Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 09:

Kể từ sau khi hai người lại phát sinh quan hệ giường chiếu, lại dần dần trở thành trạng trái nửa sống chung. Không có việc gì làm Đường Nhất Phàm liền chạy tới MG, tuy không phải dính cùng một chỗ oa nị như keo như sơn nhưng Đường Nhất Phàm lại cảm thấy mỗi khi ở bên cạnh Lục Lệ Thành cậu vô cùng an tâm, có chuyện gì phiền não chỉ cần nói cho Lục Lệ Thành nghe Lục Lệ Thành nhất định có thể nghĩ ra biện pháp giúp cậu giải quyết. Cũng dần dần hình thành cậu ở trước mặt Lục Lệ Thành chỉ số thông minh logout thời gian càng ngày càng dài, cũng may hiện giờ Lục Lệ Thành chỉ có càng thêm cưng chìu cậu sẽ không tính kế hại cậu nữa.


Chẳng qua mỗi khi Đường Nhất Phàm đến MG, khí thế lúc nào cũng giống như thổ phỉ xuống núi, lúc trước mở cửa còn nói chút lễ phép, hiện giờ thì một cước trực tiếp đạp mở cửa lớn khu làm việc của MG, may mắn cánh cửa kia làm bằng thủy tinh chống đạn bằng không Lục tổng mỗi ngày đều phải giúp công ty đổi cái cửa mới. Ngay cả uống nước cũng do Lục tổng tự mình hầu hạ.


"Orea a Ea ha làm cho chúng ta yêu đến ~ điên ~ cuồng ~" Đường Nhất Phàm ở một bên vừa chơi điện tử vừa khẽ ngâm nga, từ lúc vừa vào cửa đến bây giờ cậu vẫn hát như thế không ra chút nhịp điệu nào, bất quá Lục Lệ Thành công lực thâm hậu có thể trấn định nghe xong một bài ca gần đây rất phổ biến bị Đường Nhất Phàm biến tấu sai không còn một nhịp, khuôn mặt còn có thể mang theo tươi cười, thật sự khiến cho người ta bội phục bội phục.


"Lục tổng." Hellen từ ngoài cửa bước vào, mỗi ngày cô đều phải công tác rất bận rộn, cô rất muốn hỏi Đường thổ phỉ, cậu không cần phải đi làm sao? Ngồi ở trong văn phòng của Lục Lệ Thành mà hát, vẫn là cùng một khúc ca, Đường Nhất Phàm sao có thể hát đến mức tìm không ra giai điệu ban đầu, thật sự là thần kỳ mà. "Lục tổng, ba ngày sau có hội nghị thông báo tuyển dụng , chủ sự Phương mời chúng ta tham dự."


"Ừ." Lục Lệ Thành trầm tư một lát, MG từ sau khi Tôn Mạn và Tống Dực đi rồi đích thật là đang rất cần một nhóm nhân sự cấp cao có năng lực: "Chúng ta tham gia, cụ thể chức vụ thông báo tuyển dụng, để phòng nhân sự quyết định."


"Dạ vâng." Hellen đi rồi, Đường Nhất Phàm vẫn còn đang hát. Vì thế sau khi tan ca, Lục Lệ Thành cũng hát theo Đường Nhất Phàm, ngay cả giai điệu cũng sai giống y như nhau.


Đương nhiên Đường Nhất Phàm không có khả năng không đi làm mà suốt ngày ngồi ở trong văn phòng của Lục Lệ Thành chơi điện tử, dù sao cậu vẫn là tổng giám đốc của Mật Sắc Hoa Viên. Chỉ là mỗi lần cậu đi làm đều phải lo lắng đề phòng sợ bà ngoại của cậu bắt được, dẫn đến Ngải gia thử hôn. Giống y như nữ đồng (bé gái) bị đem đi cúng tế cho Hà Bá. Nhưng người ta thường nói, né được mùng một không trốn được mười lăm.


Ở trong cuộc sống hai mươi chín năm qua của Đường Nhất Phàm, cậu đã từng xông pha qua vô số kể tai họa, gây ra tai họa vô số kể cho kẻ khác, làm qua vô số chuyện thiếu đạo đức... Câu đánh giá này có phần tàn nhẫn quá, phải nói là cuộc sống của Đường Nhất Phàm trải qua phi thường phong phú mới đúng. Cho nên đối với việc bị Thượng Mai, cũng chính là mẹ ruột của Đường Nhất Phàm, hoặc là bị Đường Thái Thái dẫn tới nhà người khác, cũng phong phú không kém ~ huống chi, mới cách đây không lâu, cậu vừa mới vị Đường Thái Thái áp tới Ngải gia một lần, giờ đúng là ngựa quen đường cũ.


'Nhưng mà'... Cái từ này lại một lần nữa hiện ra trong cuộc đời của Đường thiếu gia, thỉnh vỗ tay ~ cám ơn! Có điều, lần này Đường Nhất Phàm thật sự có chút sợ hãi, không phải cậu sợ Đường Thái Thái, càng không phải sợ Thượng Mai, mà là cậu sợ Lục Lệ Thành... Thân là Đường đại thiếu gia dũng cảm gan dạ, tại sao cậu có thể sợ cái tên Lục Lệ Thành suốt ngày bị cậu gọi Lục Địa Quy kia chứ... Tại sao cậu không sợ cho được, cậu cũng không muốn bị coi như khăn trải giường, không muốn bị hôn mê ngất đi.


Yêu yêu là một chuyện tình vô cùng mỹ diệu, hai người giao hòa cả về thể xác và tinh thần, đó là lưỡng tình tương duyệt... Nói đến lưỡng tình tương duyệt, Đường Nhất Phàm cảm thấy có lẽ Lục Lệ Thành nói rất đúng, có thể thật sự cậu đã thích Lục Lệ Thành. Sự tình kia phát sinh hai lần cậu cũng không cảm thấy nam nhân cùng nam nhân là chuyện không nên làm, lúc trên giường đều không cảm thấy ghê tởm và chán ghét, chỉ là cậu cho rằng nếu như cậu không bị làm đến hôn mê, như vậy càng hoàn mỹ.


Nói tóm lại, lăn lộn cùng một chỗ phải là chuyện vô cùng mỹ diệu. Cũng không phải cậu nói chuyện 'tình sự' của cậu và Lục Lệ Thành không tốt đẹp, nhưng mà tuyệt vời cũng chỉ có nửa phần trước, nửa phần sau... Nếu có thể không ngất đi thì thật là tốt a~~ tuy rằng lúc làm thì thỏa thích vui sướng tràn trề, vô cùng sảng khoái. Nhưng mà sau đó cả người lại giống như bị xe tăng nghiền qua, cảm giác toàn thân đau nhức thật sự không thoải mái chút nào. Bất quá chuyện thử hôn này làm sao mà giải quyết. Cậu đã từng hỏi qua Lục Lệ Thành nhưng là trừ bỏ xuất tiền, thật sự không còn biện pháp nào tốt hơn, cậu lại sợ dọa bà ngoại nhà mình đến tắt thở. Vì thề vẫn gác lại đến ngày hôm nay.


Cho nên một đường bị Đường Thái Thái áp tới trước cửa Ngải gia, Đường Nhất Phàm vắt hết óc, cậu không dám gọi điện thoại cho Lục Lệ Thành, vạn nhất không thể cứu chính mình vậy chẳng phải là bại lộ hành tung, bị tóm trở về cũng sẽ chết vô cùng khó coi. Không biết là tâm linh tương thông hay là trời cao an bài, cũng rất có thể là Đường Nhất Phàm xúi quẩy, cậu không gọi cho Lục Lệ Thành, Lục Lệ Thành lại gọi điện thoại cho cậu.


"Đậu Đậu," Tâm tình của Lục Lệ Thành dường như rất tốt: "Tối nay cùng nhau ăn cơm nha, anh đến đón em." Hội tuyển dụng lần này, cư nhiên gặp lại Tô Mạn, mà Tô Mạn cũng nguyện ý trở lại MG một lần nữa, Lục Lệ Thành thật cao hứng, nhưng cùng với trước kia không hề giống nhau. Lần này anh là bởi vì có người tài giỏi giúp đỡ mình mà cao hứng. Trong tình yêu Lục Lệ Thành là một người vô cùng thẳng thắn và thành khẩn, đương nhiên chuyện này anh sẽ không giấu diếm Đường Nhất Phàm, huống chi thời gian Đường Nhất Phàm ở tại MG còn lâu hơn so với thời gian anh ở trong phòng làm việc của chính mình.


"..." Đường Nhất Phàm bị đè ép ngồi trên ghế salon, bắt buộc cùng với Đường Thái Thái ngồi gần một chỗ, ngay cả điện thoại cũng bị người dì vừa béo vừa giống như quả cầu của Ngải Lạc Lạc cướp đi từ lúc nào không biết.


"Tại sao không nói gì? Em đang làm gì vậy?" Bên này Đường Nhất Phàm đang vô cùng rối bời, mẹ của Ngải Lạc Lạc vừa thấy Đường Thái Thái liền có một loại kích động như mẹ con thất lạc nhiều năm cực kỳ thân thiết, hai người rõ ràng không phải người cùng một thế hệ, còn ngồi cùng một chỗ tán gẫu 'chuyện quá khứ' đến chuyện lôi kéo làm quen, tăng tiến tình cảm. Ngải Lạc Lạc hoàn toàn di truyền cái lớn giọng của mẹ cô, nếu như hai người bọn họ ở trên lầu và dưới đất vậy căn bản không cần điện thoại, muốn qua lại trò chuyện Ngải Lạc Lạc cùng mẹ của cô cứ rống lên là được rồi.


"..." Đường Nhất Phàm ngồi ở bên cạnh Đường Thái Thái, bị Đường Thái Thái nắm lấy tay áo, không thể động đậy. Cậu muốn chạy đến bên kia giật lấy điện thoại nhưng không được. Ba mẹ của Ngải Lạc Lạc cộng thêm Đường Thái Thái, hai lão thái bà một lão ông, sao có thể nói chuyện thân thiết nhiệt tình hữu hảo đến như vậy, không biết còn tưởng ở đây đang lập hội liên hiệp người cao tuổi ấy chứ!


"Đậu Đậu?" Lục Lệ Thành cẩn thân nghe ngóng âm thanh từ đầu dây bên kia, hình như anh nghe được Đường Thái Thái nhắc đến Ngải Lạc Lạc. Hellen đẩy cửa bước vào đưa văn kiện, lần đầu tiên cô thấy được ông chủ của mình giống như là muốn đem cái lỗ tai nhét vào trong điện thoại, có chút xíu giống như đang nghe lén, mà vẻ mặt... So với nghe họp báo cáo tổng kết cuối năm còn nghiêm túc hơn.


"..." Khi Lục Lệ Thành đại khái cũng đã nghe được rõ ràng tình huống ở bên kia đầu dây, đột nhiên ở bên kia truyền đến tiếng la của Đường Nhất Phàm mười phần khí khái, giống như đang tuyên thệ vào đảng: "Tôi không cưới Ngải Lạc Lạc, tôi muốn cưới Lục Lệ Thành!"


Vì thế toàn thể công nhân của tập đoàn MG, lần đầu tiên nhìn thấy ông chủ của bọn họ giống như một trận gió lướt qua mà chạy ra ngoài. Chiếc mục mã nhân của Lục Lệ Thành là xe quân dụng World War II, vừa đẹp vừa phong cách không nói, tính năng cũng giống như xe hơi bình thường, một khi bão nỗi lên thì cũng không thể thành xe tăng, mà là quân hạm... Khi Lục Lệ Thành lái chiếc quân hạm lục địa của anh đuổi giết tới nhà Ngải Lạc Lạc, Đường Thái Thái đang nhéo mặt Đường Nhất Phàm, hỏi rằng bà gặp qua Lục Lệ Thành nhiều lần như vậy, tại sao bà không biết Lục Lệ Thành là con gái... Thái Thái, kỳ thật ngài là từ ngoài không gian tới phải không...


Sự tình một khi vỡ lẽ thì phải giải quyết, chỉ là thái độ của Lục Lệ Thành trước sau như một, vì thế hội xem mắt liền biến thành hội nghiên cứu và thảo luận, Lục gia, Đường gia, Ngải gia tất cả các đại biểu được cử ra cùng nhau tiến hành đóng cửa bàn bạc vô cùng thân thiết.


Ở lần thứ N Đường Thái Thái hỏi Lục Lệ Thành có phải con gái hay không mà đáp án nhiều lần nhận được cũng chỉ là đáp án phủ định, huyết áp của bà rốt cuộc tăng cao đạt đến tốc độ siêu việt, dù sao cũng là người cao tuổi chịu không nổi mà hôn mê ngất đi. Vì thế chiếc mục mã nhân của Lục Lệ Thành lại một lần nữa giả làm quân hạm, thẳng tiến bệnh viện.


Kết quả có thể biết trước, Đường Nhất Phàm cùng với Thượng Mai nghe được tin tức vừa chạy đến đã xảy ra xung đột kịch liệt, thậm chí Thượng Mai còn nóng nãy đến mức giáng cho Đường Nhất Phàm một cái tát, đương nhiên một cái tát này của bà không đánh tới được Đường Nhất Phàm, bởi vì Lục Lệ Thành đứng ra chắn ~ dù sao bình thường cùng cha mẹ xung đột đều phải trả giá, mà cái giá phải trả chính là mặt của Lục Lệ Thành sưng phù...


Đường thiếu gia sống nhiều năm như vậy cuối cùng cũng được một lần trải nghiệm cảm giác có nhà mà không thể về, nhưng theo trí nhớ của Đường thiếu gia sau này kể lại, cảm giác này rất tốt, nếu không phải ở nhà của Đường Nhất Phàm gặp được Tô Mạn, vậy thì cảm giác này càng tốt hơn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: