Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chưa đặt tiêu đề 25

Lâm Thiền Yên vẫn luôn cảm thấy ở nhà rất không tiện, lúc trước là do thấy phiền khi thỉnh thoảng sẽ bị ba mẹ quản thúc lải nhải, bây giờ thì chủ yếu là do mỗi buổi tối luôn phải về nhà ngủ không tiện yêu đương.

Nhớ lại tối hôm đó Tống Tích đã đè cô xuống sô pha xoa ra nước rồi, nhưng bỗng bị một cuộc điện thoại của mẹ Lâm cắt ngang giữa chừng, thành phố nhỏ luôn có nhiều lời đồn đãi, dù sao cô qua đêm ở nhà Tống Tích cũng không tốt.

Lâm Thiền Yên buồn rầu thì Tống Tích còn buồn rầu hơn cô. Từ mấy lần trước bắt đầu ăn mặn, anh luôn bận tâm đến cảm nhận của cô, trước giờ anh chưa từng được sướng hoàn toàn, so sánh với lúc chưa được ăn vào miệng thì lại càng nghẹn khuất hơn.

Tối nay anh có uống chút rượu với khách ở trong tiệm, choáng váng chóng mặt đi về căn nhà vắng lạnh, váy ngủ của cô ném ở trên giường, thời tiết nóng bức nên mỗi lần cô tới đây luôn thay đồ, ngửi mùi thơm của cô, Tống Tích bỗng thấy dưới thân vô cùng khô nóng, liền video call với cô.

Lâm Thiền Yên từ chối, trả lời tin nhắn WeChat nói anh chờ thêm hai phút, cúp video rồi cô nói đi ngủ với mẹ Lâm xong vào phòng ngủ, chui vào trong chăn đặt điện thoại lên giá đỡ trên đầu giường, thoải mái dễ chịu ôm gối video call với anh.

"Anh uống rượu sao? Có phải rất khó chịu không, trong tủ lạnh có mật ong đấy, anh tự pha với nước rồi uống có được không?" Lâm Thiền Yên nhìn anh trong video, cô quan tâm nói.

"Vợ ơi, anh khó chịu lắm." Tống Tích nhìn cô bằng ánh mắt mơ mơ màng màng, cô mặc áo ngủ nằm ở trên giường, khuôn mặt trắng nõn đáng yêu khiến anh muốn cắn một cái.

"Anh ngoan chút đi, dậy pha một ly nước mật ong uống được không nào, sẽ thoải mái hơn đấy anh." Giờ đã sắp 12 giờ rồi, mẹ Lâm còn đang cày phim ở phòng khách, cô cũng không dám ra ngoài.

"Anh không say, anh thấy khó chịu ấy vợ ơi." Tống Tích lại nói.

"Anh bị bệnh sao? Có phải bị sốt không anh?" Lâm Thiền Yên thấy khuôn mặt anh ửng đỏ, không tốt cho lắm liền nóng nảy hỏi.

"Không phải, chỉ là anh thấy nhớ em." Tống Tích nói.

Lâm Thiền Yên cười ngọt ngào, cô đang định nói em cũng nhớ anh thì thấy anh để sát mặt vào màn hình nhìn cô tiếp tục nói, "Muốn yêu em, dương vật của anh cứng rắn muốn nổ tung."

Cô đã từng nghe lời nói trần trụi như vậy bao giờ đâu, hoảng sợ nhanh chóng xuống giường khóa trái cửa phòng, rồi đeo phone vào mới tiếp tục video call với anh, "Anh đừng nói mấy lời như vậy, em...."

"Vợ ơi, cho anh xem đi." Giọng nói khàn khàn của Tống Tích truyền tới lỗ tai cô, cô cảm thấy cả người như bị điện giật.

"Ngoan nào, anh khó chịu chết mất." Tống Tích lại nói, Lâm Thiền Yên đâu có chịu được anh làm nũng như vậy, vì thế ngượng ngùng mở miệng, "Xem thế nào..."

"Cởi đồ hết ra, cho anh xem ngực của em."

Lâm Thiền Yên nhắm mắt lại cởi áo ngủ rồi giả chết.

"Để điện thoại xuống chút nữa." Cô liền điều chỉnh theo lời anh nói.

"Cứng muốn chết, muốn mút vú của em, vợ ngoan, tự xoa cho anh xem đi." Tống Tích cởi hết đồ ra, cầm cây gậy thịt của mình nhìn chằm chằm hai bầu vú ở trong điện thoại.

"Em, em không..." Lâm Thiền Yên để tay lên lại không biết nên làm thế nào.

"Giống như anh làm bình thường ấy, ngón tay từ từ kích thích núm vú, vê cho nó cứng lên, bôi nước miếng của em lên đó, làm giống như anh mới mút vú của em xong ấy." Lâm Thiền Yên cảm thấy đỉnh đầu như đang bốc khói, dứt khoát đưa điện thoại xuống không nhìn thấy được mặt nữa, nghe lời anh chấm một tí nước miếng của mình rồi bôi lên núm vú.

"Ưm ~" Sau một tiếng rên rỉ yêu kiều, lại nghe thấy người đàn ông ở đối diện ra lệnh, "Bé ngoan, để lộ mặt đi, vợ nói cho anh biết có thoải mái không?"

"Không thoải mái chút nào!" Lâm Thiền Yên đưa camera lên, bĩu môi nói.

"Vẫn là bị anh mút thoải mái hơn đúng không?" Tống Tích nói, Lâm Thiền Yên không nói gì, nhưng trong lòng lại đồng ý, mỗi lần anh ngậm lấy mình sẽ luôn động tình, nhưng tự cô sờ thì lại không có loại cảm giác này.

"Đừng giận nhé, ngày mai gặp sẽ liếm cho em có được không?" Tống Tích đã vô cùng cứng, tự quyết định dạy dỗ bạn gái, "Bé ngoan, cởi quần lót xuống cho anh xem nụ hoa nhỏ có ướt không?"

Lâm Thiền Yên không muốn, Tống Tích lại cười nói, "Vợ đừng ngại, vậy đi, anh cho em xem dương vật trước nhé."

Hình ảnh trong video liền dừng ở nơi riêng tư của anh, một cây gậy thịt đen dài bị bàn tay to của anh nắm lấy, chỗ quy đầu trơn bóng tràn ra chất lỏng, đây là lần đầu tiên Lâm Thiền Yên thấy rõ như vậy, chỉ cảm thấy còn kinh khủng hơn bình thường, nhớ lại sự thỏa mãn và hang động nhỏ chảy ra một vũng nước mỗi khi anh đâm vào.

"Tới em đấy cục cưng." Tống Tích kéo ống kính lên nhìn cô.

Lâm Thiền Yên mềm nhũn người vì tiếng cục cưng này, cô chầm chậm cởi quần lót ra, di chuyển giá đỡ điện thoại nhắm vào hạ bộ của cô.

"Để gần chút, dùng tay tách ra cho anh xem đi."

Lâm Thiền Yên làm theo lời anh nói.

"Fuck! Sao hang động nhỏ lại mềm như vậy, dương vật không chịu nổi nữa, muốn yêu em phải làm sao đây." Tống Tích uống chút rượu nên liên tục nói lời cợt nhả.

Lâm Thiền Yên chỉ cảm thấy dòng nước kia giống như không ngăn được nữa bị kích thích chảy ra vì ngôn từ của anh.

"Đừng nói nữa mà." Lâm Thiền Yên nhỏ giọng yêu cầu.

"Đúng là miệng nói một đằng tâm nghĩ một nẻo, cục cưng cũng muốn có phải không, bé ngoan, đâm tay em vào rồi tự làm đi, giống như bình thường anh dùng ngón tay yêu em vậy đó."

Tống Tích nhìn bàn tay nhỏ nhu nhược không xương chậm chạp đưa vào, ra vào một cách nhẹ nhàng, bên tai toàn là tiếng rên rỉ yêu kiều của cô.

"Mạnh chút đi, nhẹ như vậy cục cưng có thể phê được sao? Bình thường dương vật lớn đâm vào sâu như vậy mới thoải mái có đúng không?" Tống Tích hoàn toàn phóng thích ra bản tính của mình, anh thích dáng vẻ rõ ràng là xấu hổ bảo thủ của Lâm Thiền Yên nhưng lại mặc anh làm loạn.

Đối diện truyền đến tiếng khóc nức nở, Tống Tích lấy lại tinh thần nói: "Cục cưng, cho anh nhìn mặt em đi."

Lâm Thiền Yên chưa từng thủ dâm bao giờ, mặc dù bị anh làm lâu như vậy, nhưng cô vẫn không dám tự đâm vào, trong lúc nhất thời có phần sợ hãi, đồng thời dục vọng bị khơi gợi ra ở trong lòng không được phóng thích liền bị tra tấn.

"Bé ngoan, nhắm mắt lại tưởng tượng ra anh đang ở bên cạnh em, đưa ngón tay vào đi, đừng sợ."

Lâm Thiền Yên liền làm theo.

"Anh đang mút vú em, đầu lưỡi anh đang ngậm lấy núm vú liếm mút, liếm khiến cho cục cưng rất thoải mái, dương vật lớn thì đang ở miệng động nhỏ của em, cục cưng bỏ vào giúp anh đi, có cảm nhận được không? Anh đã vào được, nhét kín nụ hoa nhỏ mềm mại, sau đó yêu em liên tục." Tống Tích nhìn cô rồi nói, động tác trên tay không nghe theo, giọng nói càng ngày càng gấp, dường như đang thật sự xoạc cô.

"Ưm ưm ~~ không đủ ~" Lâm Thiền Yên đã hoàn toàn bị lạc ở trong ảo tưởng, sự hư không trong cơ thể đã sắp rút cạn cô.

"Dương vật lớn đâm đến chỗ sâu nhất, nụ hoa nhỏ mềm mại của bé cưng thật chặt, phê chết anh, chết ở trên người em có được không, chơi em chết luôn, ngoan, lè lưỡi ra để anh ăn."

Lâm Thiền Yên vô ý thức thuận theo, cái lưỡi vươn ra không trung tự động uốn éo, giống như liếm cho nhau lúc bình thường.

"Dâm muốn chết, thật muốn làm chết em mà, sáng sớm mai anh sẽ tới tìm em, rồi yêu em trong phòng ngủ của em, nhét dương vật lớn vào chơi cho em lên đỉnh nhiều lần, sau đó ôm em đến hành lang chơi em ngay trước mặt hàng xóm, để mọi người được nhìn thấy em bị anh chơi lên đỉnh, nụ hoa nhỏ bị chơi đến nỗi không khép lại được, lẳng lơ cắn dương vật của anh không nhả ra."

"Haaa ~~!"

"Ưm!"

Hai người đồng thời rên ra tiếng, bắn hết tinh dịch lên váy ngủ của cô, Lâm Thiền Yên nhu nhược ngã xuống nhắm mắt lại mở miệng thở dốc.

Tống Tích thấy cô buồn ngủ liền dịu dàng dỗ cô ngủ, trước khi mất đi ý thức cô nghe thấy anh nói: "Tháo phone xuống rồi hãy ngủ tiếp."

6 giờ sáng cô bị đánh thức bởi tiếng điện thoại reo, cô mơ màng nhận điện thoại, đầu kia bảo cô xuống lầu, cô chưa thay áo ngủ đã vội chạy xuống, xe anh đang đỗ ở ngoài sân.

Tống Tích thấy cô chạy tới liền xuống xe kéo cô lên ghế sau, khóa cửa xe lại liền vén áo cô lên bắt đầu mút ngực cô.

"Ưm ưm ~~ đừng mà anh, bị người ta thấy mất!" Lâm Thiền Yên đẩy đầu người trước mặt mình.

Tống Tích cũng không định xe chấn với cô ở đây, quá nguy hiểm, chỉ là đêm qua anh làm một giấc mộng xuân (1), khi tỉnh lại chưa kịp nghĩ gì hết đã lái xe thẳng đến đây hôn cô.

(1) Mộng xuân: Nói về giấc mơ có liên quan tới tình dục, cảnh ở trong mơ là sự khát vọng của con người đối với tình dục ở trong tiềm thức.

"Anh muốn chết quá bé cưng à, cả đêm qua toàn mơ thấy em." Tống Tích ngồi dậy vừa ôm hôn cô vừa nói.

Nhắc tới chuyện đêm qua cô liền ngượng đến nỗi luống cuống, xấu hổ và giận dữ không thôi chỉ có thể đánh anh hai cái.

"Vợ có thích anh làm tình với em như vậy không?" Tống Tích hỏi, lúc trước anh luôn dịu dàng kiềm chế lại hầu hạ cô, nhưng chuyện làm tình này thì vẫn là hai người đều sướng mới tốt.

Lâm Thiền Yên chôn ở trước ngực anh không nói lời nào, sau một lúc lâu mới nhỏ tiếng nói, "Chỉ cần là anh thì sẽ thích ~"

Tống Tích khẽ cười một tiếng, cắn vành tai cô rồi nói, "Vậy hôm nay ra ngoài cho anh yêu được không, nghẹn chết anh."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #fsff