Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 12: Nhận được thư tỏ tình

Chương 12: Nhận được thư tỏ tình

Editor: JeffmaterXXX

Đỗ Nhược đeo cặp sách đi vào lớp thì liền nhìn thấy Tử Tô vẻ mặt cười xấu xa nhìn nàng.

Đỗ Nhược bị nàng cười làm cho ngốc, ngồi vào chỗ ngồi: "Cậu cười cái gì?"

Tử Tô trong tay cầm một phong thơ, đưa cho Đỗ Nhược, gương mặt tươi cười trở nên cực kỳ bát quái lại có chút chua lòm: "Đại mỹ nữ, lại là một lá thư nặc danh. Chặc chặc, là lá thứ mấy trong tháng này rồi, học bá mỹ nữ đúng là rất được hoan nghênh nha ~"

Lá thư này Đỗ Nhược nhìn cũng không thém, từ trong hộc bàn lấy ra sách giáo khoa tiếng Anh, chuẩn bị bắt đầu ôn từ vựng: "Chỉ là một chút đào hoa, cậu giúp mình chắn đi."

Trừ bỏ ba ba, nàng ai cũng không yêu.

Tử Tô vỗ một cái lên sách giáo khoa của Đỗ Nhược, không cho nàng học tiếp: "Cái gì chút đào hoa, cậu nhìn chữ ghi trên lá thư này đi, chữ viết thanh tú sạch sẽ, nước chảy mây trôi, cảm giác là một đại soái ca ôn nhu viết ra, nói không chừng là nam sinh trong ban chúng ta."

Lo lắng khuê mật dưa nhất định phải ăn trước tiên, Tử Tô tuyệt không buông tha cho cái cơ hội ngàn năm một thuở này.

Ôn từ vựng bị đánh gãy, Đỗ Nhược chống cằm, cạn lời nhìn Tử Tô: "Nếu cậu thấy hứng thú như vậy, hay là thay mình mở lá thư ra xem đi?"

Tử Tô chỉ chờ nàng nói những lời này, không chút do dự gật đầu: "Được!"

Đỗ Nhược: "...... Vậy cũng được?"

Thật đúng là hảo tỷ muội.

Tử Tô nhanh chóng xé mở lá thư ra xem, sau đó đưa ra một cái kết luận, nam sinh viết lá thư tình này, nhất định là người mà các nàng đều quen biết.

Bởi vì đối phương đối với nhất cử nhất động của Đỗ Nhược quá mức chú ý, đối với yêu thích của nàng cũng rõ như lòng bàn tay, nếu không phải quá mức quen thuộc, thì lá thư tình của hắn tuyệt đối sẽ không viết được tự nhiên như thế, hơn nữa giữa những hàng chữ đều để lộ ra một cổ ôn nhu nhàn nhạt, giống như là đang ở sau lưng yên lặng bảo hộ Đỗ Nhược.

Tử Tô đem cái ý tưởng này nói cho Đỗ Nhược, Đỗ Nhược chỉ cảm thấy nàng có bệnh, bây giờ là thời đại nào rồi, còn yên lặng bảo hộ, từ sau chuyện Trần Bỉnh Văn ở cổng sau trường học, nàng hiện tại đối với hết thảy nam sinh đều không có hảo cảm.

Tử Tô vẫn không chịu buông tay, như là đối với nam sinh viết lá thư phá lệ cảm thấy hứng thú: "Nói thật Nhược Nhược, mình thật sự cảm thấy cái tên nam sinh này rất ôn nhu a, cậu xác định không muốn quen hắn sao? Chẳng sợ về sau các người không thể phát triển thành người yêu, ít nhất có thể làm bạn tốt à."

Đỗ Nhược ghé vào bàn: "Thật không cần, cảm ơn cậu, như vậy đi Tô Tô, nếu cậu thật sự cảm thấy đối với nam sinh này hứng thú, cậu có thể đi làm quen với hắn, nói không chừng hai ngươi cũng có thể thành 1 đôi a."

Tử Tô náo loạn cái mặt đỏ lựng, đem này phong thư nhét vào cặp sách Đỗ Nhược: "Mình, mình mới không cần! Đối phương là viết cho cậu tỏ tình, lại không phải mình, mình sao có thể làm làm chuyện đoạt đối tượng thầm mến của bạn tốt chứ?!"

Đỗ Nhược ngước mắt, nghiêm túc nhìn Tử Tô: "Tô tô cậu quên à, mình nói rồi học cao trung không có yêu đương, cậu nếu thích đối phương thì cứ theo đuổi, ngàn vạn lần không cần để ý tới mình."

Nói nữa, nam sinh này quá ngây thơ, không phải loại hình nàng thích, loại nàng thích là...... Đỗ Nhược cắn môi, có chút thẹn thùng, nàng thích nam nhân không hiểu phong tình, tật xấu cũng nhiều, nhưng là ——

Nàng chính là thích nha, từ nhỏ đã thích, quan hệ huyết thống chính là thần kỳ như vậy, đến nỗi khi nào biến chất, Đỗ Nhược cũng nói không rõ.

Tử Tô cũng dùng đôi tay chống cằm, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp nhìn về phía Đỗ Nhược, lại lần nữa xác nhận: "Nhược Nhược, thật sự có thể chứ?"

Nàng là thật sự rất muốn làm quen với vị nam sinh viết chữ đẹp này một chút, mấu chốt là còn rất ôn nhu, hoàn toàn chính là kiểu người nàng thích.

"Ôi trời, mình ước gì các cậu sớm ghép đôi thành công ~"

Đỗ Nhược gật gật đầu, nhắm mắt lại, tiếp tục bắt đầu ôn từ vựng.

☀Truyện được đăng bởi Reine☀

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro