầu nhìn xem trên mặt bàn ba cái xúc xắc cộng lên điểm số lớn hơn 12, hoang mang gãi đầu.

Bất quá hắn thật mau phản ứng lại, nịnh hót nói: "Ai nha Hashirama huynh, hôm nay vận may không tồi a! Muốn hay không lại làm mấy cục? Nói không chừng hôm nay vận khí tốt, có thể đem trước kia thua đều thắng trở về đấy!"

Trên chiếu bạc, mấy người khác cũng lập tức phụ hoạ, sôi nổi khuyêm hắn ở lại chơi tiếp.

Ở trong mắt bọn họ, bàn thắng kia là khác thường, hắn mỗi lần đều vận khí xui xẻo, chỉ cần cùng hắn phản áp, chắc chắn có thể thắng.

Lần này đã thật nhiều ngày chưa thấy hắn, cuối cùng dê béo lớn mới tới đưa tiền, sao có thể không thừa dịp cơ hội đào rỗng từng đồng tiền trong túi hắn?

Thấy mọi người đều nói như vậy, Hashirama càng có loại cảm giác lâng lâng, xoa tay hầm hè muốn tiếp tục.

Đây chính là vận may tốt khó được nha!

Có câu nói, ' vận khí gần nhất muốn chặn cũng chặn không được ', hôm nay hắn thế nhưng rốt cuộc là bỉ cực thái lai, vận khí đổi thay nha!

Senju Tobirama đứng ở phía sau đại ca của mình, sắc mặt đã đen thành đáy nồi.

*

Vẫn dựa vào trên lan can suy tư Haruno Sakura, đầy đầu đều là làm sao tiếp cận đệ nhị đại nhân, hoàn toàn không phát hiện lan can gỗ nhiều năm thiếu tu sửa bởi vì hủ hóa cùng ngoại lực, bị vỡ ra một ít vết rách mắt thường khó có thể phát hiện.

Đột nhiên, ' răng rắc ' ,  tiếng đứt gãy bừng tỉnh nàng, còn không đợi nàng lấy lại tinh thần xem nơi nào phát ra thanh âm, thân thể của nàng lại đột nhiên bơ vơ trên không.

Haruno Sakura trên không trung vô tội chớp chớp mắt.

...... Hơ?

Sau đó thẳng tắp rớt xuống.

Thật sự là quá đột nhiên quá ngoài ý muốn, hơn nữa căn bản không nghĩ tới lan can còn có thể bị nàng làm gãy —— nói thật, sự thật này vẫn làm nàng có chút khó có thể tiếp thu, thể trọng của nàng bình thường như vậy! Đến mức này sao?

Hơn nữa lầu 3 độ cao cũng không nhiều ít, trong lòng vẫn luôn nghĩ tốt nhất đừng bại lộ chính mình thân phận, Haruno Sakura bất chấp tất cả không điều chỉnh tư thái rơi xuống đất.

Dù sao với thể chất của nàng, liền tính ngã  một chút như vậy cũng chỉ là một chút va chạm, sẽ không có việc gì lớn......

Ai ngờ, nàng không nghiêng không lệch nện ở trên thân người nào đó.

Chờ ngồi dưới đất phát hiện phía dưới mông mềm mềm, Haruno Sakura mới ý thức được sự thật này.

Senju Tobirama vừa muốn phát hoả với Hashirama, chỉ thấy một vật thể màu hồng nhạt từ trên trời giáng xuống, đem đại ca nhà mình hung hăng đâm vào sàn nhà.

Haruno Sakura không thể tưởng tượng mà chậm rãi ngẩng đầu, vừa lúc cùng nam nhân đầu bạc mắt đỏ đối diện.

Bốn mắt không nói gì.

"Khụ, cái kia......" Phía dưới run run rẩy rẩy vươn một bàn tay.

Haruno Sakura hoảng sợ cúi đầu, thấy một người đầu tóc dài màu đen bị chính mình ngồi lên, trước mắt lập tức tối sầm.

Sư phụ Tsunade ta thật sự xin lỗi ngài aaaaaaa!


—————
Đã check

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro