Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 3

CHƯƠNG 3:

Sau khi rời khỏi đám đông nó bước thẳng đến phòng ông hiệu trưởng ( đừng ai thắc mắc tại sao nó lại biết vì nó đã nhìn qua sơ đồ của trường ).
Rầm...........Nó đạp cửa phòng ông. Lúc này ông đang ngồi trên sofa thưởng thức trà thì mém tí nữa là nó đã đổ ập lên mặt ông. Nó ko để ý bước thẳng vào ngồi xuống đối diện ông . Ông định sẽ mắng xem học sinh nào mà dám hỗn láo như vậy nhưng lời nói chưa thoát ra khỏi cổ họng thì đã bị nuốt ngược trở vào khi ông nhìn thấy nó đang ngồi trước mặt mình.
_" Hiệu trưởng trường này có vẻ rãnh rổi quá nhỉ?". Nó lên tiếng hỏi giọng vẫn lạnh lùng nhưng xen lẫn sự mỉa mai trong đó.
_" Chào....Chào tiểu thư người đến khi nào vậy sao ko nói tôi sẽ ra đón người?". Ông ta lấp bấp trả lời nó mồ hôi cũng bắt đầu túa ra.
_" Cám ơn , nhưng tôi ko cần .Ông nên làm tốt nhiệm vụ của mình hơn đi".
_" Cảm ơn tiểu thư đã nhắc nhở tôi xin ghi nhớ!"
_" tôi sẽ học lớp nào?".Nó lên tiếng ko để ý đến câu trả lời của ông.
_" Dạ tiểu thư sẽ học lớp 11A VIP ạ. Tôi sẽ gọi người đến dẫn tiểu thư về lớp ạ". Ông vừa nói vừa nhấc điện thoại lên gọi nhưng bị nó cản lại.
_" Ko cần tôi sẽ tự đi!".
Nói rồi nó bước ra khỏi cửa, nhưng chợt nhớ ra điều gì nó quay lại:
_" Ko được tiết lộ thân phận của tôi nếu ko ông đừng trách"
_" Vâng....ạ!".ông trả lời
Nó nhận được câu trả lời vừa ý thì bước đi thẳng. Sau khi nó đi khuất ông thở phào nhẹ nhõm. Nó rất giống với phu nhân nhưng chỉ khác 1 điều là ánh mắt của nó lạnh lùng và vô hồn thôi.
Nó đứng trước cửa lớp có tấm bảng 11A, Bây giờ trong lớp ko khác gì 1 cái tổ ong vỡ tổ cả. Từ xa có 1 bà cô bước lại đứng trước mặt nó mỉm cười.
_" Em là học sinh mới?". Bà cô cất giọng dịu dàng hỏi nó
Nó khẽ gật đầu thay cho câu trả lời
_" Vậy em đứng đây đợi cô 1 lát".
Nói rồi bà cô bước vào lớp. vừa bước chân vào cái lớp bỗng trở nên im lặng. Khẽ mỉm cười hài lòng bà cô cất giọng dịu dàng lên

_" Hôm nay lớp chúng ta sẽ có học sinh mới........"

Bà cô chưa nói xong thì dưới lớp lại bắt đầu trở nên ồn ào bàn tán

_" Học sinh mới là ai nhỉ? Ko biết gia thế sao mà lại vào được lớp này?"
_ Có khi nào là cô gái lúc sáng ko nếu vậy thì hay quá". 1 Học viên nam sung sướng

Bla..............Bla...........

BÀ cô khẽ nhíu mày rồi nhanh chóng dãn ra.

_" IM LẶNG!!!!!!!!!!".

Lặp tức có hiệu quả,Bà cô mỉm cười hài lòng hướng ra phía cửa

_" Em vào đi!"

Mọi ánh mắt đề đổ dồn ra cửa,nó từ từ tiến vào thu hút tất cả ánh nhìn. Nó ko để ý cứ bước đi đứng cạnh cô giáo

_" Em có thể giới thiệu về mình"

_"....Khởi My, Zoi cũng được!"Nó nói câu nói ko thể ngắn hơn được nữa nhưng vẫn mang chất giọng lạnh lùng khiến những người trong lớp ngay cả bà cô ko khỏi rùng mình.

_" Bạn là con của tập đoàn nào vậy?". 1 Con nhỏ dưới lớp cất tiếng hỏi nó

_"....ko tập đoàn nào cả.nhận được học bổng nên vào đây.".Nó trả lời

Phía dưới lại rộ lên nhưng lời xầm xì. Nhận được học bổng sau vào được lớp này? có phải ông thầy hiệu trưởng già nên lẩm cẩm ko? đó là những suy nghĩ của mọi người có cả bà cô.

_" em ngồi chỗ nào?". Nó khó chịu lên tiếng phá tan nhưng ánh mắt khinh bỉ của mọi người và ko khí căn thẳng ở đây.

_" à bàn cuối còn trống em cứ ngồi ở đó".

Bà cô lên tiếng lặp tức nhận được những ánh mắt " yêu thương " của những học viên. Khẽ nuốt nước bọt mỉm cười gượng gạo. Từ nảy giờ có một người nhìn thấy nó thì ko nén nổi sự thích thú ko ai khác chính là hắn.

Nó bước xuống chỗ của mình ngồi xuống ko màn tới những ánh mắt " kẹo đồng" đó mà lôi laptop ra sử lí công việc ở công ty. thật ra nó đã nhờ thư kí gửi qua, nó là 1 con người của công việc mà ko thể nào nghỉ ngơi như lời ba nó nói được.

Hắn từ bàn trên quay xuống cười nói với nó :

_" HI! Có duyên qua ha!"

_" Tiếc là ko phận!" Nó trả lời câu cục lủn làm hắn ko nói được câu nào.

Nó ko để ý tới hắn nữa mà cậm cụi vào cái laptop. hắn cũng im lìm mà quay lên bàn mình.

Những ngón tay thon dài của nó lướt trên bàn phím với 1 tốc độ chóng mặt. Vì nó ngồi bàn cuối nên ko ai biết nó đang làm gì với chiếc laptop đó. Những học sinh trong lớp lâu lâu lại liếc nhìn xuống bàn nó, trong đó cũng có hắn.

Thời gian trôi cũng nhanh thật chỉ trong 2 tiết đầu mà nó đã giải quyết xong 1 đống hồ sơ do chị thư kí gửi qua cho nó. Vừa lúc đó tiếng chuông ra chơi cũng vang lên, tiếng chuông mà tất cả các học viên đều mong đợi.

Nó tự thưởng cho mình 1 bữa ăn trưa, nghĩ là làm nó đứng dậy bước ra khỏi lớp, trong lớp nó lúc này cũng ko có ai. Nó bước xuống căn tin lại quầy thức ăn chọn món . Nó bê khay thức ăn bước ngang qua bàn hắn đang ngồi.

bây giờ hắn và Zen đang ngồi cùng 2 nhỏ nào đó mặt trát đầy son phấn và õng ẹo bên hắn. Nó ko thèm để ý và bước ngang qua. Đang đi thì 1 con nhỏ ngồi kế hắn chìa chân ra để gạt chân nó. Nó thấy khoé môi khẽ nhếch lên tạo 1 đường cong hoàn mĩ nhưng nhanh chóng vụt tắt.

Nó ko thèm né và cứ bước thẳng dẫm lên chân nhỏ đó thật mạnh khiến nhỏ đó đau điếng nhưng ko thể la lên được vì đang ngồi kế hắn mà sao để mất hình tượng được thế là ôm cục tức vào lòng.

Nó chọn 1 cái bàn khuất, ngồi xuống và thưởng thức món ăn ở đây. Đang ăn 1 cách ngon lành thì nó thấy lưng mình có gì đó ươn ướt , tiếp theo đó là 1những tiếng cười rộ phía sau. Nó xoay người lại thì đúng như nó dự đoán 1 con nhỏ tóc đỏ hoe cầm li nước mà cười. Nhỏ đó thấy nó quay lại thì cất giọng khinh bỉ:

_" Hạn người như mày ko xứng ở đây đâu. Biến đi!".

Tiếp theo đó là những tiếng cười rộ lên trong đó có cả bọn hắn. Con nhỏ này lúc nảy ngồi chung bàn với bọn hắn. Nó khẽ chau mày rồi nhanh chóng dãn ra. Đưa ánh mắt lạnh lẽo nhìn thẳng vào nhỏ đó bất giác khiến nhỏ đó rùng mình.

nó cầm cốc nước lọc trên bàn từ từ đổ lên đầu nhỏ đó. Những tiếng cười trong căn tin đột nhiên im hẵn. Mọi người sững sờ nhìn nó. Nó khẽ nhếch môi rồi cất tiếng lạnh lùng:

_" Đây là cái giá mầy phải trả. Khi dám đụng đến tao!".

Nó nói xong cũng là lúc chiếc ly đó bay thẳng vào tường gây ra 1 tiếng động ghê người. Mọi người nhìn nó bằng ánh mắt kinh hãi. Nhỏ đó thì xanh mặt, bọn hắn thì im lặng mà nhìn nó.

Hắn cứ tưởng nó chỉ có vẻ lạnh lùng bề ngoài thôi chứ! Nó ko nói gì nữa cứ thế bước thẳng ra khỏi căn tin thế là mất hết bữa ăn ngon của nó. Còn con nhỏ đó thì trong lòng quyết tâm phải trả thù được nó. Nó đi thẳng lên phòng y tế cởi cái áo khoát ngoài ra dùng khăn lau nhưng ko sao khô được thế là nó vức lun vào sọt rác.

_" Cô đụng vào bọn họ thì ko sống yên trong trường này đâu ". Hắn đứng dựa lưng vào cửa khoanh tay trước ngực nhìn nó.

_" Tôi cũng rất mún xem họ sẽ làm gì được tôi."Nó trả lời hắn.

Hắn ngạc nhiên nhìn nó

_" Cô ko sợ sao? Gia đình họ cũng rất có thế lực đó!"

_" Trong từ điển của tôi ko có từ " sợ " ." Nó lại khẽ nhếch mép tạo nên 1 đường cong hoàn hảo. Làm hắn ngất ngây con gà tây trước nụ cười của nó.

Nó lướt ngang qua hắn trở về lớp học. Lúc đi ngang qua dãy hành lang nó khiến mọi người phải ngước nhìn vì bây giờ nó ko mặt áo khoác làm lộ ra đường cong chuẩn ko cần chỉnh trên người nó khiến bọn con trai xịt cả máu mũi.

Nó cảm thấy chán với việc ngồi trong lớp như thế này nên mang balo lên vai rồi đi ra khỏi lớp trở về nhà đánh 1 giấc ngon lành. Hắn sau khi gặp nó ở phòng y tế thì trở về lớp nhưng ko thấy nó đâu thì tự dưng cảm thấy bùn bùn.

* Giới thiệu nhân vật mới:
_ Đỗ Thu Hà ( Lyly): ( nhỏ lúc nãy tạt nước nó) là con gái của tập đoàn đứng thứ 10 thế giới. Chảnh choẹ suốt ngày bám theo bọn hắn. Rất gét nó lun tìm cách *** hại nó.

_ Lý Thuỷ Mạc( Sasa): là bạn thân của Lyly thích Zen. Là con gái của công ty chi nhánh của nó. Cũng rất gét nó nhưng ko làm gì được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: