Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tiểu nhân Ngư

Max lại trượt giải " Nam diễn viên chính xuất sắc nhất" năm nay, đây là lần thứ tư anh trượt giải " Nam diễn viên chính xuất sắc nhất".


  Một năm nữa anh sẽ 30 tuổi, trong làng giải trí thay đổi chóng mặt này, nếu không có thành tích gì nổi bật, Max sẽ dần đánh mất danh tiếng và tụt lại phía sau


  Hôm nay anh ấy có một buổi chụp hình cho tạp chí bên bờ biển, vào giờ nghỉ của buổi chụp hình, anh ấy quyết định đi đến rạn san hô để thư giãn một mình.


  Áp lực mấy ngày liên tiếp khiến anh có chút khó thở.


  Sóng vỗ vào đá ngầm tạo thành những vòng tròn bọt lấp lánh dưới ánh mặt trời. Một cầu vồng nhỏ hình thành trên rìa của rạn san hô.


  Tiếng sóng dần xoa dịu nỗi buồn chán trong anh.


  Đột nhiên, bàn chân ngâm trong nước biển bị thứ gì đó nhẹ nhàng lướt qua, có chút ngứa ngáy.


  Anh ấy nghĩ đó là tảo ở dưới đáy nước, nên anh ấy không quan tâm.


  Cho đến khi một bàn tay bất ngờ nắm lấy mắt cá chân anh.


  Max giật mình và đứng dậy. Anh thận trọng nhìn chằm chằm vào mặt biển xem đó là thứ gì.


  Vài phút sau, những con sóng trên biển bên cạnh rạn san hô nhấp nhô lấp ló thứ gì đó


  Max cảm thấy rằng anh sẽ không bao giờ quên cảnh tượng đó trong đời.


  Chiếc đuôi cá màu trắng bạc lướt nhẹ trên mặt biển, những giọt nước bắn tung tóe treo như hạt ngọc trai trên tấm lưới đuôi cá mỏng, với một vầng hào quang vàng.


  Mái tóc bạc đung đưa trong nước. Lông mi hơi trắng của cậu bé được bao phủ bởi nước biển, giống như những viên đá quý được nghệ nhân cẩn thận khảm trên thiên nga.


  Max phát hiện ra rằng mình có tiềm năng trở thành một nhà thơ.


  Mọi con sóng đều tràn qua thế giới của tôi, nhưng biển của tôi chỉ tạo sóng cho bạn.


  Sự xinh đẹp của cậu bé đã khiến Max vô thức quên đi sự khác biệt của cậu. Ví dụ, cậu bé có thể không phải là con người.


  "Cậu là tiên cá à?" Max lại ngồi trên tảng đá, nhìn xuống khuôn mặt thuần khiết của cậu bé.


   Max nhận ra chàng trai trẻ có một nốt ruồi nhỏ trên má trái, trông giống như một viên ngọc trai đen được khảm trên ngọc trắng.


  Cậu bé có vẻ không hiểu, chỉ nghiêng đầu. Cậu mở miệng và phát ra vài âm thanh mơ hồ.


  Âm thanh trong trẻo như mèo kêu, nhẹ nhàng cào vào trái tim Max.


  "Tôi nghe nói mỹ nhân ngư hát rất hay, có thể hát cho tôi nghe một bài được không?" Không biết vì sao, sự hiện diện của chàng trai trẻ đã hoàn toàn xua tan muộn phiền trong lòng Max.


  Sợ tiểu nhân ngư nghe không hiểu, Max chỉ vào miệng của chính mình, sau đó ngâm nga một đoạn ca khúc.


  Sau đó, Max nhìn thấy đôi mắt to xinh đẹp của cậu bé người cá nhỏ sáng lên, và lao xuống nước, vui vẻ xoay tròn trong biển vài vòng. Sóng biển dậy sóng làm ướt hết quần áo Max, nhưng anh không hề tức giận, chỉ nhìn tiên cá nhỏ quậy phá vui đùa với nụ cười trên khóe miệng.


  Tiên cá nhỏ lộ nửa đầu trên mặt nước, ẩn mình trong làn nước biển và thổi bong bóng.


  Max thích thú nhìn đứa trẻ, và tiếc nuối nghĩ rằng khả năng cao là tiên cá nhỏ sẽ không hát cho anh nghe.


  Đột nhiên tiên cá nhỏ từ trong nước chui ra, nhẹ nhàng mở miệng.


  Max không biết tiên cá nhỏ hát bài gì, cũng không hiểu được Nhưng giọng hát trong trẻo và giai điệu nhẹ nhàng đã giữ được trái tim của Max. Max dường như nhận ra tại sao anh ấy luôn trượt " Giải nam diễn viên" , anh ấy dường như hiểu những gì anh ấy đang thiếu. Nhưng tất cả chỉ mờ mờ ảo ảo không rõ ràng


  Anh chỉ lặng lẽ lắng nghe tiên cá nhỏ hát cho


Tiên cá nhỏ có thể cười khi hát, đôi mắt xinh đẹp của cậu bé có thể nheo lại thành hình lưỡi liềm và nốt ruồi nhỏ trên khuôn mặt di chuyển theo khóe miệng khi hát.


Tiên cá nhỏ có thể cười khi hát, đôi mắt xinh đẹp của cậu bé có thể nheo lại thành hình lưỡi liềm và nốt ruồi nhỏ trên khuôn mặt di chuyển theo âm nhạc phát ra.


Tiên cá nhỏ hát một bài, rồi lặn xuống đáy nước và tạo ra bong bóng.


  "Tiểu nhân ngư, có muốn cùng tôi về nhà không?" Max vươn tay ra và nhìn chằm chằm tiểu nhân ngư.


  Đôi mắt của tiên cá nhỏ lộ ra trên mặt nước nhìn chằm chằm vào bàn tay Max, có một tia sáng kỳ lạ trong đồng tử của cậu bé


  Thật lâu sau, tiểu nhân ngư vươn tay chậm rãi đặt lên tay Max.


  Tiên cá nhỏ rất trắng và trông giống như một miếng ngọc bích cùng với bàn tay của Max.


  "Được rồi, từ bây giờ tên của cậu là Nat, và họ sẽ là Natasit "


  Max cúi xuống và ôm Nat vào lòng.


  Tiên cá nhỏ với cái tên mới vui mừng nhảy vào vòng tay của Max, chiếc đuôi cá xinh đẹp nhảy lên khỏi mặt biển. Lúc này, ánh trăng đã trải khắp mặt biển.


  Max cảm thấy chiếc đuôi cá của Nat giống ánh sáng hơn là ánh trăng.


  Max đỡ đuôi cá lên, ôm tiên cá nhỏ vào lòng rồi nhanh chóng rời khỏi bãi biển.


  Về đến khách sạn, chiếc áo khoác ngoài của Max đã bị nước biển làm ướt.


  "Xin chào ngài, ngài có cần giúp gì không?" Người gác cửa ở cửa khách sạn nhìn thấy Max nước lã chã bước vào, lập tức tiến lên hỏi có cần giúp đỡ không.


  Max hơi lo Nat sẽ có vấn đề nếu thiếu nước quá lâu nên từ chối người gác cửa rồi nhanh chóng lên thang máy VIP trở về phòng.


  "Bang!" Tiếng sập cửa lớn làm Nat giật mình, chiếc đuôi cá màu bạc nhảy lên một cái và tát Max một cái thật mạnh.


  Diễn viên hạng nhất nổi tiếng Mr. Max đã bị tát bởi tiên cá nhỏ mà anh ta đã đem về.


  Khuôn mặt được mệnh danh là " kiệt tác của Chúa" nhanh chóng đỏ bừng. Max không quan tâm, và nhét đứa bé vào bồn tắm.


  Dòng nước mát lăn qua eo Nat.


  Chiếc đuôi cá khổng lồ chỉ có thể tựa vào thành bể cá.


  Max ngồi trên thành bồn và tưới nước cho đuôi cá.


  Nat vui vẻ té nước trong bồn tắm. Quần áo đắt tiền của Max ướt sũng và nhàu nát.


  Max thản nhiên cởi áo và dội nước lên đuôi cá của Nat.


  Nat đột nhiên ngừng cử động, mắt anh nhìn chằm chằm vào cơ bụng lộ ra của Max mà không chút do dự.


  Cơ bụng tám múi săn chắc lộ ra . Những giọt nước từ từ di chuyển qua khe rãnh và rơi xuống vùng kín bên dưới.


Cảm nhận được ánh mắt của Nat, Max bình tĩnh quay người lại, để tiên cá nhỏ dâm đãng nhìn rõ hơn.


  Tiên cá nhỏ đột nhiên nhếch môi cười.


  Max chợt hiểu tại sao người ta thường nói nếu gặp tiên cá trên biển thì sẽ phải chạy.


  Với một tia sáng trắng lóe lên, những chiếc đuôi cá trơn trượt ban đầu dưới Max đã biến thành một đôi chân trắng nõn và thon thả.


  Nat nằm trần truồng trong bồn tắm, thẫn thờ nhìn cảnh tượng trước mặt.


  Max cũng sững sờ, đôi chân trắng trẻo và mịn màng của cậu bé đang ở ngay trước mắt anh, ngay dưới tay anh, cậu nhóc đẹp trai lấp loáng dưới nước.


  " Nhóc có thể trở thành người sao?" Max ngạc nhiên hỏi.


  Đáng tiếc tiểu nhân ngư nghe không hiểu, cố gắng nhấc chân. Đáng tiếc đây là lần đầu tiên Nat có hai chân, cậu đá vào eo bên trái của Max, Max đau đến thở hổn hển.


  Anh thở dài bế Nat lại giường, lấy chiếc áo của mình và mặc cho Nat.


  Cậu bé vừa mới ra khỏi nước toát ra một luồng hơi nước, trắng nõn non nớt, ngồi ở mép giường tò mò đung đưa đôi chân mới.


  "Poppy, mang theo một bộ đồ ngủ, nhỏ hơn của tôi hai cỡ." Max bảo người quản lý gửi quần áo trong khi sấy tóc cho Nat.


  Poppy ở đầu bên kia điện thoại đang không hiểu tại sao Max lại cần đồ nhỏ hơn 2 cỡ.


  11 giờ đêm, người quản lý vội vàng chạy vào phòng Max, chỉ thấy Max thản nhiên ngồi trên giường nghịch điện thoại di động, trong tay ôm một cậu bé tóc bạc.


  "Xong rồi, Max sẽ trở thành tội phạm mất..." Poppy không khỏi bắt đầu lo lắng cho tương lai của chính nghệ sĩ của mình.


  "Max! Đừng nói với tôi là anh hẹn hò với thằng nhóc này đấy nhé! "Mặc dù Poppy chưa bao giờ thấy Max hẹn hò nhưng anh nghĩ rằng Max đã gần 30 rồi.


  Nhưng anh chưa bao giờ nghĩ rằng Max sẽ hẹn hò với trẻ vị thành niên!


  Poppy và Max lớn lên cùng nhau và họ thân thiết như anh em . Vì vậy, Max không giấu Poppy về chuyện của Nat.


  Poppy giờ đã yên tâm


  "Vậy cậu định làm gì? Xử lý đứa trẻ này như thế nào?"


  "Cứ giữ lại đi, tôi muốn mang theo bên người." Max vỗ nhẹ lên đầu Nat, ra hiệu đã đến giờ đi ngủ.


  Poppy nhìn Nat và rời khỏi phòng Max mà không nói lời nào.


  Sau đó, Max tuyên bố rằng Nat là trợ lý mới và giữ Nat bé nhỏ bên cạnh. Khi có thời gian rảnh vào các ngày trong tuần, Max dạy Nat cách đọc và nói. Sau vài tháng, Nat cũng có thể nói và nhận dạng các ký tự, cũng như có thể giao tiếp trong cuộc sống hàng ngày.


  "Nat, anh đã nói với em là không được ăn nhiều đồ ăn vặt như vậy mà!" Ngày hôm đó Max quay phim về sớm, liền nhìn thấy nhóc con mấy ngày trước còn kêu đau răng đang trốn vào sô pha ăn quà vặt.


  Max đau đầu, Nat mặc dù đã thích ứng được với cuộc sống nhưng sinh hoạt thói quen không tốt lắm.


Nat luôn biết cách thoát khỏi khi bị bắt tại trận vì ăn quà vặt.


  Đôi mắt đẹp đã bắt đầu tích trữ nước mắt, một lúc sau một viên thủy tinh châu rơi xuống sô pha.


  Max thở dài, bước tới và ôm lấy Nat một cách điêu luyện để lau nước mắt cho Nat


  "Đừng khóc, ở nhà đã có cả một hộp ngọc trai mà em khóc lóc thảm thiết rồi đấy!" Max thỏa hiệp nói, tựa trán lên vầng trán nhẵn nhụi của Nat.


  Nat cố kìm nước mắt và hôn lên má phải của Max. Bởi vì Max đã nói một tháng trước rằng:


" Nó có nghĩa là một lời xin lỗi "


  Max đã thành công trong mánh khóe của mình.


  Đêm đó, Max ôm Nat trong vòng tay ngủ ngon lành. Đột nhiên anh cảm thấy có thứ gì đó trơn tuột cọ vào bắp chân mình. Cái lạnh chạm vào khiến da đầu Max tỉnh giấc và vén chăn lên thì thấy một chiếc đuôi cá vẫn còn lấp lánh trong bóng tối.


  Nat biến thành người cá vào ban đêm.


  Nhận thức này khiến Max vô cùng bối rối, anh vội vàng bật đèn để kiểm tra tình hình của Nat. Trên khuôn mặt bình thường trắng nõn của Nat hiện lên vệt đỏ, nhiệt độ cơ thể của Nat cao hơn bình thường.


  "Nat, Nat, dậy đi, dậy đi." Max bế Nat đi vào phòng tắm, đổ đầy nước vào bồn tắm rồi bế Nat vào.


  Nằm trong đó hơn mười phút, Nat mới chậm rãi tỉnh lại, nhưng nhiệt độ cơ thể vẫn không có hạ xuống, ngược lại càng lúc càng cao.


  "Max, nóng quá, Nat nóng quá." Quần pyjama đã bị đuôi cá kéo căng ra, Nat không tự chủ được mà cởi khuy áo pyjama.


  Bộ ngực lọt vào mắt Max hai hạt đậu đỏ thấp thoáng trong nước, phập phồng theo nhịp thở của chủ nhân.


  "Đừng có lung tung, cẩn thận đừng va phải chính mình." Max ấn xuống bàn tay đang rối rắm của Nat, ngăn không cho những chiếc móng tay nhân ngư đâm vào.


  "Nói với anh, chuyện gì đang xảy ra vậy, tại sao lại đột nhiên biến thành người cá?"


  "Em. . . ha. . . Năm nay. . . em sẽ trở thành người lớn !" Nat lý trí sắp tiêu tán, bất đắc dĩ nói.


  "Người lớn? Người cá có cái gọi là thời kỳ động dục? !" Max không dám nghẹn lời, bởi vì nhân ngư cũng có thời kỳ động dục!


  "Ừm, ha... Anh ơi, giúp em, giúp Nat..."


  Giọng nói trẻ trung mềm mại kề sát bên tai, Max vừa định thoát ra thì bị Nat hung hăng kéo lấy.


  "Nhìn anh, anh là ai!" Dục vọng đã sôi trào trong đầu, Max cảm nhận được dục vọng đang khuấy động của mình, nhưng Max sợ Nat sau này sẽ hối hận nên đã dùng sức đè nén để hỏi.


  "Là Max, là Max, anh ơi...giúp Nat..." Nat ôm lấy eo thon của Max bằng cánh tay như ngọc bích, háo hức cọ xát vào đũng quần đang cương cứng của anh.


  Sợi dây tỉnh táo của Max hoàn toàn bị đứt, có một giọng nói trong tâm trí anh đang gào thét muốn chiếm lấy người trước mặt, xâm nhập một cách mãnh liệt, và biến Nat thành của mình vĩnh viễn.


Max cởi áo và chui vào bồn tắm.


  Anh chạm vào chiếc đuôi cá trơn bóng, cố gắng tìm kiếm lối vào bí mật.


  Vừa mò mẫm đuôi cá, anh vừa dựa vào Nat.


  Anh nhìn cậu trai đỏ bừng mặt bên cạnh. Anh không khỏi cúi đầu cắn chặt bờ môi ngày đêm mong nhớ. Nat bị cảm xúc trong mắt anh làm cho có chút sợ hãi. Tính chiếm hữu quá mức khiến Nat phần nào hiểu được vì sao Max không cho mình xuất hiện trước truyền thông.


  Như thể cảm nhận được sự lơ đãng của đứa trẻ, Max cắn môi dưới của Nat một cách trừng phạt.


  Cảm giác râm ran khiến Nat bất giác rùng mình.


  Max vỗ nhẹ vào đuôi cá của Nat và ra hiệu cho Nat mở miệng. Nat ngoan ngoãn há miệng trước sự hung hăng của kẻ phía trên.


  Môi và lưỡi tung hoành trong khuôn miệng mỏng manh, tìm kiếm tất cả mật ngọt trong miệng Nat.


  Nat như một con cá thiếu dưỡng khí, vùng vẫy thoát khỏi sự chiếm hữu của Max, cố lấy lại nhịp thở.


  Sợi chỉ bạc quấn lấy môi và lưỡi của hai người, và nụ hôn tinh tế lại rơi xuống Nat.


  Max đột nhiên cảm thấy một cái vảy cứng và dày bằng tay phải của mình. Anh nhẹ nhàng bóc vảy.


Con cặc vốn đã cương cứng của Nat run rẩy phơi ra ngoài không khí, với một vài sợi mật ong chảy ra từ đầu khấc.


  Max mò mẫm xuống vảy cá, và đột nhiên dừng lại ở một vảy hơi thụt vào. Max cảm nhận được sự run rẩy của Nat và biết rằng mình đã tìm thấy nó.


  Lối vào bí mật của Nat.


  Cái miệng nhỏ nhắn hồng nhuận, hoàn toàn khác biệt với chiếc đuôi cá màu trắng bạc. Cái lỗ mềm mại bắt đầu rỉ nước, và Max luồn một ngón tay vào dễ dàng mà không cần duỗi ra chút nào.


  Cơ thể của nhân ngư trong thời kỳ động dục sẽ tự động chảy ra dịch để dễ giao phối, để đối phương có thể tiến vào tốt hơn.


  Max di chuyển ngón tay sâu vào trong lỗ, và đột nhiên chạm vào một vết sưng nhỏ, anh ngập ngừng ấn vào nó, Nat lập tức rên rỉ cảm nhận được cơ thể nhỏ bé đang run rẩy, Max biết mình đã chạm đúng chỗ.


  Max đút một ngón tay khác vào trong lỗ ra vào liên tục, đuôi cá kích động vung vẩy trong bồn tắm, nước trong bồn bị tát ra ngoài.


  Max đút thêm hai ngón tay vào, di chuyển ngày càng nhanh hơn. Cho đến khi Nat đánh rơi một viên ngọc trai từ khóe mắt xuống nước.


  Khi Nat sắp xuất tinh, Max đè lỗ nhỏ xuống, nhặt viên ngọc trai trong thùng rồi nhẹ nhàng nhét vào lỗ nhỏ, chặn lại dục vọng sắp phun trào của Nat


  Bộ phận sinh dục nhỏ nhắn tinh tế phía trên được khảm một viên trân châu cực phẩm, ánh sáng ấm áp lại thêm chút dâm mỹ.


  "Ngoan, còn chưa xong mà." Max rút ngón tay ra, dính đầy dịch tình yêu của Nat


  "Bảo bối, há miệng." Nat ngây người theo bản năng mở miệng, ngón tay Max nhanh chóng đút vào. Đùa nghịch chiếc lưỡi hồng hồng giữa hai ngón tay, nước miếng trong suốt chảy khắp khóe miệng.


  "Bảo bối, lần này, đổi thành cái này đi." lỗ nhỏ mấp máy như mời gọi, Max không kìm được liền đi vào.


  "Max! Đau quá!" Nat đột nhiên bị đâm vào, vừa mới trưởng thành tiểu nhân ngư bị kích thích ngẩng đầu lên, điên cuồng đóng mở miệng hít thở


  Nhưng nhờ chất dịch do nhân ngư tiết ra trong thời kỳ động dục nhanh chóng phát huy tác dụng bôi trơn và kích thích


  Max nhìn Nat đã giãn ra, và anh bắt đầu đẩy vào sâu hơn


  Nat dần dần cảm thấy thích thú với kiểu làm tình này và không khỏi rên rỉ


  "Nhanh lên...ha, Nat không đủ...ha"


  Sự dâm đãng của Nat làm cho Max đẩy sau và nhanh hơn, như muốn nhét cả hai quả trứng vào.


  Âm thanh va chạm vang lên liên tục trong phòng tắm.


  Đầu khất bị chặn bởi viên ngọc trai , không thể ra khiến Nat khó chịu


  "Anh ơi... a, lấy ra đi, làm ơn, làm ơn! Để Nat xuất..."


  Viên ngọc trai lại rơi xuống từ khóe mắt Nat


  Max nhìn thì thấy là đã tới cực hạn, sợ làm hư đứa trẻ nên đã nhặt viên ngọc trai ra.


  Dục vọng bị dồn nén bấy lâu nay bùng phát, dội thẳng vào cơ bụng săn chắc của Max.


  Lớp vảy lạnh lẽo chạm vào cơ đùi khiến Max khó chịu.


  " Nat, lúc làm tình không thể biến trở lại thành người sao?"


Tuy rằng đang hỏi, nhưng động tác dưới thân vẫn không dừng lại. Max chỉ cảm thấy linh hồn của mình sắp bị lỗ nhỏ dưới thân này hút đi, thịt lỗ nhỏ chặt chẽ và ấm áp quấn chặt lấy dương vật của anh.


  Bản năng thôi thúc Nat vô thức co rút lỗ huyệt lại.


  Max da đầu tê dại, phảng phất có vô số cái miệng nhỏ hút lấy dương vật anh


  Max ra vào liên tiếp với tốc độ nhanh và sâu hơn cuối cùng cũng đến cực hạn và xuất ra


Nhưng anh lập tức cương cứng trở lại.


  "Nat mệt quá, đừng mà." Đứa trẻ làm nũng, đuôi cá dần dần biến thành chân người.


  Max cười nhẹ, anh là người góp công suốt mà, sao lại mệt.


  Sợ Nat trong hình dạng con người sẽ bị cảm lạnh, anh kìm nén dục vọng và ôm Nat trở lại giường.


  Đứa trẻ ngây thơ nghĩ rằng đây là kết thúc, vì vậy nó thoải mái nép mình trên giường và chuẩn bị nhắm mắt lại.


  Trước khi nhắm mắt, Nat không để ý hai chân mình đã gác lên bờ vai rộng của người đàn ông.


  Hậu huyệt hơi đỏ và sưng lên, Max sờ vào thì thấy vấn đề không nghiêm trọng và có thể tiếp tục.


  "Vẫn chưa ngủ được cục cưng, anh còn chưa xong"


  Nat có chút khiếp sợ!


  Max mỉm cười nắm lấy bắp đùi mềm mại của Nat đâm thẳng vào, thẳng đến tận cùng.


  "A! Sâu quá!" Nat bị kích thích bởi cú đâm đột ngột. Chiếc eo mảnh khảnh cong lên một cách vô thức.


  Bộ ngực nõn nà nảy trước mắt Max theo nhịp điệu ra vào của anh, hai tay mân mê hai núm vú hồng hào của Nat. Cho đến khi màu hồng bị tàn phá và chuyển sang màu đỏ đậm, sưng lên.


  Lúc này, Nat đã hoàn toàn mất đi cảm giác


  Cơ thể nhân ngư vô thức tỏa ra một mùi thơm, một mùi thơm mà chỉ Max mới có thể ngửi thấy.


  Cảm giác độc đáo này khiến Max càng thêm phấn khích, động tác của anh càng lúc càng nhanh và mạnh. Cho đến khi anh véo đùi Nat lần nữa và bắn tinh vào lỗ nhỏ.


Đêm đó, Nat không biết mình đã bị Max lật qua lật lại bao nhiêu lần trước khi ngất.


  Sau đó, Max trở thành bạn trai của Nat như một lẽ đương nhiên, Max là chỗ dựa duy nhất của Nat ở thế giới con người.


  Cả hai đã hẹn hò được cả năm. Nat rất thích ở bên Max, và anh cũng hiểu rằng mình không chỉ đơn giản là phụ thuộc vào Max, mà còn là tình yêu.


  Nat luôn nghỉ rằng Max là tốt nhất , nhưng làm tình quá thường xuyên khiến Nat không chịu nổi


  Sau khi ở bên nhau được nửa năm, Max tham gia một bộ phim khác. Phim này khác với những năm trước của anh, nó là phim văn học.


  Nói chung, nam chính trong phim văn học hiếm khi giành giải Nam diễn viên chính xuất sắc nhất, nhưng lần này Max lại được đề cử Nam diễn viên chính xuất sắc nhất.


  Max cho rằng lần này lại trượt giải , dù sao nhiều người nổi tiếng như vậy đều không đoạt được giải thưởng, huống chi là bộ phim văn học kinh phí thấp này.


  Tuy nhiên, bất ngờ luôn xảy ra.


  "Người đoạt giải Nam diễn viên chính xuất sắc nhất tại Liên hoan phim lần thứ 88 là - Ngài Max Kornthas Rujeerattanavorapan!"


  Khi Max 30 tuổi, cuối cùng anh đã giành được chiếc cúp nam diễn viên chính xuất sắc nhất.


  "Thật vinh dự cho tôi khi được đứng đây và bày tỏ suy nghĩ của mình. Tôi đã nhiều lần được đề cử Nam diễn viên chính xuất sắc nhất trong vài năm qua, nhưng lần nào cũng thất bại. Tôi luôn biết rằng mình còn thiếu điều gì đó, nhưng tôi không thể tìm lại được sau bao nhiêu năm tìm kiếm.Tìm được sự thấu hiểu. Mãi đến khi gặp người yêu hiện tại, tôi mới nhận ra điều mình thiếu chính là cảm giác chân thật và một tình yêu trong sáng nhất. Tôi rất biết ơn sự đóng góp của mọi người xung quanh, và tôi thực sự yêu người yêu của tôi sâu sắc."


  Tin tức ngôi sao điện ảnh đã có người yêu đã lan truyền toàn bộ giới giải trí chỉ trong một đêm.


  "Em yêu, một năm nữa kết hôn nhé?" Max xoa đầu đứa trẻ trong vòng tay mình, người bây giờ đang cuộn tròn trong lòng mình.


  Nat nhìn lên và nhẹ nhàng hôn lên chiếc cằm đầy râu của Max.


  "Được, sang năm chúng ta kết hôn!"




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #maxnat