Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Shyvana - Long nữ

"Ta sinh ra từ hai thế giới, nhưng ta chẳng thuộc về nơi nào cả."

~ Shyvana

---

Shyvana là một sinh vật ma thuật với mảnh cổ ngữ cháy trong tim. Dù cô thường mang dạng người, cô vẫn có thể trở về hình dáng thực sự: một con rồng đáng sợ thiêu cháy kẻ địch bằng hơi thở rực lửa. Từng cứu mạng thái tử Jarvan IV, Shyvana giờ phục vụ trong đội vệ binh hoàng gia, cố gắng được những con người đầy ngờ vực của Demacia chấp nhận.

Khu vực: Demacia

Tướng liên quan: Jarvan IV, Xin Zhao, Poppy, Galio

---

Tiểu sử tướng:


Shyvana là một cô gái mang nửa dòng máu rồng với ma thuật của một mảnh đá cổ ngữ bùng cháy trong tim cô. Tuy thường ở dạng người, cô có thể biến hình thành loài rồng hung dữ bất kỳ lúc nào. Không rõ bản chất của mình là người hay thú, Shyvana chiến đấu để làm chủ sức mạnh hai mặt của mình.

Bí ẩn lâu đời về loài rồng vốn vẫn chưa hề được bất kỳ lý thuyết nào giải đáp. Những học giả nghiên cứu về rồng đều chỉ nói về những cổ ngữ nguyên tố từ xa xưa chia cho những dòng tộc nhà rồng, từng mảnh được kế thừa từ rồng mẹ đến con gái đầu lòng của họ. Những mảnh đá này mang cho người sở hữu nó sức mạnh thần kỳ của gió, đất, nước, hoặc lửa.

Một quả trứng rồng như vậy nằm sâu trong một hang ổ gần núi lửa nhiệt đới, mang bên trong nó là một mảnh đá lửa cổ ngữ. Bị thu hút bởi sức mạnh của nó, một pháp sư mạo hiểm tìm đến để chiết xuất ma thuật cổ đại này, đúng lúc rồng mẹ trở về. Trong lúc hỗn loạn, vị pháp sư này trốn thoát mà không biết rằng quả trứng đã bị yểm pháp thuật tầm thường. Rồng mẹ Yvva, say sưa với sức mạnh cháy bỏng dưới lớp vỏ trứng, không hề nhận ra rằng thứ ma thuật khác ở bên trong. Yvva và cha của quả trứng quyết định đặt tên cho đứa bé sinh ra là Shyvana, để vinh danh dòng họ của Yvva.

Đêm huyết nguyệt mùa thu mở đầu cho mùa đông tới và cũng là ngày quả trứng nở ra một đứa bé loài người với làn da màu tím. Khi đứa bé sơ sinh cất tiếng khóc với hơi thở đầu tiên trong cuộc đời, cơ thể nó rung chuyển và biến thành dạng rồng. Yvva kinh hãi trước sinh vật lai gớm ghiếc và quyết định sẽ tiêu diệt nó - bà không thể để một cái đồ phi tự nhiên này làm ô nhiễm huyết thống được. Nhưng cha của Shyvana đã không đành lòng với quyết định đó của Yvva, và sau một cuộc tử chiến, cha của Shyvana mang cô trốn thoát.

Hàng năm trời, Shyvana và cha trôi dạt từ nơi này đến nơi khác đến trốn khỏi cơn thịnh nộ của Yvva. Lớn lên, Shyvana gặp rất nhiều khó khăn khi kiểm soát sức mạnh cũng như cảm xúc bất thường của cô. Cha của Shyvana là người đã giúp cô thuần phục được nửa rồng của cô, phần thịnh nộ khủng khiếp được thừa hưởng từ Yvva. Ở dạng người, Shyvana tự khiến mình bị bỏng không biết bao nhiêu lần, bài học về sự mỏng manh của sự sống, rằng không phải cái gì cũng có thể bị đốt cháy một cách vô tư lự. Đôi khi, lửa long hỏa của cô còn kích hoạt cổ ngữ bên trong mình, thứ gắn liền với Yvva.

Sức mạnh của Shyvana càng phát triển, Yvva càng dễ dàng cảm nhận được sự hiện diện của cô. Yvva tìm tới khi Shyvana đang ở một mình và khiêu khích cô với câu chuyện nguồn gốc của Shyvana, rằng cha ruột của cô là một tên người trần yếu đuối đã khiến dòng máu rồng vinh quang của bà thành một thứ ghê tởm. Yvva nói sẽ sửa chữa điều lẽ ra không bao giờ nên được sinh ra, và tấn công. Shyvana non nớt lúc này, tuy đã cố gắng bảo vệ bản thân, đã bị trọng thương trước khi cha cô có thể đến cứu. Ông đã chiến đấu một cách hung tợn không ngần ngại trước Yvva để kéo dài thời gian cho Shyvana trốn thoát, nhưng cuối cùng đã không thể khuất phục được long hỏa của Yvva và nằm xuống.

Trốn chạy trong đau đớn, Shyvana đi tìm một vùng đất cha cô vẫn thường kể - một nơi có đầy kháng ma thạch, thứ đá có sức mạnh hóa giải bất kỳ thứ ma thuật nào xung quanh đó. Khi đặt chân đến vùng ngoại ô của Demacia, cô biết rằng cô đã tới đúng nơi. Vùng đất toát ra áp lực nặng nề, khi sức mạnh cổ ngữ của cô trở nên khó bộc phát, và giữ nguyên dạng người thì dễ hơn nhiều. Ở đây, Shyvana hy vọng vùng đất có thể che giấu dấu vết ma pháp của mình đủ để trốn khỏi Yvva.

Khi đang đi săn thịt tươi trong rừng, Shyvana theo mùi máu tìm thấy một chiến binh bị trọng thương mang tên Jarvan. Bản năng săn mồi thúc đẩy Shyvana kết liễu Jarvan, nhưng phần người của cô nói rằng anh cần giúp đỡ. Nơi đồi vắng vùng cao của Demacia này, không ai khác có thể tìm thấy anh, và cái chết sẽ là chắc chắn nếu không được trợ giúp.

Shyvana mang Jarvan trở về thị trấn gần nhất, trong cơn mê man bất tử của anh, mặc dù sợ rằng cô sẽ bị hắt hủi như tất cả những lần khác trong cuộc đời mình. Thật bất ngờ, những người bản địa chào đón cô tới thị trấn và cảm ơn cô đã giúp một người lính. Shyvana được thấy những dân cư tại đây cùng góp sức chữa chạy cho Jarvan hồi phục, mặc dù anh chỉ là một người xa lạ. Ở đây, Shyvana nhận thấy một thứ mà cô chưa bao giờ biết: Đồng bào. Người Demacia sẽ giúp đỡ lẫn nhau, và càng quan sát, cô càng muốn trở thành một phần của cộng đồng đó.

Nhiều tháng trôi qua, Shyvana sống trong yên bình, hằng ngày săn lợn rừng và nai trắng, tối đem về chia sẻ với dân làng. Cô được biết rằng Jarvan đã từng là tù binh của một vùng gần đó và trốn thoát, nhưng cảm thấy không xứng đáng được trở về thủ đô.

Một tối nọ, Shyvana nghe thấy tiếng vỗ cánh từ xa, và biết ngay rằng Yvva đã tới tìm cô một lần nữa. Rồng khổng lồ Yvva đã tàn phá vùng đất này để tìm Shyvana, đốt cháy làng mạc và đất đai với hơi thở rực cháy của bà. Jarvan dẫn những người dân sợ hãi đến trú tại Lâu đài Wrenwall, một tòa thành cao nơi họ có thể ẩn náu sau những bức tường đá của nó.

Biết rằng sự hiện diện của mình ở đây sẽ chỉ mang đến thương vong cho những dân làng cô đã quan tâm tới, Shyvana quyết định trở lại nơi hoang dã. Trước khi kịp rời đi, Jarvan đã bắt gặp và đối mặt với cô, khiến Shyvana phải thú nhận thân phận nửa rồng của mình cũng như căn nguyên cơn thịnh nộ của Yvva. Jarvan không để cho Shyvana rời đi - mạng của anh do cô cứu, giờ là lúc anh đền đáp tương tự cho cô. Jarvan đề nghị họ cùng hợp lực đối đầu với Yvva, cùng với sự trợ giúp của dân làng và binh sĩ Wrenwall, anh tin họ sẽ đánh bại được con quái thú. Cảm động trước sự quan tâm của Jarvan, Shyvana chấp thuận.

Sau khi Jarvan rèn luyện người dân cùng binh sĩ Wrenwall, Shyvana đến một khu phế tích cổ được xây hoàn toàn bằng đá kháng ma thạch, run rẩy trước sức mạnh áp chế ma thuật của nó. Lính tráng và dân làng ẩn thân ở gần đó trong khi Shyvana chuyển mình biến trở về dạng rồng của cô. Từng hơi lửa bùng cháy được thổi lên trời, tín hiệu dụ Yvva đến địa điểm giao chiến.


Shyvana nghe tiếng vẫy cánh của Yvva lại gần. Ngay khi vào tầm ngắn, hàng chục loạt tên với mũi làm bằng kháng ma thạch được bắn ra, làm Yvva suy yếu. Con rồng trả đòn bằng những đường quạt vuốt sắc nhọn và những tràng lửa thiêu trụi rất nhiều binh lính cùng giáp trụ của họ. Theo mệnh lệnh của Jarvan, dân làng tiếp tục bắn từng loạt tên kháng ma thạch giải phép vào người Yvva, găm rồng mẹ xuống mặt đất khu phế tích bên dưới.

Shyvana hiên ngang đứng đối mặt với mẹ cô, nhưng Yvva chỉ cười; chưa bao giờ bà đánh giá cao sức mạnh của con gái mình. Răng và vuốt cắn xé nát thịt khỏi xương mỗi khi đôi rồng giao chiến, cày nát khu phế tích thành tro bụi. Shyvana bẻ gãy rời cánh của Yvva khỏi lưng, nhưng răng của bà cũng ngập trong cổ của cô. Máu chảy dài từ cổ, Shyvana gục trở lại dạng người.

Trong khoảnh khắc Yvva nhìn xuống con gái, chuẩn bị kết liễu mạng sống mà bà đã mang tới thế giới này, Shyvana, với tất cả sức mạnh từ đau đớn và phẫn nộ, triệu hồi sức mạnh lửa cổ ngữ trong máu mình. Móng vuốt của Shyvana găm vào da thịt Yvva và tước ra trái tim còn đập của bà. Không chút thương xót, Shyvana gầm tiếng gầm chiến thắng khi chút máu cuối cùng của Yvva chảy cạn.

Trước mặt toàn thể dân làng, Jarvan vinh danh lòng dũng cảm của Shyvana, với phần thưởng từ này Shyvana có thể luôn coi Demacia là nhà. Lần đầu tiên trong đời, Shyvana cảm thấy mình thuộc về một điều gì đó lớn hơn chính cô, và, nhờ Jarvan, hiểu rằng sức mạnh của Demacia nằm ở sự thống nhất. Cô khiêm nhường đề nghị được chiến đấu sát cánh Jarvan, bất kể anh có chọn con đường nào đi chăng nữa.

Với chiến thắng trước Yvva, niềm tin của Jarvan vào khả năng lãnh đạo của chính mình được phục hồi, và anh cảm thấy đã có thể trở về nhà. Cùng với Shyvana, họ mang thủ cấp của Yvva trở về, bằng chứng cho chiến tích lẫy lừng của họ. Tuy biết Demacia sẽ rất nguy hiểm với bản chất ma thuật của cô, chưa bao giờ Shyvana cảm thấy thuộc về một nơi như thế.

Trong lòng thủ đô, Shyvana giữ nguyên hình dáng người da tím của mình khi bảo vệ nơi đây, nhà mới của cô. Tuy vậy, đôi khi cô cũng trốn vào rừng sâu để được tung cánh. Cô phục vụ Demacia với lòng kiêu hãnh, nhưng cũng biết rõ rằng sẽ có một ngày cô phải trả lời tiếng gọi cổ ngữ đang bùng cháy trong tim mình.

---


TRUYỆN NGẮN

QUÁI VẬT TUNG CÁNH


Tháp canh cổng trống không.

Shyvana biết rõ rằng người gác cổng râu bạc, Thomme, thà tự chặt tay mình chứ không bao giờ bỏ vị trí gác. Cô thấy mùi máu người khi đang tuần tra trên những ngọn đồi phía bắc Demacia và theo dấu chúng đến tòa tháp này.

Bên trong, mùi màu sực lên nồng hơn bao giờ hết, mặc dù không có một vết máu nào trong tầm mắt. Là một chiến binh của Demacia, Shyvana hầu như luôn giữ mình ở dạng người để giấu đi thân phận thật của mình, nhưng bản năng của loài rồng trong cô vẫn luôn mạnh mẽ. Shyvana cắn lưỡi để quên đi cơn đói đang cồn cào với mùi máu kia. Cô leo lên đỉnh tháp để quan sát rõ hơn xung quanh, và đặt sự chú ý lên đoạn bìa rừng dày đặc đang xôn xao cạnh một vùng đất trống.

Shyvana nhảy xuống từ cửa sổ của tháp canh cao năm tầng, và theo dấu máu thoảng qua trong gió, chạy vào rừng phía đông, vượt qua những cành cây để lần theo mùi máu. Ở rìa vùng đất trông, một con quái thú lớn với lông hoàng kim đang tận hưởng cái xác nát bấy của Thomme. Trên vai con thú là đôi cánh lông đen, và dưới đó là đuôi rắn gai lớn, cử động giật cục cứ như một sinh vật riêng biệt.

Mùi máu tươi kích động cơn say của Shyvana, nhưng cô buộc bản thân tập trung vào cuộc săn. Shyvana đầu quân cho Demacia vì một mục đích cao cả hơn là đầu hàng trước thú tính bản năng của mình.

Cô trườn đến chỗ con quái thú, long hỏa nóng dần trong tay, sẵn sàng xuất kích. Nhưng ngay trước khi cô ra đòn, con thú quay đầu lại. Mặt của nó không có lông và nhăn nheo như một ông già. Nó nhe bộ nanh đầy máu của nó, cười với Shyvana.

"Của ngươi cả," nó nói.

Shyvana đã từng nghe giai thoại về sự hung dữ của Vellox, cơn khát máu người cũng như tốc độ đáng gờm của nó. Nhưng không gì chuẩn bị được tinh thần cô cho gương mặt người kỳ dị của Vellox; đôi mắt không biết chớp của nó giữ chặt cái nhìn của Shyvana cho đến khi nó biến mất vào bụi cây. Tim đập dữ dội trong lồng ngực, Shyvana lao mình theo để bắt và diệt trừ con quái thú. Lớp lông của Vellox quyện vào từng dải nắng, ngụy trang lồng ngực của nó vượt qua rừng cây đổ và những con sông hung dữ. Tuy thế, nó không thể giấu đi mùi máu trong hơi thở, dấu vết giúp cho Shyvana truy lùng được con thú.

Một tảng đá đổ chặn lối đi tiếp. Móng vuốt của con Vellox cào nát mặt đá khi nó nhảy qua chướng ngại vật. Shyvana buộc phải dừng chân nơi mỏm đá – nơi đây là một vách núi dựng đứng, rộng và vô cùng sâu.

Bên kia bờ vực, cánh rừng trải dài vô tận, và con Vellox đã gần biến mất vào rặng cây. Shyvana thở dài, chỉ có một cách vượt qua khe núi, và cô đã không muốn phải làm thế.

Shyvana nhìn quanh, chắc chắn rằng không có cặp mắt nào đang dõi theo. Cô hít sâu, không khí tràn đầy lá phổi và bùng cháy trong lồng ngực cô. Kể cả từ khoảng cách của khe núi, mùi của Thomme trên nanh của con thú vẫn rất rõ rệt. Cô chấp nhận cơn đói khát của mình đến khi nó tiếp sức nóng cho nguồn nhiệt đến từ bên trong cô. Thở ra một dòng lửa, Shyvana gầm lên biến thành dạng rồng khổng lồ vốn có của mình. Khe núi rung chuyển trước tiếng gầm dũng mãnh của Shyvana. Với đôi cánh dày và mượt của mình, Shyvana lướt qua khe núi, tiến vào khu rừng phía trước.

Shyvana không cần phải tránh rừng cây nữa. Thay vào đó, cô đâm thẳng qua những cành cây, gạt đổ tất cả những gì chắn đường cô. Chỉ cần dựa vào đôi cánh, cả cánh rừng trở thành một vệt mờ hòa giữa nâu và xanh lá. Gấu rừng, nai bạc, và những sinh vật rừng xanh khác hốt hoảng tránh khỏi đường bay của Shyvana, và cô tận hưởng sức mạnh cô cảm thấy từ nỗi sợ của chúng. Shyvana thổi ra một ngọn lửa, đốt chạy toàn bộ cánh rừng thành tro tàn.

Shyvana thoáng thấy lớp lông vàng trước mắt và lập tức nhảy lên lưng nó. Hàm răng của con thú dứt thịt ra từ hông cô, nhưng Shyvana gần như không cảm thấy cơn đau.

"Ta biết ngươi," con thú hằn học, vùng vẫy thoát thân. "Họ gọi ngươi là Kẻ Bị Xích."

Nó vùng lên, chém những nanh vuốt sắc nhọn của nó, và chỉ một chút nữa thôi là răng nó đã ngậm vào họng Shyvana. Cô đâm móng vuốt vào lưng con thú, tận hưởng cảm giác da thịt bị cấu xé.

"Sao ngươi lại truy lùng ta?", con Vellox hỏi. "Chúng ta không phải kẻ thù."

"Ngươi đã lấy mạng một người lính Demacia," Shyvana nói. "Thomme."

Con Vellox lấy được chút máu từ cổ Shyvana, nhưng một luồng lửa thở ra khiến con thú phải quay đầu trước sức nóng.

"Hắn là bạn ngươi?"

"Không."

"Vậy mà ngươi cố trả thù cho hắn. Ta e tin đồn là thật. Ngươi chỉ là một con thú nuôi đã thuần hóa."

Shyvana gầm gừ.

"Ít nhất ta không phải kẻ-sát-nhân,".

"Thật không?" một nụ cười hé ra trên hàm răng cáu bẩn của con Vellox. "Ngươi không hề thèm khát máu người?"

Shyvana đảo quanh con thú.

"Ta thấy cơn khát trong mắt ngươi," nó nói. "Khẩu vị của người là thịt sống. Cũng như ta, ngươi cần được đi săn, bởi vì còn gì thích thú nếu bữa ăn của ngươi không biết chạy?"

Đến lượt Shyvana nở nụ cười.

"Đó cũng chính là ý định của ta," cô nói.

Shyvana xông tới. Chỉ trong một tích tắc, cô đã găm được con thú xuống mặt đất đầy lá, răng của cô ngậm trong cổ họng nó. Con Vellox phun ra thứ độc cháy bỏng và cố gắng cào vào ngực cô, lấy đi từng lớp vảy trên đó. Mắt của Shyvana bỏng rát vì chất độc và vết thương đau buốt, nhưng cô vẫn cầm cự.

Bộ lông từng óng mượt của con thú giờ đây dính nháp với máu. Đôi mắt người kì dị của nó nhìn Shyvana trong kinh hoàng trước khi chút sức sống cuối cùng tan biến đi.

Tuy cơn khát máu đang gầm thét trong người, Shyvana đã kiềm chế được để không ngấu nghiến thịt con thú. Cô thở mạnh, giải phóng long hỏa trong lồng ngực, và rùng mình khi cơ thể cô trở lại với dạng người. Cô thấy kinh sợ trước sự vui thích cô vừa cảm nhận được từ cuộc săn. Với cảm giác sợ hãi đó, cô lôi thân xác con thú trở lại khe núi. Xác nó, bằng chứng cho cơn khát máu kinh hoàng của cô, sẽ phải nằm lại nơi đây, nơi vực thẳm tăm tối vùi sâu dưới những mỏm đá này.


Truyện ngắn liên quan:

QUÁI VẬT (Vayne)

NGÀ, MUN THẠCH ANH (Jarvan IV)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro