Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

C6: Tặng em trái tim nhỏ

Jung Hana lôi kéo Han Ami, thuận theo dòng người đi ra ngoài, hưng phấn nói: "Đi thôi!"

Han Ami cười nói: "Chậm chút, cẩn thận ngã."

Cả hội trường chỉ có hai lối ra, các bạn học lần lượt ra ngoài, khó tránh khỏi hỗn loạn.

Jung Hana đột nhiên phát hiện ra cái gì, nói khẽ với Han Ami: "Á á á, học trưởng Kim Taehuyng ở phía sau chúng ta, hôm nay thật sự quá may mắn!"

Han Ami hơi nghiêng mắt, quả nhiên, Kim Taehuyng đang đứng sau lưng cô.

Hai người một trước một sau ra ngoài, thỉnh thoảng còn đụng chạm nhau, cô có thể cảm nhận được một luồng không khí lạnh lẽo thanh sạch trên người anh.

Khoảng cách... gần quá đi.

Jung Hana thấp giọng nói: "Cơ hội ngàn năm có một, chúng ta đi chậm thôi, cọ cọ anh ấy!"

Han Ami: "..."

Vừa rồi ai mới nói cốt khí!

Jung Hana nói thật làm thật, khủy tay đẩy Hoắc Yên một cái, Han Ami trọng tâm không vững, không kịp chuẩn bị ngã nhào về phía Kim Taehuyng.

“Kim Taehuyng đối xử với cô không chỉ tốt một chút.”

Kim Taehuyng nhanh tay lẹ mắt, ôm chầm lấy Han Ami.

Eo cô rất nhỏ, một bàn tay là có thể nắm trọn, cùng lúc đó, một mùi hương ngọt ngào ngã vào trong ngực.

Đuôi mắt Kim Taehuyng khẽ cong, ánh sáng lóe lên trong mắt.

Nữ sinh xung quanh phát ra từng tiếng thở mạnh, ồn ào thảo luận.

Hiếm khi có thể nhìn thấy Kim Taehuyng chủ động đụng chạm con gái, còn dùng tư thế như vậy — gần như anh ôm trọn cô gái vào trong ngực.

Quần áo mùa hè vải vóc mỏng manh, Han Ami cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng truyền từ lòng bàn tay đang đặt trên eo.

Lưng của cô dán chặt phần bụng bằng phẳng cứng rắn của anh, mơ hồ có thể cảm nhận được hình dáng của cơ bụng.

Tay Han Ami đặt trước ngực anh, nhanh chóng ổn định cơ thể, nhỏ giọng thì thầm: “Cảm ơn.”

Giọng nói mềm nhũn, giống kẹo bông ngọt.

Trái tim Kim Taehuyng như bị lông vũ cọ qua ngứa ngáy. Trong cổ họng phát ra tiếng ừm nhẹ, xem như đáp lại.

Jung Hana nháy mắt ra hiệu với Han Ami: “Ôi chao, mặt đỏ bừng, nhanh cảm ơn tớ đi, cơ hội tốt như vậy cho cậu, vừa rồi không ít người hâm mộ đâu.”

Cảm ơn cái quỷ ấy!

Han Ami đơn giản muốn một cước đá bay cô nàng đi.

Ngay trong khoảng khắc vô cùng xấu hổ, cô đột nhiên cảm giác trong tay bị người ta nhét thứ gì vào, khô ráp, hơi nhọn, vẫn còn độ ấm.

Han Ami quay đầu, đối mặt với ánh mắt bình tĩnh của Kim Taehuyng, anh cong môi cười nhàn nhạt, trong mắt chứa đầy tia sáng.

Han Ami lập tức hiểu ý, anh cho cô đồ.

Giống như đồng đội gặp gỡ bí mật dưới lòng đất, một lời cũng không nói, lặng lẽ nhận đồ của anh.

Từ cảm xúc trong tay, hẳn là một tờ giấy được gấp thành hình gì đó.

**

Thật vất vả mới ra khỏi hội trường, Han Ami lôi kéo Jung Hana nhanh chóng xuyên qua đám người, chạy một mạch đến con đường phía sau sân trường, lúc này mới dừng lại thở dốc.

Jung Hana buồn bực nói: “Cậu làm cái gì cũng chậm, vừa rồi lại chạy nhanh như thỏ, sợ đàn anh vì chuyện vừa rồi mà gây khó dễ cho cậu à?”

“Đúng vậy!” Han Ami há miệng thở dốc, nhìn sau lưng: “Anh ấy chắc chắn sẽ gây phiền phức cho tớ, nói không chừng còn muốn mắng tớ nữa, anh ấy xấu xa lắm!”

Jung Hana lôi kéo Han Ami qua cổng sau đến con phố quà vặt, không để ý nói: “Nói như cậu giống như thật sự quen biết anh ấy, còn trách mắng cậu, cậu biết không, lúc hội học sinh kiểm tra phòng ngủ, rất nhiều nữ sinh cố ý làm trái nội quy mang lò vi sóng, máy sấy tóc bày ra ngoài sáng, muốn anh ấy trách mắng còn không được, anh ấy căn bản không để ý đến con gái, cậu đừng mơ mộng hão huyền.”

“Tớ quen biết anh ấy.” Han Ami thẳng thắn nói: “Anh ấy rất xấu tính, hay trêu trọc người khác, có một lần nhân lúc tớ ngủ, còn cắt trộm bím tóc của tớ, nhưng chuyện như vậy là khi còn bé.”

“Cậu chém, chém tiếp đi!” Jung Hana chọc chọc đầu Han Ami: “Cậu luyện làm sao được bản lĩnh ăn nói mạnh miện thế này, tập rất lâu phải không?”

Han Ami oan ức nói: “Tớ thật sự quen biết anh ấy, vừa rồi anh ấy cố ý đi đằng sau tớ, còn lén đưa đồ cho tớ nữa.”

Jung Hana khoanh tay, nghi ngờ hỏi: “Cho cậu cái gì?”

Lúc này Han Ami mới nhớ đến, mở bàn tay đang nắm chặt, trong lòng bàn tay là tờ giấy được gấp thành hình trái tim màu hồng.

Mượn ánh đèn đường nhìn kỹ, phát hiện đây không phải là giấy bình thường, mà là… tờ một trăm tệ! Jung Hana nói: “Tiền?”

Han Ami cũng ngây người.

Kim Taehuyng vậy mà đưa cho cô một trăm tệ, còn gấp thành hình trái tim! Nếu vừa rồi biết, cô tuyệt đối sẽ không nhận!Cô tưởng Kim Taehuyng đưa cho cô một tờ giấy nhỏ như lần trước.

Nhưng, đợi khi Han Ami cẩn thận gỡ hình trái tim ra, bất ngờ phát hiện trái tim không phải được gấp từ một tờ một trăm tệ, mà là…

Năm tờ!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #taehuyng