Chương 22: Say rượu ở KTV bị ba ba xách về nhà ( h )
Chương 22: Say rượu ở KTV bị ba ba xách về nhà ( h khúc nhạc dạo trên đường cái hôn môi )
Editor: JeffmaterXXX
Rạng sáng hai giờ rưỡi, Đỗ Dũng đen mặt chạy tới KTV tìm thấy Đỗ Nhược.
Hắn cơ hồ đem mấy cái phố chung quanh tìm khắp, sợ con gái sẽ gặp phải bọn du côn lưu manh, trong lòng sốt ruột lo lắng, nhưng không nghĩ tới Đỗ Nhược vậy mà chạy tới KTV uống say, còn uống hơn mười chai bia.
A, con gái hắn, mẹ nó đúng là có bản lĩnh.
Cố Diệc Chính che trước mặt Đỗ Nhược, thay nàng giải thích: "Thúc thúc, là chuyện như vầy, Tiểu Nhược hôm nay tâm tình không tốt, cho nên mới kêu bọn cháu ra bồi nàng uống rượu, ngài yên tâm, có cháu và Tô Tô coi chừng nàng, sẽ không vấn đề gì đâu."
Cố Diệc Chính cơ hồ sau khi nhận được WeChat Tử Tô giây tiếp theo, lập tức mặc quần áo lái xe lại đây.
Tử Tô cũng gật đầu theo, không biết vì sao, nàng có chút sợ ba ba Đỗ Nhược: "Đúng đúng đúng, thúc thúc ngài yên tâm, Tiểu Nhược làm việc vẫn rất đúng mực, nàng sẽ không làm chuyện xằng bậy."
"Cảm ơn các cậu, Tiểu Nhược khiến cho các cậu thêm phiền toái."
Đỗ Dũng gật gật đầu với Tử Tô và Cố Diệc Chính, trả tiền cong, hắn lái xe, trước đem Tử Tô và Cố Diệc Chính từng người đưa về nhà, cuối cùng mang theo con gái uống say đến không biết trời trăng gì hết về nhà.
Đỗ Nhược lại chết sống không chịu đi lên, nàng nói nàng muốn đi bộ, không muốn ngồi xe, ngồi xe nàng muốn ói.
Đỗ Dũng hít sâu một hơi, cưỡng chế phẫn nộ, chiều con gái, cùng Đỗ Nhược nửa đêm đi bộ trên đường cái.
Đỗ Nhược đi tới trước, lưng dựa vào một thân cây, đột nhiên không đi nữa.
Đỗ Dũng đi đến bên người con gái, đang muốn tức giận, liền nghe thấy trong miệng Đỗ Nhược nhỏ giọng thầm thì cái gì, hắn cẩn thận lắngnghe, phát hiện con gái nói chính là ——
"Ba ba, có thể không cần tìm mẹ kế cho con hay không, con không muốn......"
Nàng thật sự không muốn, không trong nhà lại nhiều ra thêm một nữ nhân xa lạ, không muốn nữ nhân xa lạ này cướp đi tình yêu nguyên bản thuộc về nàng, Đỗ Dũng rốt cuộc hắn có hiểu hay không?
Vẫn là nói, Đỗ Dũng hiểu, nhưng hắn tình nguyện không để bụng cảm thụ bản thân.
Nhìn nước mắt con gái, trong lòng Đỗ Dũng có một loại cảm giác rất khó nói xẹt qua.
Hắn dùng ngón tay cái lau nước mắt cho nàng: "Chuyện này về sau hãy nói, trước tiên về nhà đã."
"Con không muốn! Con không về!"
Đỗ Nhược ngồi xổm trên mặt đất nôn khan, ngữ khí kích động.
Đỗ Dũng nhíu mày, một nữ hài tử nửa đêm không về nhà ngủ thì thôi, còn uống say thành cái dạng này, hắn thật sự tức giận, Đỗ Nhược còn không biết bản thân hiện tại có bao nhiêu dễ dàng bị người bắt cóc sao?!
"Bây giờ con muốn người nói rõ ràng với con!"
Đỗ Nhược ngồi dưới đất la lối khóc lóc, nàng cảm thấy bản thân quá ủy khuất, dựa vào cái gì mọi thứ của nàng đều không kém, nhưng lại không so được với Lý Nhu Tuệ?
Nàng Đỗ Nhược muốn dáng người có dáng người, muốn nhan sắc có nhan sắc, vì cái gì không chiếm được lòng Đỗ Dũng? Nàng cũng không rõ.
Đỗ Dũng đem con gái kéo lên, ngữ hàm cảnh cáo: "Con còn không đứng lên? Nếu không thể, lão tử đem con khiêng trở về."
Thật đúng là cho mình trị không được nàng sao.
Đỗ Nhược nhìn Đỗ Dũng tức giận, có chút nhút nhát, ngoan ngoãn đứng lên, nhưng nàng thật sự say, đi đường xiêu xiêu vẹo vẹo, không phân được phương hướng.
Đỗ Dũng đi theo phía sau, thật sự nhìn không được, đi lên trước một tay nắm lấy thắt lưng con gái, ôm nàng đi về phía trước.
Ngửi thấy hương vị quen thuộc từ người ba ba truyền đến, Đỗ Nhược có chút tham lam hô hấp, trong mũi phun ra nhiệt khí, phả vào sau gáy Đỗ Dũng.
Nàng nâng ánh mắt sáng lấp lánh, mang theo mùi rượu hôn lên cổ Đỗ Dũng, tiếp theo là hầu kết, lại hướng lên trên...... Là môi ba ba.
Bị đầu lưỡi non mềm của con gái hôn lấy, tay Đỗ Dũng trong nháy mắt xiết chặt nắm lấy eo nhỏ nàng.
Đỗ Nhược giờ phút này không biết sợ là cái gì, cho dù ba ba muốn đem nàng ném văng ra, nàng cũng muốn làm chuyện này.
Đỗ Dũng bị kỹ xảo hôn trúc trắc của con gái hong đến cả người khô nóng, hô hấp nặng nề.
"Ngô...... Ba ba......"
Thấy Đỗ Dũng không đáp lại mình, Đỗ Nhược bất mãn câu lấy cổ hắn, càng hôn càng ra sức, hàm răng gặm cắn môi hắn, đầu lưỡi dùng sức mút quấn cái lưỡi thô dày của ba ba.
Đỗ Dũng bị con gái kêu một tiếng "Ba ba" làm da đầu tê dại, hắn đột nhiên nắm lấy eo nàng, đem nàng đè lên trên tường dùng sức mút lưỡi, nửa người dưới cùng hạ thể con gái gắt gao dán chặt, không lọt một khe hở.
"Ngô...... Ngô —— còn muốn......"
Không biết môi lưỡi dây dưa bao lâu, cái miệng nhỏ của Đỗ Nhược trào ra nước miếng, không rõ là của ai, nàng vươn tay nhỏ lau lau, lại đút vào trong miệng nuốt luôn.
"Thật là con đĩ nhỏ dâm đãng."
Đỗ Dũng thấy con gái ngay trước mặt hắn ăn nước miếng hắn tiết ra, đôi mắt không khỏi thâm thúy, bụng dưới một trận nóng rực, côn thịt cương cứng đến phát đau.
☀Truyện được đăng bởi Reine☀
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro