Chương 2 : Lí Do Chọn Em Là ... ?
#2
" Tôi cho em 500 vạn đổi lại ... Tôi muốn em đến sống tại nhà tôi với tư cách là vợ sắp cưới "
Người đang đứng trước mặt cô chính là Đường Việt Bân .
Một trong năm vị tài phiệt đứng đầu thành phố B .
Anh ta bất kể là ngoại hình hay quyền thế đều vượt trội hơn người bình thường , tại sao lại ở ngay tại đây thẳng thắn đưa ra lời đề nghị như thế này với cô.
Tuyết Nhược Giai thành công bị doạ lùi về phía sau vài bước . Đường Việt Bân cong khóe môi vươn tay giữ lấy phần eo của cô lại , vững vàng ôm vào lòng , giọng nói mát lạnh tiếp tục phả vào tai cô .
" Yên tâm chỉ là một thương vụ thôi , sau thời hạn một năm em sẽ được tự do . "
" Được ... " Thẩm Nhược Giai cúi đầu gật một cái .
Cô bây giờ làm gì còn sự lựa chọn , trước mắt nhất định phải có 500 vạn để mẹ cô có thể tiến hành phẫu thuật .
Cô cần tiền , anh ta cần người đóng giả vợ sắp cưới . Cơ hội tốt như vậy làm sao có thể bỏ lỡ .
Nhìn cô gái nhỏ trong lòng ngoan ngoãn đồng ý , ngón tay thon dài của anh sờ vào cánh môi mềm mại của cô , càng sờ càng nghiện.
" Lúc nãy bị ức hiếp ? "
Tuyết Nhược Giai hôm nay mặc một chiếc váy suông màu trắng ngắn tới gối , Đường Việt Bân liếc mắt liền nhìn thấy được phần đầu gối cô sưng đỏ .
Anh cau mày nhẹ , thần sắc rõ ràng không vui , ôm theo Tuyết Nhược Giai đi về phía Thẩm Thiếu Hiên và Y Trân.
Hai người bọn họ vẫn còn ngây người , dường như chưa kịp tiếp thu nổi sự thật.
Đặc biệt là Thẩm Thiếu Hiên , hắn ta không ngờ đứa con gái quê mùa , bẩn thỉu mà hắn vứt bỏ lại có mối quan hệ thân thiết với Đường Việt Bân .
Tuy nói Đường Việt Bân là cậu của hắn nhưng vẫn khiến hắn vô cùng sợ hãi , thủ đoạn của người cậu này rất hiểm độc , ngay cả người thân trong gia tộc nếu dám đắc tội với Đường Việt Bân đều không có kết cục tốt .
" Cậu cô gái này là ... ? "
Y Trân rốt cuộc không nhịn được , đánh bạo hỏi .
Đường Việt Bân khoé môi vẫn cong lên như cũ , sau đó lạnh nhạt nói .
" Gọi bằng mợ ... "
Sau đó , đại sảnh nhất thời rơi vào yên tĩnh , một câu nói kia chính là xác định danh phận.
Những người vừa nãy mắng chửi Tuyết Nhược Giai đều cầu nguyện trong lòng . Không ngờ cô ta lại chính là bạn gái trong truyền thuyết của tổng tài Đường Thị .
Chỉ mong cô ta không tính toán chuyện ban nãy nếu không việc mua lại vài công ty nhỏ của gia đình bọn họ , chỉ là việc trong lòng bàn tay của Đường Việt Bân thôi .
Tuyết Nhược Giai nhìn vẻ mặt như nuốt phải ruồi của đám người kia , trong lòng cảm thấy vô cùng thoải mái . Trên môi cũng tự nhiên nở một nụ cười diễm lệ .
Thẩm Thiếu Hiên sắc mặt từ đỏ chuyển sang tái xanh , ban đầu còn dự định không gọi nhưng lại bị ánh mắt lạnh lùng của Đường Việt Bân uy hiếp làm cho hoảng sợ , hắn ta khó khăn gọi một tiếng .
" Mợ "
Thế giới này thật là kì diệu .
Một tiếng mợ này nghe đặc biệt sướng tai .
Tuyết Nhược Giai cô cuối cùng cũng trả được thù rồi .
----
Dường như thấy được nét mặt đã thỏa mãn của cô , Đường Việt Bân không để ý tới đám người xung quanh , đưa cô đi ra ngoài.
Để lại Thẩm Thiếu Hiên và Y Trân đứng đó vẻ mặt vô cùng khó coi .
Bên trong xe .
" Muốn đi đâu " ... Đường Việt Bân vừa tập trung lái xe vừa hờ hững hỏi.
" Đi tới bệnh viện Nam Đông " thanh âm của Tuyết Nhược Giai có chút không được tự nhiên.
" Thắc mắc tại sao tôi lại chọn em ? "
Tuyết Nhược Giai đúng là vô cùng thắc mắc , người như Đường Việt Bân muốn bao nhiêu mỹ nữ xinh đẹp mà không được . Lại đi chủ động quấn lấy đứa con gái ngoại hình bình thường như cô.
Cô mím môi gật đầu , cô thật sự muốn biết lí do.
Đường Việt Bân chậm rãi lấy từ bên trong túi áo sơ mi ra một chiếc kẹp hình con bướm , đưa tới trước mặt Tuyết Nhược Giai .
" Nhận ra vật này không ? "
Trái tim Tuyết Nhược Giai đập bình bịch , khuôn mặt trở nên bợt bạt không chút huyết sắc .
Vật này chính là ...
[Còn tiếp ]
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro