Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1

Giới thiệu

Chết tiệt!

Anh đường đường là một người đàn ông, lại bị hai thằng bạn thân nói là kẻ không thích phụ nữ.

Làm ơn đi, không phải anh không thích phụ nữ, chỉ là chưa tìm thấy người con gái có thể khiến bản thân mình rung động thôi có được không?

...

Đáng chết!!

Hai cái tên của nợ kia lại còn đào đâu ra một vị bác sĩ tâm lý rồi nhét vào nhà anh.

Không đùa chứ? Anh đâu có bị tâm thần? Tại sao lại phải gặp bác sĩ tâm lý nha??

...

Ông trời!!!

Vị bác sĩ tâm lý này cũng thật là 'đặc biệt' quá đi!?

... Ngày thứ nhất vào nhà anh phá tan cả nhà bếp...

... Ngày thứ hai đến công ty anh thiêu rụi cả quầy lễ tân...

... Ra đường thấy chó chọc chó, thấy mèo trêu mèo...

... Gặp mĩ nam là mắt sáng lên, lại còn hồn nhiên giở trò lưu manh ngay giữa thanh thiên bạch nhật mà mặt không đỏ, chân không run...

...

Bác sĩ tâm lý cái gì? Đúng là một cái tai họa. Một ngày không gây rắc rối thì cậu không chịu nổi sao? Còn nữa, tại sao cậu gây chuyện xong lại bắt anh giải quyết hậu quả? Tức nhất chính là... chính là... anh cũng không hề cảm thấy chán ghét việc này nha.

...

Ây da... có ai nói cho anh biết, thực chất cậu là bác sĩ tâm lý hay anh là bảo mẫu đây?

...

1.

Trong văn phòng rộng lớn xa hoa, đằng sau chiếc bàn gỗ dài, có một người đang vùi đầu vào làm việc đến quên cả trời đất.

Đối với anh, định nghĩa cuộc đời là ăn + ngủ + làm việc. Cho nên, anh giống như một con robot, cả ngày chỉ biết làm việc điên cuồng, đến nỗi mà hai người bạn thân đều nghi ngờ tâm thần của anh có vấn đề. Nhưng mà, những cô gái xinh đẹp duyên dáng của chúng ta - những đoá hoa tươi đẹp của tổ quốc lại không nghĩ như thế. Trong lòng họ, người đàn ông coi trọng sự nghiệp mới là người đàn ông quyến rũ nhất, đấy là chưa kể vị giám đốc trẻ tuổi này lại có tướng mại vô cùng đẹp trai, thân thể vô cùng cường tráng, khí chất vô cùng hơn người,... nói chung là cái gì cũng vô cùng tuyệt vời.

Tuy nhiên, có một vấn đề hết sức trọng yếu ở đây chính là... đã 25 tuổi rồi mà vị giám đốc đẹp trai tài giỏi của chúng ta vẫn chưa có lấy một mảnh tình vắt vai. Cho nên...

Ring... Ring... Ring...

- Alo

- Lâm Hạo Trạch, cuối tuần này anh mà không mang bạn gái về cho tôi xem thì...

- Đừng bao giờ vác mặt về nhà nữa. - Anh tiếp lời, mắt đảo vòng quanh. - Mẹ, những lời này mẹ đã nói đến lần thứ bao nhiêu rồi?

- Kệ tôi. Nói tóm lại là anh mà còn không mau kiếm con dâu cho tôi, tôi sẽ...

- Không thèm nhìn mặt anh nữa. - Có ngủ mơ anh cũng có thể nhắc lại được. - Mẹ, mẹ không có gì mới mẻ hơn ư?

- Mới mẻ cái đầu anh. - Bà Thuỳ tức đến đầu cũng bốc khói nghi ngút. - Anh cứ đem bạn gái về đi rồi muốn cái gì tôi cũng nói cho anh nghe.

- Mẹ coi con gái là tôm là cá hay sao mà nói kiếm là kiếm được luôn?

- Không phải tôm cá, nhưng cũng là cua. Anh cứ chăm chỉ mò rồi sẽ có lúc bắt được thôi.

- Mẹ, mẹ trở nên thâm thuý như thế từ bao giờ vậy?

- Là bố anh viết ra, mẹ chỉ đọc lên thôi. - Bà Thuỳ trợn mắt, ném tờ giấy trả lại chồng mình ở bên cạnh.

- @@ - Hai cái người này thật là...

- Nói tóm lại là con mau mau tìm bạn gái đi, đừng đê cho vợ bố phải lo lắng nữa, không bố sẽ xẻo thịt lột da con ra, biết chưa? - Ông Nhiên lên giọng cảnh cáo rồi cúp máy cái rụp.

- O-O

'Bố à, không cần lần nào cũng dùng giọng điệu sặc mùi thuốc súng như vậy để nói chuyện với con thế chứ? Con cũng sẽ không cướp mất vợ yêu của bố đâu mà.'

...

- Ha ha ha... Cho nên, hiện tại cậu định đi mò cua hả?? - Chu Hoàng Quân, một trong hai người bạn thân nhất của Trạch lên tiếng trêu chọc.

Có thể nói anh là tên ăn hại nhất trong ba người. Cả ngày chỉ có mỗi việc chải chuốt bảnh bao ngồi phòng điều hoà ngắm các em chân dài đi qua đi lại tạo dáng này nọ, tiện thể hỏi mấy câu hỏi ba láp,... Đúng vậy, anh là người chuyên đi tuyển người mẫu cho cái công ti to đùng của thằng bạn Minh Vỹ, nơi mà anh cũng chẳng nhớ tên nữa.

- ... - Không thèm quan tâm đến cái tên nhãi nhép thích lèm bèm này, anh tiếp tục uống rượu giải sầu. Ai nói chỉ có thất tình mới cần giải sầu? Người không có tình để mà thất cũng vô cùng vô cùng cần được an ủi á. Lại nói, con gái có gì tốt, tình yêu có gì hay, tại sao ai cũng ép anh phải chui đầu vào cái chuyện vô nghĩa tốn thời gian ấy? Phiền chết đi được!

- Có cần tôi đem cậu ra ruộng không? - Quân cười ha hả. Cái gì anh cũng không giỏi, chỉ có mỗi việc kiếm và tán gái là đáng tự hào thôi. - Hay là để tôi hướng dẫn cách mò cua cho cậu luôn nhá?

- ... - Có điên mới đi theo nó.

- À mà thằng Vỹ đi đâu mà giờ này còn chưa thèm mò mặt tới nữa?

- Tôi đâu có rảnh như cậu? - Đúng lúc vừa bước vào cửa, Ngô Minh Vỹ trừng mắt, mệt mỏi nằm ườn ra sofa.

Anh là 1 con người có tham vọng nhưng rất coi trọng danh dự, làm ăn không bao giờ sử dụng thủ đoạn hèn hạ. Từ năm 20 tuổi đã tự mình mở công ti người mẫu, lấy tên là ABC. Mới năm năm hoạt động nhưng kết quả thu được đã không thể tưởng tượng nổi, danh tiếng vang xa, trở thành ước mơ lung linh của những cô nàng chân dài muốn tiến vào giới người mẫu.

- Tôi rảnh rỗi đó thì sao? Cậu có ý kiến gì không?

- Trước đây tôi đúng là điên rồi nên mới tuyển cái đồ ăn hại như cậu và làm. - Vỹ chép miệng lắc đầu.

- Này này này, đừng coi thường Chu Minh Quân tôi nhá. Cậu không biết năm năm nay những người mẫu nổi tiếng của công ti hầu hết là do đích thân tôi tuyển chọn ư? - Quân vỗ ngực tự hào.

- Có chuyện này ư? Tại sao tôi lại không biết nhỉ? - Vỹ nhếch môi, giả bộ ngạc nhiên. Nhưng trong lòng anh hiểu rõ hơn ai hết, thành công ngày hôm nay của ABC không thể không kể đến sự đóng góp của cái thằng tưởng chừng như là vô dụng này. Chuyện gì thì anh không biết, nhưng mắt nhìn chân dài của nó là độc nhất vô nhị đấy, nếu không công ti anh lấy đâu ra những cô người mẫu luôn được báo chí đánh giá là vừa chuyên nghiệp vừa có đạo đức như thế chứ?

- Cậu...

Cáchhh...

Lời còn chưa nói ra đã phải nuốt trở lại. Quân mở to đôi mắt vô tội nhìn cái người nãy giờ im lặng bỗng nhiên phát hoả.

- Các cậu có thể đừng lần nào gặp nhau cũng đấu khẩu được không hả???? Phiền muốn chết! - Anh tức giận gắt um lên, sau đó tiếp tục gục đầu uống rượu.

- Cậu ta ăn phải thuốc nổ đấy à? - Vỹ nghi hoặc. Không phải cái người này bình thường rất trầm tĩnh ư?

- Cậu ta bị mẹ bắt đi mò cua. - Quân nghiêng người thì thầm.

- Mò cái gì? - Vỹ trợn tròn mắt. Chuyện gì đây? Chuyện gì đây? Chẳng lẽ bác Thuỳ muốn con trai chuyển sang nghề nông cho nó 'độc'?

- Chính là đi tán gái kiếm con dâu về sinh cháu cho mẹ bế á.

- Ha ha ha... - Vỹ không nhịn được cười ra tiếng. - Bảo thằng gay này đi kiếm vợ...

Rầmmmmm...

- Úi... - Quân giật thót cả tim, thiếu chút đánh rơi cả ly rượu trên tay.

- Cậu nói ai gay? Muốn chết không? - Anh nheo mắt nguy hiểm nhìn chằm chằm vào Vỹ.

- Đàn ông không thích phụ nữ không phải gay thì là gì? - Vỹ nhún vai, không chút e dè.

- Đúng vậy đúng vậy. - Quân gật đầu hùa theo. - Trạch, cậu không cần ngại. Chúng ta quen biết lâu như thế, thân thiết còn hơn cả anh em một nhà, có chuyện khó nói gì mà không thể chia sẻ chứ?

- Các cậu...

- Không thích phụ nữ không có gì là không tốt. Thời buổi này gay cũng không còn bị bài xích như trước nữa, thậm chí còn có cả một lực lượng fan hùng hậu nữa đó.

- Đúng rồi. Nếu cậu ngại có thể để tôi nói chuyện với hai bác hộ cho. Cậu yên tâm, tôi đảm bảo với cậu, chỉ cần cái miệng thiên hạ đệ nhị này của tôi ra tay thì con mèo cũng phải sợ chuột.

- Đệ nhị? Vậy đệ nhất đâu? - Vỹ bắt đúng trọng điểm, tò mò hỏi.

- Thì chính là...

- CÂM MIỆNG HẾT ĐI!! - Anh điên tiết đập bàn cái rầm khiến ly cốc cũng phải rung lên bần bật. - AI GAY HẢ??? AI KHÔNG THÍCH PHỤ NỮ CHỨ?????

- Cậu chứ ai. - Quân ngây ngô đáp.

- CHU MINH QUÂN!!!!!!!!!!!! CẬU CÓ GIỎI THÌ LẶP LẠI LẦN NỮA THỬ XEM.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #đammỹ