Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

69

Trên diễn đàn cư dân mạng cứ Al đẹp trai này Al đẹp trai nọ đến là hăng say, cậu còn tưởng gã Aldrich này lớn lên đẹp trai thế nào, kết quả vừa nhìn đã muốn quay đầu lại. Nhạc Dao kéo kéo cánh tay Tục Nghiêu, trong lòng phun ra một câu: Mặt thì dài y như mặt ngựa, không thấy xấu hổ khi so sánh với sếp Tục nhà bố à? Buồn nôn!

"Hai đứa về khi nào thế?" Nhạc Phỉ Sơn hỏi.

"Chắc được 5 phút nhỉ." Nhạc Dao đáp, "Nhưng có người không hoan nghênh, nên bọn con định đi luôn."

"Con nói gì đấy! Nơi này cũng là nhà con, ai không hoan nghênh con về? Lại nhắc tới trong nhà xảy ra chuyện lớn vậy, thân là con cả chưa ở nhà đỡ đần chưa tính, vừa đến đã định đi là sao?" Nhạc Phỉ Sơn trừng Nhạc Dao, trong mắt nói ở đây có người ngoài, mày có biết nói chuyện không vậy?!

"Con chẳng hiểu nhà có tang thế này, con ở lại thì giúp được cái gì chứ? Hơn nữa, hiện tại con không thể ở nhà chính hỗ trợ đúng không? Ai kia đỡ phải ngứa mắt, thấy con thì trong lòng khó chịu này nọ." Nhạc Dao nói, "Dì Giang mới mắng con là yêu tinh hại người đấy, còn muốn đẩy con ngã. Tình huống của con hiện tại, không chịu nổi dọa nạt của mụ đâu."

"Mày!" Giang Hân Đóa nào ngờ Nhạc Dao còn có thể mách lẻo trơn tru tới vậy, biện minh cho mình, "Em không có đẩy nó!"

"Được rồi! Giờ này còn có tâm tư!" Nhạc Phỉ Sơn dứt lời, nhìn về phía Tục Nghiêu, "Trở lại thì vào ngồi một lát đã.""Hôm nay tới đây thôi thủ trưởng. Ngài có khách mà. Nhạc Dao hiện đang mang bầu, tôi không muốn em ấy phải chịu thêm kích thích." Tục Nghiêu đáp, "Nếu quả thật có chuyện gì cần chúng tôi giúp thì đừng ngại liên hệ với tôi, tôi và Nhạc Dao sẽ ở lại tinh cầu mẹ lâu hơn mọi lần."Nhạc Phỉ Sơn hiển nhiên không hài lòng với cách đối đáp này, chẳng biết lão nghĩ gì lại gật gật đầu: "Được rồi, cậu đưa nó về trước đi."Tục Nghiêu từ đầu đến cuối không thèm nhìn Aldrich, nghe vậy thì đưa Nhạc Dao ra ngoài.Aldrich cũng không nói gì, mãi tới khi vợ chồng Tục Nghiêu ra ngoài mới nói một câu với Nhạc Phỉ Sơn: "Cái thằng Tục Nghiêu này vẫn vậy, chẳng coi ai ra gì."Sắc mặt Nhạc Phỉ Sơn càng đen hơn. Thật ra lão không có ý định dẫn Aldrich về, Aldrich nói có chuyện muốn thương lượng với lão nên mới không nỡ từ chối. Tuy Aldrich là bề dưới nhưng gã là người nhà Davis, vẫn phải chừa mặt mũi cho lão già Davis.Giang Hân Đóa chẳng buồn phản ứng lại ai. Thế nhưng mụ nhìn thấy Aldrich, quay người chạy thẳng lên nhà. Mụ không quên nổi con trai và người này thoát không nổi có quan hệ! Lúc trước nếu không phải có người so sánh Aldrich với Tục Nghiêu thì Nhạc Dao cũng không lên phản pháo, càng không dây dưa ra chuyện về sau. Nếu Aldrich đối xử tử tế với con trai mụ một chút, con trai mụ cũng sẽ không u sầu cả ngày.Nhạc Phỉ Sơn nói: "Bà ấy tâm trạng không tốt, để tướng quân Davis chê cười rồi."Aldrich đáp: "Không có gì."Nói xong gã nhìn về phía cửa, ánh mắt ánh lên tia ảo não.Nhạc Dao tới nơi này, lên phi hành khí của hai người cũng chưa vội đi luôn. Phi hành khí khởi động, nhưng tốc độ bay không nhanh. Nhạc Dao đặt búp bê Kỷ Phong Vũ đối diện, nhỏ giọng thì thầm: "Phong Vũ, giờ tôi thả cậu ra nhé."Kỷ Phong Vũ trả lời: "Ô kê."Bọn họ chọn buổi tối tới, vì buổi tối là thời gian thuận tiện hành động nhất.Dung Quý nói: "Từ từ, hay để lão đi cho."Nhạc Dao: "Ngài đi á?"Dung Quý: "Lão bay đi bay lại được rồi, không sợ biến mất. Nếu lão không ở đây, thằng nhóc họ Kỷ còn có thể giúp đỡ cậu."Nhạc Dao nghe xong hơi do dự, Dung Quý lại bồi thêm: "Đừng có lăn qua lăn lại, chốc nữa phi hành khí bay xa lão lại mệt mỏi bay về nhà họ Nhạc, cứ quyết vậy đi."Nhạc Dao biết Dung Quý có lòng tốt, nghĩ một chút rồi đồng ý. Cậu ngừng thở, rút bùa phong ấn trong búp bê Dung Quý ra.Trong phi hành khí cực kì yên tĩnh, mọi người đều lo lắng việc Dung Quý biến mất. Dù sao Nhạc Dao cũng đã nói qua, trước kia cậu triệu hồi Kỷ Phong Vũ tại đây không có thành công.Linh thể Dung Quý chầm chậm bay ra từ trong búp bê, lấy tốc độ mắt thường khôi phục hình dạng, quay về dáng dấp ban đầu.Nhạc Dao vội hỏi: "Lão Dung cảm thấy thế nào?"Dung Quý đáp: "Rất tốt. Đợi lão bay vòng vòng thử."Nhạc Dao nói: "Được rồi, trước khi trời sáng sẽ đón ngài về."Dung Quý lướt lướt, bay xuyên qua vỏ phi hành khí ra ngoài. Nhạc Dao không yên tâm lắm, dùng bùa thử gọi về. Dung Quý đi chưa được bao lâu lại quay về: "Sao lại gọi lão về rồi?"Nhạc Dao: "Không có gì, tôi thử thôi, không cũng chẳng yên tâm nổi. Ngài đi đi, nhớ đừng để họ phát hiện đấy."Dung Quý trước kia ở Hua tinh từng nghe trộm đám Hàn Mặc nói chuyện, đây cũng không tính là lần đầu lão đi rình mò. Thật ra lão chẳng sợ gì, bị Nhạc Dao chiêu về trong lòng lại dâng lên cảm giác khác lạ. Lão biết, đứa bé này quan tâm tới lão.Chẳng lâu sau, Kỷ Phong Vũ lên tiếng: "Nhạc Dao, thả tôi ra nữa."Nhạc Dao đáp: "Ông chui ra làm gì?"Kỷ Phong Vũ đáp: "Đương nhiên là dạo vòng vòng thuận tiện đi chung cùng lão Dung hỏi thăm tin tức. Nếu lão có thể ra ngoài thì đương nhiên sẽ không có vấn đề, hai người đi chung còn hỗ trợ nhau được."Nhạc Dao nghĩ cũng đúng, ngược lại cậu mới là đồ ngốc. Vì thế cậu cùng Tục Nghiêu thu lại toàn bộ bùa phong ấn trong búp bê. Vong bên trong búp bê ào ào bay ra, thoáng cái đã chẳng thấy tăm hơi.Leslie lúc này mới tăng tốc phi hành khí, bay thẳng về biệt thự của Tục Nghiêu.Nhạc Dao nói: "Chồng ơi, hay là em tính sai rồi? Em bói ba lần, ba lần đều ra kết quả Nhạc Thiên Ngọc còn sống. Nhưng bộ dạng Giang Hân Đóa không phải giả vờ."Tục Nghiêu cũng thấy Giang Hân Đóa không giả vờ, có giả cũng không thể giả thành cái dạng ấy, chỉ có một khả năng: "Chắc chắn nó không chết, là Nhạc Phỉ Sơn lừa Giang Hân Đóa nói nó chết rồi."Tục Nghiêu nghĩ Nhạc Phỉ Sơn có thể xuống tay ác độc, sau đó mới liên lạc với Vương Hạo, từ miệng Vương Hạo biết được người phò tá Nhạc Thiên Ngọc đi "du lịch" là ai. Anh biết người kia là một người Nhạc Phỉ Sơn tương đối coi trọng, những người còn lại năng lực tương đối bình thường, hơn nữa trong nhà không có bối cảnh gì. Nói cách khác, xảy ra chuyện lớn vậy, sẽ không có ai thay họ ra mặt.Tại sao lại chọn một đám người như vậy bảo vệ Nhạc Thiên Ngọc? Nếu quan tâm nó thật lòng, rõ ràng nên phái nhiều người năng lực tốt hơn mới đúng. Nhưng Nhạc Phỉ Sơn không làm, có hơi mâu thuẫn không?"Nhưng anh cũng nói rồi, có người lợi hại." Nhạc Dao nói, "Anh giải thích thế nào?""Chung quy vẫn phải có người mang theo Nhạc Thiên Ngọc chạy trốn. Chỉ với một đứa học sinh lớn lên trong nhà kính như nó, có thể tự lo liệu cho bản thân?"Nhạc Dao suy nghĩ, đừng nói tới Nhạc Thiên Ngọc, cho cậu cậu cũng chẳng xoay nổi.Tục Nghiêu lệnh cho Leslie liên lạc Yến Kiệt: "Cậu điều tra thử xem trạm trung chuyển gần nhất với hiện trường vụ Nhạc Thiên Ngọc là nơi nào, trong vòng ba ngày có phi thuyền nào di chuyển qua."Yến Kiệt nói: "Tục ca, anh nghi ngờ Nhạc Thiên Ngọc giả chết bỏ trốn sao?"Tục Nghiêu đáp: "Không phải hoài nghi, là khẳng định. Nếu Nhạc Phỉ Sơn thật sự muốn Nhạc Thiên Nhạc phải chết, không cần thiết phải rời Tarot đâu."Nhạc Dao ngồi bấm bấm tay tính toán cái gì, trưng ra vẻ mặt đau trứng: "Tính không ra nổi nó đang ở đâu. Trước đây ở Hua tinh thì được, giờ tính toán trong cả tinh hệ, mấy mánh của em chẳng dễ làm."Tục Nghiêu nói: "Không vội, để xem mấy người lão Dung thu hoạch được gì đã."Lúc này Dung Quý đã tới nhà họ Nhạc. Vì không để nhiệt độ hạ thấp quá mức làm Nhạc Phỉ Sơn nghi ngờ, mấy người bọn họ không vào chung. Chỉ có Kỷ Phong Vũ và Dung Quý chầm chậm bay vào đại sảnh.Trong đại sảnh không có người. Giang Hân Đóa và cháu mụ vào phòng cũ của Nhạc Dao, mà Nhạc Phỉ Sơn và Aldrich đã tiến vào thư phòng bàn chuyện rồi.Bọn họ trên đường đi vào có xem qua bức ảnh một nhà họ Nhạc, biết qua qua dung mạo của Nhạc Phỉ Sơn và Giang Hân Đóa tròn méo ra sao. Chỉ chưa từng thấy cháu trai Giang Hân Đóa, nghe xưng hô lúc bọn chúng nói chuyện trên trời dưới bể là biết quan hệ ra sao.Kỷ Phong Vũ và Dung Quý phân công công việc ở đại sảnh, một người bay vào thư phòng của Nhạc Phỉ Sơn, người còn lại vào phòng ngủ theo dõi Giang Hân Đóa. Bọn họ không tiến quá gần, chỉ lẳng lặng ở cạnh nghe ngóng. Dung Quý ở chỗ Giang Hân Đóa nửa ngày chẳng nghe được gì hữu dụng. Giang Hân Đóa nói tới nói lui với cháu toàn mắng Nhạc Dao, đau lòng Nhạc Thiên Ngọc số khổ.Nhìn dáng vẻ Giang Hân Đóa, mụ ta thật sự cho rằng Nhạc Thiên Ngọc đã chết rồi.Có thể bên Kỷ Phong Vũ không giống vậy. Cậu ta càng nghe mặt càng đen, nhìn Nhạc Phỉ Sơn đối diện Aldrich như nhìn kẻ điên."Ý cậu là, người trước kia có gene xứng đôi thật sự với Nhạc Dao chính là cậu?" Nhạc Phỉ Sơn hơi khiếp sợ nhìn Aldrich, "Có người động tay chân với dữ liệu trung tâm hôn phối?""Vâng thưa chú Nhạc" Aldrich nói, "Cháu mới phát hiện gần đây thôi ạ. Tuy không thể tra ra là ai, nhưng cháu khăng định người thật sự xứng đôi với Nhạc Dao phải là cháu.""Nhưng Nhạc Dao kết hôn với Tục Nghiêu rồi. Hơn nữa vợ chồng chúng nó còn có con, cậu nói với tôi giờ còn nghĩa lí gì?""Đương nhiên là có ý nghĩa. Chúng ta la người quang minh chính đại, nói không với chuyện mờ ám. Hiện tại Tục Nghiêu muốn nắm quyền tại Hua tinh còn phải nhở vào quân đoàn vong linh của Nhạc Dao, cái này cháu nghĩ đối với đại đa số mọi người là bí mật nhưng với nhà Davis thì không. Chú không thấy năng lực của Nhạc Dao dùng tại quân đoàn 12 quá lãng phí sao?""Cậu nghĩ tôi chưa từng nghĩ cách lôi nó về hả? Nhưng nó không chịu, tôi có cách gì?""Em ấy không chịu, đương nhiên do Tục Nghiêu đã tiến hành đánh dấu rồi. Ngài cũng biết rồi đấy, Omega trời sinh ỷ lại người đánh dấu mình. Nhưng kí hiệu không phải không thể xóa đi. Quá trình tương đối đau đớn, Nhạc Dao có con rồi cũng khá phiền phức nhưng chỉ cần chú chịu giúp, cháu không phải không có cách." Aldrich trình bày, "Chú cứ cân nhắc đi. Để Nhạc Dao tiếp tục phục vụ quân đoàn 12, hay là...""Hôm nay cậu đến đây ý muốn hướng tới Nhạc Dao chứ gì?" Nhạc Phỉ Sơn cau mày.Aldrich cười cười, cũng không hề lên tiếng phủ nhận.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #gấggas