Chương 18: Anh Sẽ Không Thoát Khỏi Em Được Đâu
Trong 9 năm cuộc đời của Nora, đây là lần đầu tiên cô cảm thấy khao khát sở hữu một thứ gì đó mãnh liệt đến vậy.
Bên trong phòng khách, cô bé, người đặt một chân vào giữa đùi Roel, đang nhìn xuống anh với vẻ trang nghiêm của một người cai trị, như thể mọi thứ trên thế giới đều thuộc về cô. Đôi má ửng hồng trông thật quyến rũ, khiến người khác khó có thể từ chối yêu cầu của cô.
Vẻ đẹp của thiên thần thánh thiện đã bị che phủ bởi một lớp ham muốn suy đồi, khiến Roel có cảm giác như thể anh đã nhìn thấy Nora trưởng thành. Ngay lập tức, anh đẩy tay Nora sang một bên và lấy lại tự do.
"C-Cô đang nói về cái gì thế? Chẳng phải tôi đã bảo cô tránh xa tôi ra sao? Tôi không có hứng thú liên quan gì đến cô hết!"
Bắt được mùi hương hơi ngọt ngào vương vấn trong không khí, Roel cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm vì người anh đang đối phó ở đây chỉ là Nora bé nhỏ. Nếu thay vào đó là Nora trưởng thành đứng trước mặt anh, anh có thể đã khuất phục trước cô.
Thành thật mà nói, việc trở thành "thú cưng" của Nora không hẳn là tệ. Rốt cuộc, không có nhiều người trên Lục địa có thể sánh ngang với cô về sắc đẹp hay sức mạnh.
Trên hết, mặc dù có bản tính tàn bạo và độc đoán nhưng cô lại rất quan tâm đến những người mà cô coi là của mình. Điều này khiến gợi nhớ đến một người chị vừa đe dọa vừa lém lỉnh đã nói: Chỉ có ta mới có quyền bắt nạt cưng thôi.
Ngay cả nhân vật chính trong game dường như cũng rất thích thú với khoảng thời gian được làm thú cưng của Nora.
Nhưng trở thành thú cưng là một chuyện; trở thành một con vật cưng đã chết lại là chuyện khác.
Ngoài Alicia, một ngoại lệ, làm sao nhân vật phản diện có thể đi cùng một trong những mục tiêu chinh phục? Nếu anh tiếp tục đi theo con đường giống như Roel ban đầu, trước khi anh biết điều đó, anh đã trở thành mục tiêu hành quyết của nhân vật chính và các mục tiêu chinh phục của anh ta!
'Mục tiêu của mình là nhổ hết những Death Flag; mọi thứ khác chỉ là không quan trọng. Điều gì có thể quan trọng hơn việc sống sót chứ?'
"Cậu biết mọi thứ về tôi và thậm chí còn khuyên nhủ tôi, nhưng giờ cậu lại muốn đẩy tôi ra à?"
Nora hơi bối rối trước thái độ của Roel. Cô suy nghĩ một lúc trước khi nói thêm.
"Rốt cuộc thì cậu không thích điều gì ở tôi vậy? Tôi có thể thay đổi. Hoặc có thể là cậu có thành kiến nào đó đối với gia đình tôi?"
"Không phải đâu. Đơn giản là tôi không quan tâm đến cô. Hơn nữa, tại sao nhất thiết phải là tôi?"
Roel yếu ớt ngụy biện, để Nora im lặng một lúc trước khi cô bình tĩnh trả lời.
"Đó là bởi vì tôi cảm thấy suy nghĩ của cậu quá lý tưởng. Cậu có thể không bận tâm tôi là ai, nhưng thật lạc quan khi cho rằng những người khác cũng vậy. Bất cứ ai tôi tiếp cận đều có thể sử dụng điều này như một vũ khí để tấn công tôi và gia đình tôi, thậm chí có thể tống tiền chúng tôi."
Lớn lên trong vòng vây của những âm mưu, Nora đã phát triển khả năng đánh giá rất tốt những thông tin có khả năng được sử dụng để chống lại cô.
'Ôi trời, đây thực sự là một đứa trẻ 9 tuổi trước mặt mình sao? Họ đang bắt những đứa trẻ quý tộc phải làm cái quái gì mà trở nên oai phong đến vậy?'
Hơi thở của Roel ngừng lại trong giây lát khi anh thoáng nhìn thấy khí chất của một kẻ chinh phục ở cô bé Nora.
Không có gì ngạc nhiên khi Roel ban đầu lại chết một cách bi thảm như vậy trong game. So với những tinh anh này, Roel nguyên bản thực tế không khác gì một quả cà tím chết não!
Nghĩ đến điểm này, Roel đột nhiên nhớ lại rằng con người trên thế giới này thường kết hôn ở tuổi 14, nên việc họ trưởng thành sớm là điều hợp lý. Chính môi trường đó đã đặt nhiều kỳ vọng hơn vào giới trẻ và khiến họ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc trưởng thành.
"Không phải cô cũng có cấp dưới sao? Tôi đang đề cập đến những đứa trẻ quý tộc trong phe của cô."
"Điều đó không được đâu. Điểm yếu của tôi rơi vào tay cấp dưới cũng là điều cấm kỵ. Chưa kể có khả năng bí mật sẽ bị rò rỉ ra ngoài."
"Đợi một chút, điều cô nói chẳng có ý nghĩa gì cả. Nếu họ không làm vậy, điều gì khiến cô nghĩ rằng nó sẽ có tác dụng với tôi?"
Roel hỏi với vẻ mặt kỳ quái.
Nora đặt tay lên má và trầm ngâm suy nghĩ trước khi trả lời.
"Vì lý do nào đó, tôi không nghĩ rằng cậu sẽ phản bội tôi. Đặt cảm xúc của tôi sang một bên, với tư cách là một trong Ngũ Danh Gia Tộc, cậu sẽ không kiếm được nhiều tiền bằng cách tung ra những tin đồn ác ý về tôi. Ngoài ra, còn có ngài Carter ở quanh đây..."
Bằng cách nào đó, Roel càng nghi ngờ phán đoán của cô thì Nora càng chắc chắn hơn về quyết định của mình. Điều này khiến anh hơi bối rối nên quyết định kéo cô ra khỏi dòng suy nghĩ nguy hiểm này.
"Đủ rồi. Tạm thời cô có thể đặt chân xuống trước được không? Alicia sẽ quay lại sớm thôi."
"Trời ạ! Cậu lo lắng rằng tôi có thể bị phát hiện lúc này à?"
"Lo lắng cái đầu của cô á!"
Cảm thấy cơn đau đầu dữ dội ập đến dưới áp lực không ngừng của Nora, Roel nắm lấy chân cô và đặt chắc chắn xuống sàn phòng khách.
"Nghĩ lại thì, tôi đã thắc mắc về điều này được một thời gian rồi, nhưng làm sao cậu biết được sở thích của tôi? Cậu có thể đọc được suy nghĩ hay gì đó à?"
"..."
'Đọc suy nghĩ cái éo ấy! Liệu tôi có bị cô và cái máy phát hiện nói dối đáng nguyền rủa đó lừa không nếu tôi gian lận kiểu đó? Tôi chỉ biết tương lai sẽ ra sao đối với cô thôi.'
Bất chấp sự phản kháng quyết liệt của anh, bề ngoài Roel vẫn hoàn toàn bình tĩnh, như thể những gì Nora đang nói chỉ là vấn đề nhỏ.
"Đó là bí mật."
"Hừmm, vậy à?"
Nora nhìn chằm chằm vào Roel trong khi nheo mắt thích thú. Đôi mắt Sapphire của cô trông có hồn hơn một chút so với lần đầu tiên cô bước vào phòng khách này.
'Đây có phải là Gia tộc của ma pháp sư không? Thật thú vị.'
Một nụ cười không kiềm chế hiếm hoi hiện lên trên môi cô bé khi cô gật đầu trầm tư. Cô duyên dáng bước về chỗ ngồi của mình và ngồi xuống. Cũng vào lúc này, Alicia cũng quay lại.
"Xin thứ lỗi cho tôi, Điện hạ. Tôi đã để Công chúa chờ đợi."
"Đừng lo lắng về điều đó. Xin mời ngồi. Trà của sắp nguội rồi đó."
"Vâng, cảm ơn. Tôi có thể hỏi Công chúa đã nói chuyện gì với Anh trai không?"
Alicia yêu cầu tiếp tục cuộc trò chuyện sau khi quay lại chỗ ngồi của mình. Những lời đó khiến Nora cười khúc khích khi trả lời.
"Về sở thích của nhau."
(Điểm tình cảm +200!)
✦✧✦✧
"Đồ ngốc cứng đầu, sao cậu không nghe lời khuyên của tôi một chút nào hết vậy!"
"Tôi xin lỗi, Kane, nhưng tôi cần xem xét vấn đề này sâu sắc hơn."
"Haa! Được rồi. Vẫn còn chút thời gian nên tôi sẽ đợi thêm một lát nữa."
Người đàn ông cao lớn có mái tóc vàng trở lại chỗ ngồi của mình, nhưng vẻ mặt cho thấy ông không muốn cứ để mọi chuyện như vậy. Ngồi đối diện, Carter dường như cũng đang suy nghĩ nhiều điều.
Một tiếng gõ vang lên từ phía bên kia cửa buồng.
"Thưa Ông chủ, thưa Điện hạ, Thiếu gia và những người khác đang đợi ngài ở tiền sảnh."
"Hiểu rồi."
Carter trông có vẻ nhẹ nhõm hơn sau khi nghe báo cáo của hầu gái. Ông nhìn Kane tóc vàng trước mặt và hỏi.
"Hay là chúng ta kết thúc cuộc thảo luận bây giờ nhé?"
"Phải, có vẻ như hai ta không còn lựa chọn nào khác. Tôi cần phải nhanh chóng quay trở lại Thánh Đô vào ngày mai."
Kane lắc đầu bất lực khi càu nhàu về chặng đường dài mà mình sẽ phải trải qua ngay sau đó. Hai người cùng nhau ra khỏi phòng khách, đi xuống cầu thang trung tâm, chỉ thấy ba đứa trẻ đang trò chuyện vui vẻ với nhau ở tiền sảnh.
"Hửm?"
Nhìn Nora đang nở nụ cười rạng rỡ, Kane vô thức dừng bước vì ngơ ngác. Thấy vậy, Carter cũng dừng lại.
"Có chuyện gì thế, Kane?"
"... Không. Nó chẳng có gì cả."
Đã lâu rồi Kane mới nhìn thấy nụ cười rạng rỡ như vậy trên khuôn mặt con gái mình, đến mức ông không khỏi sững sờ trong giây lát. Tuy nhiên, ông nhanh chóng gạt nó đi bằng một cái vẫy tay và tiếp tục đi xuống cầu thang.
Trong khi đó, Carter nhận thấy bọn trẻ có vẻ thân thiết đến mức nào và ông cảm thấy hơi tò mò không biết chuyện gì đã xảy ra. Phải biết rằng Roel khét tiếng là một tiểu bạo chúa trong giới quý tộc, lợi dụng địa vị cao của cha mình để hành động theo ý mình. Kết quả là anh gần như không có bạn bè.
'Có phải thằng bé cũng đã thay đổi được khía cạnh đó của mình không?'
"Ta đã để tất cả các con chờ đợi. Các Tiểu thư, Thiếu gia, có vẻ như cả ba đã có khoảng thời gian vui vẻ bên nhau nhỉ?"
Khi hai người cha đến gần, Kane đã chủ động nói chuyện với ba đứa trẻ.
Roel, người cảm thấy như sắp hói đầu vì căng thẳng khi bị Nora coi như con mồi, ngay lập tức quay sang Kane và trả lời.
"Vâng, thưa Kane Điện hạ. Thật vinh dự cho chúng tôi khi có Công chúa Nora ở đây và cả ba đã cùng nhau trải qua khoảng thời gian vui vẻ."
Câu trả lời trang trọng này khiến Kane hơi ngạc nhiên. Lông mày Nora cũng nhướng lên một chút khi cô nhanh chóng hiểu ra những suy nghĩ nho nhỏ mà Roel đang nghĩ trong đầu.
'Nghĩ đến việc dùng lễ nghi cao thượng để kiềm chế mình, để mình rời đi càng sớm càng tốt à? Hể, cậu chắc chắn có khá nhiều thủ thuật nhỏ trong tay.'
Với những suy nghĩ như vậy, Nora đứng về phía trước và trước mắt mọi người, vòng tay nhẹ nhàng quanh khuỷu tay của Roel.
"Thưa Cha, mặc dù tụi con gặp nhau chưa lâu nhưng Roel và con đã là bạn tốt rồi. Liệu sau này con có ghé qua Dinh thự Ascart để gặp lại cậu ấy không?"
Nora nhìn Roel bằng ánh mắt chân thành sâu sắc khiến họ trông như thể họ đã là bạn tri kỷ, khiến mặt Roel hơi co giật. Cùng lúc đó, Alicia, nhận thấy hai người họ thân thiết với nhau như thế nào, đột nhiên trông có vẻ hơi khó chịu.
"Ồ? Hai con đã là bạn rồi à? Có vẻ như con cái chúng ta đang hòa hợp với nhau hơn cả chúng ta nhỉ."
Kane nhận xét với một nụ cười hơi cay đắng, và Carter cũng trông bất lực không kém. Sau đó Carter bước tới và nhìn sâu vào Roel trước khi trả lời câu hỏi của Nora.
"Công chúa, chỉ cần muốn, cánh cửa Dinh thự Ascart của chúng tôi luôn rộng mở chào đón."
"Thật tuyệt vời khi được nghe điều đó. Cảm ơn chú Carter."
Như thể có mật ong trong giọng nói, lời nói của Nora nhanh chóng xua tan bầu không khí có phần nặng nề giữa hai người lớn, khiến Carter cũng khẽ cười khúc khích.
Trong khi đó, Kane liếc nhìn hai đứa trẻ đang đan tay vào nhau, nụ cười của ông cũng dần dần ấm áp.
Người duy nhất phản đối mạnh mẽ điều này là Roel. Mặt anh gần như co rút vì những cơn co giật vừa rồi, và tim anh đập thình thịch với tiếng 'Noooooo' vang dội.
'Chết tiệt, cô gái này thực sự đã lật ngược tình thế. Chú Carter con khỉ nè! Mình đã bị phản bội.'
"Được rồi, Nora. Chúng ta cần phải đi thôi."
Trong khi Roel vẫn còn bận tâm đến cuộc độc thoại nội tâm của mình, đám đông tụ tập ở tiền sảnh trò chuyện thêm một lúc nữa trước khi Kane nhìn đồng hồ và bắt đầu thúc giục con gái mình rời đi. Chỉ đến lúc đó Nora mới miễn cưỡng thả tay Roel ra và chào tạm biệt.
"Tớ chắc chắn sẽ gặp lại cậu sau, Roel..."
Cô gái tóc vàng kim sôi nổi nói với nụ cười rạng rỡ. Cô nhìn chàng trai tóc đen, mắt vàng kim bằng đôi mắt hồ hởi của chính mình, trong khi cô lẩm bẩm nửa sau câu nói trong hơi thở.
'Anh sẽ không thoát khỏi em được đâu.'
(Điểm tình cảm +200!)
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro