Tình nhân
"Ưm ... Dật ... ưm tổng."
Dật Phong lao vào hôn cô mãnh liệt . Anh nhấm nháp môi cô . Tiến sâu vào trong đùa giỡn với chiếc lưỡi rồi trượt dài xuống chiếc cổ mảnh khảnh của cô
Anh vòng tay ra sau , cởi chiếc váy bó sát cơ thể của cô ra. Cặp vú trắn nõn nà ẩn hiện trong chiếc áo ren đen quyến rũ . Tay anh lần xuống cởi những rào cản cuối cùng. Cắn mút , nhào nặng nhũ hoa của cô .
" Đừng .... đừng mà ... " Cô bắt đầu van xin , hàng nước mắt cứ rơi ra .
" Hối hận sao ?" Anh nhìn vào mắt cô , vùi đầu vào mái tóc đen tuyền mút mát da cô :" Tiểu bạch thỏ , trễ rồi , giờ em có chạy cũng không chạy được đâu."
Anh ném chiếc khăn thắt ngang hông sang một bên rồi tiến vào.
" A .... Đau ..." Cô hét lên trong tuyệt vọng . Đau, đau quá
Một giọt máu đỏ rơi ra từ tiểu nguyệt của cô
Anh nhìn cô :" Lần đầu ?"
"A .... a" Cô rên lên
"Được vậy tôi sẽ chăm sóc em thất nhẹ nhàng "
Anh tiến vào sâu hơn
"A .... đừng mà ... đừng "
" Hy Nhi ..... gọi tên tôi " Anh thở dốc
" Dật ... a Dật .... Phong ... aaa" lúc này , anh và cô đã lên đỉnh .
Tiểu nguyệt cô co rút , ngực ưỡn lên cao
Anh gầm lên cung với những tiếng kêu ái muội của cô
Thuỷ dịch cô phun trào , bắn tung toé . Cô mất dần kiểm soát rồi lịm đi .
Cô tỉnh dậy bởi ánh sáng ấm áp mặt trời buổi sớm. Ngồi dậy nhìn mọi thứ xung quang . Hỗn độn . Quần áo của cô và người đàn ông kia vương vãi khắp sàn nhà . Vết máu đỏ trên giường làm cô nhớ lại đêm ám muội hôm qua. Những cái hôn vụng về bị khống chế bởi sự điêu luyện của anh. Sự trần trụ , nồng cháy đêm qua hiện về không thiếu một giây . Cô nhếch miệng cười kinh bỉ. Không ngờ cách cô biết mùi đời bằng cách nằm dưới thân người đàn ông. Một tiểu thư Minh gia lại làm cái chuyện mà người khác xem thường để kiếm tiền. Nực cười
Dật Phong từ phòng tắm bước ra . Trên người chỉ mặc chiếc quần kaki. Tay dùng khăn lau tóc . Nước từng giọt từng giọt rơi lên cơ thể anh . Hôm qua do sợ hãi cô chưa nhìn rõ cơ thể anh . Cơ bắp cuồn cuộn cùng làn da màu đồng vói những vết sẹo in sâu trong da thịt . Anh nhìn chỉ hơn cô mấy tuổi mà trên người đã nhiều vết thương như vậy. Quá khứ của anh chắc rất khắc nghiệt
Anh đi ngang qua để tấm chi phiếu lên giường rồi ngồi lên chiếc ghế sofa đối diện . Tay cầm điếu thuốc , ung dung :" Đây là 1 tỉ, cầm đi ."
" 1 tỉ ? Tôi không nghĩ tôi đáng giá đến vậy ."
Anh nhếch miệng :" Đúng là một cô gái thật thà. Xứng với một trăm tỉ , cô không đáng nhưng chẳng phải cô đang kẹt tiền cho em cô điều trị sao ."
Cô hơi bất ngờ nhưng nhanh lấy lại bình tĩnh. Phải quyền lực của anh thì việc điều tra cô là một chuyện rất đơn giản nhưng ... không biết anh ta có kiếm ra gia thế thực sự của cô không?
" Anh có ý gì ?" Cô nhìn anh
" Cô đúng là thông minh , Minh Hy . Tôi đang rất thắc mắc nếu cô không đủ tiền thì sẽ làm gì? Lên giường với những người đàn ông khác ?" Giọng anh pha chút mỉa mai
" Dật tổng trước giờ tôi nghe danh anh không phải là người nhiều chuyện. Có gì thì anh cứ nói thẳng ra ." Cô thẳng thắn
" Cô đang chọc giận người duy nhất có thể cứu cô bây giờ đó . " Anh nửa cười nửa nói :" Được thôi , thay vì nằm dưới thân người đàn ông khác để lấy tiền thì cô là tình nhân của tôi đi . "
Anh thấy cô trầm mặc , nên nói tiếp :" Trong vòng sáu tháng , tôi sẽ cho em tất cả . "
Căn phòng rơi vào một khoảng tĩnh lặng . Một lúc sau , cô nhìn thẳng vào mắt anh :" Thật chứ ?"
" Em nghĩ tôi là người đi rảnh rỗi đi đùa giỡn người khác sao ."
Từ khi tiếp xúc với cô, anh chỉ thấy đôi mắt ấy là sự yếu đuối , sợ hãi và tuyệt vọng mà giờ đây trong đó chỉ có sự kiên quyết. Anh thật sự rất có hứng thú với anh
" Anh làm hợp đồng đi ."
Anh tiến lại phía cô , nâng cầm cô lên :" Được , tiểu bạch thỏ của tôi."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro