Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 5

Đến một ngõ hẻm , cả hai người dừng lại .

"Hah..hah..hah..hah.. cắt đứt được chưa vậy ? " - cô thở hổn hển .

"Hình như rồi ".

"Mà thôi chết ! Còn chưa trả tiền thịt nữa ! Phải làm sao giờ ? " - Cô luống cuống.

"Đúng rồi ! Làm sao giờ ? " - hắn cố tỏ vẻ lo lắng , cố gắng nhịn cười .

Thực ra , quán thịt xiên cừu nướng đó là của hắn , chán quản lý cả một tập đoàn , nay ngứa tay , mở thêm gần trăm quán thôi mà (không phải quán nào cũng kinh doanh thịt xiên cừu đâu à nha ! Cả quán kem , quán cà phê , quán bánh ,... hắn chỉ mở cho VUI thôi ), có gì to tát . Tuy nhiên , hắn không thể quản lý hết gần trăm quán ăn , nên mỗi 3 quán là cử một người lên quản lý . Lợi nhuận thu lại không hề ít , chia 2 phần 10 cho người quản lý , còn 8 phần hắn lấy lại . (Tham ghê )

Mà , thịt xiên cừu không hề rẻ đâu nha , vào trong quán cũng cảm thấy được , thịt ở đây không hề rẻ rồi . Nói là quán , thực ra , nó giống như một cửa hàng rộng rãi , luôn luôn có khách , kể cả lúc vắng nhất vẫn còn vài ba người .

Thấy hắn có vẻ lo lắng , chân tay cô càng luống cuống hơn , cô bỗng xoay người , định là chạy đi trả tiền , mà thấy có bàn tay kéo lại .

"Chưa cần . Tôi đã nói với chủ quán ghi sổ rồi . " - Hắn vừa nói , khuôn mặt như chợt nhớ ra điều gì đó , tay víu víu vào vai cô . ( sao , vừa nãy chạy hăng lắm mà )

"Anh sao vậy ?" - Cô giật mình khi hắn víu vào vai .

"Đau chân... Tôi vừa chạy nhanh , hình như chân đau hơn rồi ! " - Vừa nói hắn vừa làm bộ mặt đáng thương .

(Au : anh tỉnh ghê , diễn deep ghê ! Có nên cho anh làm cả nghề diễn viên nữa không )

"A ! Đúng rồi ! Khổ Tiểu Cừu quá . Thôi , để tôi đưa anh về nhà nha . Nhà anh ở đâu ?? " - Cô sốt sắng hỏi .

"Tôi...không nhớ ! Lúc tỉnh dậy , tôi thấy tôi đang ở bệnh viện , có một ông già già bảo tôi là bị mất trí nhớ gì gì đó , không nhớ được chuyện về mình . Tôi chỉ nhớ được...mình 25 tuổi .

_Tiểu Cừu 25 tuổi sao ? Mặc Mặc bây giờ , chắc cũng bằng tuổi anh . - Cô suy nghĩ .

"Vậy từ lúc ở bệnh viện tới nay , anh ở đâu ? " - Cô hỏi tiếp

"Ở chỗ xó xỉnh , ở nơi nào .... không hay ! Rồi bỗng có một nhóm người đến , bảo tôi cướp chỗ của họ , họ bắt đầu đánh tôi . Hôm ấy , trời mưa , tôi ngồi bên đường , suy nghĩ về cuộc đời , rồi cô xuất hiện , cứu tôi ! Hôm nay , cô cũng xuất hiện , cứu tôi lần nữa ! "

"Aizaa ! Thôi được rồi , tôi cũng tin tưởng anh một chút . Anh ngủ ở nhà tôi một thời gian , dù gì vẫn còn phòng trống , đến khi bố mẹ tôi về , khoảng một tháng nữa , tôi sẽ cho anh một chút tiền tôi làm thên dành được ( dù ở nhà tiền không thiếu ) , đưa cho anh !"

"Sao cô tin tưởng tôi ? "

"Nói thật , tôi thấy anh rất giống người đó . Giống mối tình đầu của tôi . Vả lại , anh cũng vì cứu tôi mà đau chân . Tôi cũng nể tình anh an ủi tôi vừa nãy , coi như chúng ta làm bạn , được chứ ? Và còn .....
tôi biết tôi là một người tốt mà , hihi "- Cô vừa nói vừa cười

"Hờ hờ " - Hắn cạn lời . Cô đúng là một đứa trẻ con luôn tin người mà !

"Nào , đi về thôi ! " - Cô đỡ hắn về .

Đường về thường ngày tối um , mà dài dẳng , vậy mà hôm nay , cô lại cảm thấy đường thật sáng , chắc tại , cô đang vui tươi bước trên đường cùng hắn .

Từ giờ , con đường này sẽ có cô và hắn . Nó sẽ có tên là :

Con đường vui vẻ !

.
.
.

Vui vẻ gì đâu ai ơi ??

9 giờ về tới nhà , cô mới chợt nhận ra ...mình chưa tắm ?! Vội ào ào chạy vào trong phòng tắm , thiệt là ngứa ngáy mà !

Và , tình cảnh giờ của cô là , cô đang trần như nhộng trong phòng tắm mà lại ứ mang quần áo !!

Đã biết , nhà tắm rất đỗi là "gần" với phòng của mình ( trong chap 1 ấy a ~ ) , mà muốn về phòng thì bắt buộc đi qua phòng của Tiểu Cừu . Mà khăn thì có duy nhất một chiếc ngắn ngủn , ôi , cuộc đời thật vui vẻ mà !!

Cô khóc thầm , trách bản thân thiệt hậu đậu , giờ chẳng lẽ ngồi co ro cảm lạnh đến chết ở đây ư ? Không dám , không dám đâu a !

Vậy là , đành liều mạng một phen .

Thế quái nào , lúc đi bình thường không sao , mà đúng lúc đến phòng hắn thì khăn tắm lại....tuột do cô dẫm vào khăn . Đã thế , lại vào đúng lúc hắn mở cửa phòng nữa chứ !!

Cũng may là cô phản xạ nhanh , quay lưng lại với cửa , nên hắn chỉ thấy tấm lưng và hai cục thịt trắng trẻo dưới tấm lưng thôi (hai quả đào tiên nha ) .

Mà may cái nỗi niềm ! Khi cô hoảng sợ chạy đi , còn bị vấp ngã nữa chứ ! Kết quả , vừa vị trầy chân , vừa bị thấy hết mặt sau ( đằng nào cả mặt trước cả mặt sau cũng sẽ bị cùng một người nhìn thấy hết thôi ! * Cười gian *)

Sau khi mặc quần áo , hắn liền tới phòng cô , còn vác cả cái hộp cứu thương đến , dán vết thương cho cô .

"Anh... thấy gì chưa ?? " - Cô run run vì xấu hổ , trời ơi , sau này sao gả được chồng đây ?? (Đó , thì gả cho Mặc Mặc đó )

"... Em sợ không gả được chồng ? "

"A...ai bảo thế ! " - cô tức giận rồi đó , đẩy anh ra , nằm phịch xuống giường kéo chăn lên đến hết mặt .

Hành động này của cô ... hắn cảm thấy vô cùng đáng yêu ! Trách chưa thể tới gần rồi nằm cạnh cô .

"Vậy , ngủ ngon ! " - Hắn quay đầu , che giấu khuôn mặt ửng đỏ khi nghĩ tới thân thể của cô . Hắn ...cũng là đàn ông à nha !!

Đi được vài bước , bỗng nghe thấy một giọng nói thầm thì :

"Ngủ Ngon ! "

Hắn cười hì hì , tắt đèn phòng ngủ cho cô.

Đêm đó , cô xao xuyến không thể ngủ được .

Muốn đi WC , cô chạy ra khỏi phòng , không thấy phòng của hắn sáng đèn , cô chạy tiếp đến WC . ( Rảnh ghê )

Và tình hình hiện nay là , cô từ phòng WC bước ra thì thấy hắn từ trong phòng tắm bước ra , và chỉ quấn khăn ở thân dưới thôi !

Nghĩ giờ này cô ngủ rồi nên hắn mới không mặc quần áo từ trong phòng tắm vì sợ ướt , vậy mà...

Hậu quả khó lường ...

"Bo đì " hắn thiệt đẹp ~

6 múi đó a ~

_Không được ! Giờ không phải lúc đâu Lục Song Nghi !
- Cô nghĩ rồi chạy về phòng ..

Cả đêm đó , tưởng rằng chỉ một người thức , mà hoá ra người kia cũng chẳng chợp mắt được !

End Chap 5

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro