CHƯƠNG 4 :Ngày đầu đi làm và hắn (1)
Trước cửa Tập Đoàn Hàn Thị không xa, trong chiếc xe hơi đen sang trọng, cuộc đối thoại giữa hai người đàn ông diễn ra ...
" Để tôi nhắc lại cậu một lần nữa, quy tắc 1 : Không được gọi tôi là thiếu gia trước mặt mọi người, cứ gọi Hàn tiên sinh hoặc Băng Luật là được. "
" Chuyện này ... Thiếu gia à ... Tôi không được phép ... "_ người đàn ông mặc áo vest đen lúng túng.
" Phải làm !!! "_ Băng Luật nhíu mày.
" Dạ rõ ... Tôi sẽ làm !"_ người đàn ông đành phải chấp nhận lệnh của thiếu gia.
" Quy tắc 2 : Không được cho người khác biết thân phận của tôi. Từ giờ tôi là nhân viên như cô ấy. "
" Vâng thưa thiếu gia !"
" Quy tắc 3 : Phải tận tình hướng dẫn cô ấy mọi thứ ở đây, phải khiến cho cô ấy thoải mái "
" Đó là trách nhiệm của tôi thưa thiếu gia !"
" Quy tắc 4 : Quan trọng là ... Tuyệt đối không được tán tỉnh cô ấy, cô ấy là "con mồi" của Hàn thiếu gia này !" _ Sau khi nói câu này, Băng Luật nhếch môi cười.
Tập đoàn Hàn Thị sở hữu nhiều chuỗi cửa hàng thời trang nổi tiếng. Là nơi đào tạo những cá nhân xuất sắc về lĩnh vực thời trang, thiết kế. Ngoài ra, còn sở hữu nhiều nhà thiết kế và người mẫu lớn trong và ngoài nước. Đặc biệt là vị chủ tịch đương nhiệm chỉ mới 27 tuổi nổi tiếng đã đưa tập đoàn phát triển nhất trong thời gian từ lúc sáng lập đến nay.
Hạ Vũ là một trong số ít những người may mắn được nhận vào làm trong nơi tuyệt vời này.
Tiếng chuông điện thoại reo lên, cô bắt máy.
" Xin lỗi ... Cô là Vương Hạ Vũ a ? "_ giọng nói của một người đàn ông ở đầu dây bên kia.
" Vâng ... Là tôi ! "_ Hạ Vũ trả lời
" Tôi chịu trách nhiệm dẫn dắt nhân viên mới vào làm. Mời cô nhanh chóng đến khu tiếp tân . Nó nằm ở dãy A phía bên trái cổng lớn ."
" A ... Vâng tôi đến ngay ! "
Cô bước qua cổng lớn, loay hoay tìm nơi đã được hẹn gặp. Mất khoảng mười phút cô mới tìm được, nơi đây lớn và nhiều người quá !
Trước mắt cô, một người con trai - có lẽ cùng tuổi với cô, anh ta mặc một bộ vest đen lịch lãm. Khuy áo được cài nghiêm túc cùng chiếc cà-vạt đen cùng tông với bộ vest. Khuôn mặt anh ta khiến cô phải nghĩ : " Ở đây ai cũng đẹp hết a ~ "
" Cô đến hơi trễ ... Nhưng không sao, đây là thẻ nhân viên của cô ! "_ anh ta nhẹ nhàng đưa cho cô.
Hạ Vũ cầm chiếc thẻ của mình. Chiếc thẻ được bao bằng bao da màu đỏ, dây đeo cùng màu. cả tên tuổi cùng với chức vụ đều được in lên thẻ. Cô đeo nó vào cổ .
" Thật là đáng yêu~ ... "_ cô đặt tay lên chiếc thẻ trên ngực, nở nụ cười nhẹ .
" Này ... Tiền bối a ~ "_ Hạ Vũ đưa tay qua lại trước mắt người con trai _ " Tên của anh là gì a ? Tiền bối ~"_ Hạ Vũ hỏi.
Như vừa bị mê hoặc bởi nụ cười của người con gái trước mặt, anh ngẩn người một lúc, sau đó vẫn điềm tĩnh trả lời : " Lâm Phong ... Tôi tên là Lâm Phong."
Anh tiếp lời : " Ngày hôm nay tôi sẽ hướng dẫn vài điều cần thiết khi đi làm cho cô. Nhưng trước đó, còn có một cậu nhân viên mới sẽ đi cùng với chúng ta ! "
Lâm Phong đưa tay hướng về người thanh niên đang ngồi trên chiếc ghế sofa đằng sau, gương mặt mỉm cười đã theo dõi cô từ đầu đến giờ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro