Chương 3 Tanh Bành
Vô Cực Tông nổi danh là tông môn kiếm tu, nhưng lại có một tên đan tu kỳ dị tồn tại Tam sư huynh Tề Dạ.
Hắn không phải đan tu bình thường, mà là độc đan tu. Đan dược hắn luyện ra có thể khiến người ta méo miệng, tê liệt, hay thậm chí mọc thêm tóc trên mặt.
Vì vậy, không ai trong tông môn dám thử thuốc giúp hắn.
Cho đến khi Tần Thanh Nguyệt vô tình đụng trúng hắn.
Tần Thanh Nguyệt đang dạo quanh tông môn thì bị một giọng nói chặn lại.
"Tiểu sư muội, muội có muốn thử đan không?"
Tần Thanh Nguyệt quay đầu lại, nhìn thấy một nam nhân mặc hắc y, đôi mắt sắc bén nhưng lại ẩn chứa ý cười nguy hiểm.
Tề Dạ tam sư huynh chuyên hại người.
"Muội không ngu." Tần Thanh Nguyệt lạnh nhạt đáp.
"Không thử sao biết ngu?"
"Tam sư huynh, huynh muốn lừa ai trúng độc nữa vậy?"
"Ha ha, làm gì có? Đây là đan dược ta vừa nghiên cứu, ta đảm bảo muội ăn xong sẽ có hiệu quả bất ngờ."
Tần Thanh Nguyệt nhìn viên đan dược xanh lè trên tay hắn.
Đúng kiểu độc dược rồi.
Nhưng thay vì sợ hãi, nàng đột nhiên nở nụ cười quỷ dị.
"Vậy để muội luyện một viên đối ứng đi, ai luyện đan thất bại thì phải thử thuốc của người còn lại!"
Tam sư huynh: …???
Tề Dạ đưa nàng vào phòng luyện đan.
"Muội biết luyện đan không?"
"Thật ra muội là Tam song tu, đương nhiên là biết."
"ghê vậy, chưa có ai trở thành tam song tu bao giờ"
"Được, vậy thì luyện đi."
Tề Dạ bắt đầu luyện đan trước.
Ngọn lửa bùng lên, linh thảo được ném vào lò đan một cách thành thạo. Một lát sau, mùi hương lạ lan tỏa khắp phòng.
Tần Thanh Nguyệt liếc mắt nhìn.
Thành phần của hắn… sao giống như đang luyện thuốc xổ thế nhỉ?
Nhưng nàng không vạch trần, chỉ bình tĩnh lấy ra nguyên liệu của mình.
"Muội đang luyện cái gì?"
"Lôi linh đan."
Tề Dạ: …
Lôi linh đan là một loại đan dược cực khó luyện, nếu không khống chế tốt lôi khí bên trong, lò đan sẽ phát nổ.
"Muội chắc chắn chứ?"
"Không chắc, nhưng muốn thử." Tần Thanh Nguyệt cười híp mắt.
Tam sư huynh chợt cảm thấy có gì đó không ổn.
Mọi người trong Vô Cực Tông đang yên tĩnh tu luyện thì một tiếng nổ vang trời chấn động cả tông môn.
BÙM!!!
Khói đen bốc lên từ phòng luyện đan, lan rộng đến mức đại sư tỷ Lâm Tĩnh Nguyệt cũng phải xuất hiện.
Khi đám khói tan đi, cảnh tượng kinh hoàng hiện ra
Tề Dạ tóc tai dựng đứng, mặt đen sì, miệng méo xệch.
Tần Thanh Nguyệt thì ngồi trên đất, cười hì hì.
"Tam sư huynh, huynh thua rồi nhé."
Tề Dạ: “…”
Hắn nhìn lại lò đan của mình vẫn nguyên vẹn.
Sau đó nhìn lại lò đan của nàng đã nổ tanh bành.
"Muội không luyện ra đan, vậy là muội thua."
"Không, đan dược của muội vẫn còn đây."
Tần Thanh Nguyệt nhặt lên một viên đan đã bị cháy đen, ném thẳng vào miệng Tề Dạ.
"Ơ… KHOAN ĐÃ!!!"
ỤC!
Tề Dạ trợn mắt.
Một luồng lôi điện nhỏ chạy khắp người hắn, làm hắn run lẩy bẩy. Nhưng kỳ lạ thay… cơ thể hắn cảm thấy tràn đầy sức mạnh!
"Khoan đã… cái này là…?"
"Muội lỡ tay làm thành Cường Thể Đan. Một loại đan có thể cường hóa cơ thể trong vòng một canh giờ."
"…Muội lỡ tay?"
"Ừ, đúng là ngoài dự tính."
Tề Dạ không biết nên khóc hay nên cười.
Sau sự kiện này, tin đồn tiểu sư muội quái vật lan truyền khắp tông môn.
Tam sư huynh bị nàng ép thử đan dược.
Phòng luyện đan của tông môn bị nổ tung.
Nhưng đan dược nàng luyện ra lại có hiệu quả đáng sợ.
Lâm Tĩnh Nguyệt chỉ thở dài một hơi, lạnh lùng nói
"Từ nay, cấm muội luyện đan mà không có giám sát."
Tần Thanh Nguyệt cười híp mắt.
"Vâng, đại sư tỷ~"
Nhưng trong lòng nàng lại nghĩ khác
"Tông môn quá lương thiện? Không sao, để muội giúp các người tàn nhẫn hơn chút."
.
.
.
.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro