Chương 72: Trọ trong lữ quán (khúc H dạo đầu)
Chương 72: Trọ trong lữ quán (khúc H dạo đầu)
Editor: JeffmaterXXX
Ở đỉnh núi xem phong cảnh đủ rồi, Đỗ Dũng trong miệng ngậm điếu thuốc, đem bánh mì cùng nước khoáng lấy ra, đưa cho con gái ——
"Ăn trước lót dạ, đợi chút xuống núi, ba ba mang con đi quán đặc sản ăn, đồ ăn nơi đó hương vị cũng không tệ lắm."
"Ba ba, người đối với nơi này rất quen thuộc sao?"
Đỗ Nhược xé túi bánh mì, cắn một miếng, nàng thật sự rất đói bụng.
Đỗ Dũng gật đầu, nhẹ nhàng bâng quơ nói: "Ân, trước kia dưới chân núi có cửa hàng trang hoàng, đội thi công chúng ta cũng đi, thường xuyên chạy tới chỗ này, đối với hoàn cảnh ở đây tương đối quen thuộc."
"Khó trách, ba ba thật lợi hại!"
Đỗ Nhược uống nước miếng, đôi mắt đen láy như hai trái nho đen, lập loè không pha chút tạp chất tâm động cùng sùng bái.
"Cái này thì có là gì," Đỗ Dũng cười rộ lên, nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ đầy thịt của nàng, trầm giọng nói, "Vẫn là con gái của ta lợi hại hơn, nhiều lần thi đều hạng nhất, thật thông minh."
"Hì hì."
Được ba ba khen ngợi, Đỗ Nhược vui vẻ cười rộ lên, mi mắt cong cong.
Nàng ôm cánh tay Đỗ Dũng, dựa vào trên người hắn nghỉ ngơi.
Hôm nay cùng ba ba thao một đường, lại leo núi lâu như vậy, Đỗ Nhược ngáp một cái, có chút buồn ngủ.
Nhưng mà tinh thần Đỗ Nhược lại rất phấn khởi, một chút cũng không hối hận, đỉnh núi phong cảnh thật đẹp, quá đáng giá.
......
Chờ Đỗ Nhược ở đỉnh núi chụp hình xong, nghỉ ngơi tốt, Đỗ Dũng cầm theo balo, cùng con gái xuống núi.
Khi đi đến chân núi, hoàng hôn đã xuống, nơi nơi đều là quán nhỏ bán đồ ăn.
Đỗ Dũng nắm tay con gái, đi tới cuối con đường, thoạt nhìn cửa tiệm kia không chớp mắt.
Đỗ Nhược tò mò khắp nơi xem xét, "Ba ba, nơi này chính là Tập Vị Trai sao?"
"Ân."
Đỗ Dũng gọi 3 món 1 canh, đều là thứ Đỗ Nhược thích ăn, tâm tình cũng thả lỏng.
"Oa, quả nhiên là sắc hương vị đều đầy đủ!"
Đồ ăn rất nhanh bưng lên, Đỗ Nhược nếm một ngụm, nháy mắt kinh diễm.
Đỗ Dũng theo thường lệ muốn gọi hai chai bia, cùng con gái ăn tối.
Hai người ăn xong tính tiền, ra khỏi quán nhỏ, Đỗ Nhược sờ sờ cái bụng tròn vo, trong lòng vui vẻ đến sắp bay lên.
Nàng nghĩ, lần du lịch này, nàng nhất định sẽ ghi tạc trong lòng, cùng ba ba đi du lịch, chỉ có bọn họ hai người, thật vui sướng nha.
Đỗ Nhược nắm tay ba ba, tản bộ trên trấn nhỏ, Đỗ Dũng mua cho con gái một cái vòng hoa bện thủ công, đội lên đầu nàng.
Làn da Đỗ Nhược tuyết trắng, ngũ quan tinh tế nhỏ xinh, bị vòng hoa xinh đẹp đội lên, càng có vẻ người đẹp hơn hoa, làm Đỗ Dũng xem đến đôi mắt sáng quắc, bụng nhỏ nóng lên.
Đi đến nhà trọ, Đỗ Dũng mướn một phòng đơn, Đỗ Nhược đỏ mặt, cùng ba ba đi vào.
Đây là lần đầu tiên Đỗ Nhược cùng ba ba qua đêm bên ngoài, thật kích thích.
Đỗ Dũng mở cửa phòng, điều kiện quán trọ không phải đặc biệt tốt, nhìn qua có chút cũ xưa, nhưng chỉnh thể sạch sẽ ngăn nắp.
Đỗ Dũng từ trong balo lấy ra quần áo tắm rửa, "Con có muốn chúng ta tắm chung, hay tự mình tắm?"
"Người tắm trước đi, con đi dạo."
Đỗ Nhược đi đến bên ban công, hướng nơi xa nhìn ra, nơi xa là một gian sơn đạo nhỏ, nở khắp nơi một loại hoa nhỏ không biết tên, còn có một dòng suối nhỏ, tiếng nước chảy róc rách, cách xa như vậy, mà có thể truyền đến lỗ tai nàng.
Nhưng dần dần, thanh âm này càng trở nên không thích hợp, dần dần biến thành tiếng nam nữ kịch liệt thao bức "Bạch bạch".
Giọng nam nhân gợi cảm khàn khàn kêu rên, cùng nữ nhân không kiêng nể gì rên rỉ sung sướng, đan chéo vào nhau, làm Đỗ Nhược nháy mắt đỏ mặt, nàng che lại đôi môi anh đào, ánh mắt hướng về phía căn phòng cách vách bọn họ.
☀Truyện được đăng bởi Reine☀
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro