Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương Ii: Buổi Tối Hôm Đó


Tối đến , khi đang dọn cơm với mẹ , nghe thấy tiếng xe máy ngoài cổng , tôi chạy như bay ra ngoài , vỉ tôi biết tiếng xe đó là anh trai tôi , Lương Minh Khang , là sinh viên năm hai , trường luật giống tôi , anh có dáng người cao , mái tóc nâu hạt dẻ , vuốt undercut , tính anh điên điên , hơi tý là cốc đầu tôi , nhưng vẫn yêu thương tôi hết mực , hình như trong nhà ai cũng cao , trừ tôi -,- , tôi chỉ cao 1m58 , là một con nghiện ngôn tình , chỉ thích xem hoạt hình , mái tóc tôi màu nâu cà phê , dài đến ngang vai . Ra đến cổng đúng như tôi đoán , là anh hai tôi đi làm thêm về ( vì anh chỉ học buổi sáng ) . Thấy anh tôi chạy ra mở cửa , anh dắt xe vào , tôi hớn hở đi theo sau . Thấy trên trán anh có lấm tấm mồ hôi , tôi quay đi quay lại , thấy cái khăn màu xanh lam vắt ở trên cái van vặn nước , tôi lấy ngay , lau trán cho anh , anh phì cười bảo

-" Cô lại nịnh tôi cái gì đây ?? Bánh chứ gì ??"

Nghe anh trai nói đúng mục đích , tôi cười " hì hì " bảo

-" chỉ anh hiểu em , trên thế giới này không ai tốt với em bằng anh hết "

Trợt anh đanh mặt lại , anh hít lấy hít để , tôi cười lớn

-" Anh làm gì thế ?? mẹ với em vừa dọn cơm xong , anh ngửi thấy thơm phải không ?? thôi từ từ đã , đưa bánh cho em rồi chúng ta cùng vào ăn cơm thôi "

Anh chỉ vào chiếc khăn trên tay tôi , hắt cằm , như hiểu ra ý anh , tôi vội trả lời

-" À cái khăn này á , em vừa lấy nó để lau mồ hôi cho anh đấy , thấy em giỏi không , à mà hình như nó giống cái khăn mà mẹ hay lau lông cho con Mì Tôm mỗi khi nó tắm õng thì phải ??"

Anh nhíu mày , giật cái khăn từ trong tay tôi , đưa lên mũi ngửi , lúc này mặt anh nhăn như quả táo tàu , gắt lên với tôi

-" Lương Yến Chi , em có muốn chết không ?? Em dám lấy cái khăn đo lau mặt cho anh , đã thế cắt , không có bánh trai gfi cả , dẹp đi "

Khanh tức giận đi vào nhà , tôi cũng cúi mặt đi theo sao , vào đến nhà mẹ nhìn thôi phì cười bảo

-" Hai đứa có chuyện thế , anh em mà suốt ngày chí chóe nhau thôi "

Tôi cúi mặt không đáp , lặng lẽ kéo ghế ngối xuống , Khang lườm thôi , rồi cũng kéo ghế ngồi xuống theo không đáp , chắc mẹ hiểu ý là " không có gì" nên thôi cũng khong bảo gì luôn . bữa cơm diễn ra trong im lặng , cho đến khi mẹ lên tiếng

-" ngay mai bố về thế nên , Khang con đèo em đi học nhé , để bố biết em đi xe bus là bố mắng đấy "

Anh tôi đang ăn , nghe mẹ nói xong nghẹn luôn , mẹ tôi vỗ vỗ lưng cho anh , đưa cốc nước , uống xong anh bảo

-" Sao lại thế ạ ? nó ngồi sau xe con ngọ nguậy như con dở hơi ý "

Mẹ đánh Khang vào đầu bảo

-" Đèo em mình đi học cũng chết à ? con ích kỉ thế ? không bàn cãi nữa , mai gọi em dậy r đưa em đi học , mai mẹ đi làm sớm "

Nói rồi mẹ đứng dậy đi lên phòng , để lại không khi cho hai anh em tôi , tôi hớn hở hỏi Khang

-" Anh hai , mai a xuống lớp e đúng không ? Thấy hôm nay cô phổ biến , hóng quá đi "

Anh tôi cốc đầu bảo , cười to bảo

-" Không chỉ có mỗi anh thôi đâu , có Khánh Anh , và Vũ xuống nữa "

Tôi tròn xoe mắt , toàn là những người mà tôi ...... không quen -,- , nói rồi anh hai tôi đừng dậy , đi lên phòng , quên không ném cho tôi một câu

-" Ăn sau rửa bát đi nhé , kk có chuyện ai ăn nhanh hơn rửa bát đâu "

Tôi hậm hực nói

-" Vâng"

Nghĩ đến ngày mai gặp tên Khánh gì gì đó , tôi đã thấy bực rồi -,- , hắn nghĩ hắn đpẹ trai là hắn có quyền à , nhắc tới đã sối máu lên rồi . Xong khi rửa xong một đóng bá đĩa , tôi lên phòng , nằm đắp chăn đi ngủ . Cả buổi tối hôm đó , tôi không thể nào mà ngủ được . ..... Cho đến sáng hôm sau.... 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: