Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[Tiết Hiểu] Thảo Mộc tương phùng (10)

Edit: Hoa Mi
Tác giả: Nai Nại - Minh hoạ: 肉肉的

《 Thảo Mộc tương phùng 》 ( hoặc tên 《 Nhân vật phản diện tà ác lạ thường yêu 》→ tên này cảm tạ Z đồng học không báo danh đặt tên )

Thể loại: hiện đại AU, sát thủ Dương x người mù Tinh, HE

Kim Quang Dao nói với Tiết Dương kẻ nổ súng ngày đó hẳn là Ôn Gia: "Ngươi cũng biết, bọn chúng vẫn luôn muốn đào ngươi đi, ngươi không đi lại còn từ chối nhận công việc của chúng, có lẽ đã thành cái gai trong mắt. Lúc này hình như là muốn ngươi giúp bọn chúng làm một món lớn, dụ dỗ không được liền đe dọa, chiêu trò cũ rích."

"Cái ditconme nó! Đe dọa tao á?! Vốn đã ghét, giờ càng không thể nhận! Còn mẹ nó muốn đe dọa à? Lần này chờ tao dàn xếp xong, tao đến nhà bọn chúng làm một vố lớn! Fuck!"

"Bình tĩnh đừng nóng, trước tiên đừng có xúc động......" Kim Quang Dao tận tình khuyên bảo, "Nếu ngươi thật sự đi trị nhà bọn chúng, ta không giải quyết tốt hậu quả sau này được. Quân tử báo thù mười năm chưa muộn, bây giờ giải quyết vấn đề trước mắt đã rồi lại lên kế hoạch làm sao để trả thù."

"Thân phận của ngươi hiện tại không thể dùng, bọn chúng phỏng chừng sẽ tra ra, trên đường cũng cực kỳ nguy hiểm, chứng minh mới vẫn đang làm, ngươi nghĩ cách tới chỗ của ta, đến chỗ ta rồi thì bọn chúng sẽ không động tới ngươi được nữa, hai bên đều tai to mặt lớn, chút mặt mũi này vẫn sẽ cho."

Tiết Dương nghiến răng nghiến lợi phun ra một câu mắng chửi.

Hiểu Tinh Trần đã ở cùng mình vào ngày diễn ra cuộc nổ súng, Tiết Dương không dám bỏ y lại, nơi này đã gần ranh giới phạm vi thế lực của Kim Gia, Tiết Dương cũng không tin tưởng người khác, nghĩ tới nghĩ lui chỉ có thể để Hiểu Tinh Trần đi cùng mình.

Sau khi Hiểu Tinh Trần từ chức, liền cùng Tiết Dương bắt đầu hành trình "trốn chạy" mỗi ngày đổi một chỗ. Bởi vì không thể sử dụng giấy chứng minh, nên con đường bọn họ đi rất ngoằn ngoèo, ở qua một đêm tại phòng dorm* với giá mười tệ, cũng từng qua đêm ở trên xe, đi bộ ba ngày, chặng sau thì Tiết Dương tìm công ty thuê xe thuê một cái xe, tránh trạm thu phí đi đường quốc lộ, đến một chỗ lại đổi một chiếc xe, ngày ngủ đêm đi, trằn trọc chạy bốn ngày cuối cùng cũng đến địa điểm Kim Quang Dao sắp xếp.

*Phòng dorm: phòng loại ký túc xá chung, nhiều giường ghép chung ở với nhau trong một phòng và sử dụng chung phòng tắm, toilet. Từ gốc bên trung là 大通铺, thực tế nơi hai người ở còn "tàn" hơn phòng dorm, mọi người có thể search gg xem hình ảnh bằng từ gốc để biết rõ hơn.

Kim Quang Dao đã chuẩn bị trước một trang viên tư nhân đứng tên mình, Tiết Dương tới nơi rồi trực tiếp mang Hiểu Tinh Trần đi qua. Kim Quang Dao có việc không đến được, bảo Tiết Dương có thể yên tâm nghỉ ngơi hồi phục, Tiết Dương cũng không lo lắng, lập tức ôm Hiểu Tinh Trần ngả đầu ngủ một giấc.

Tỉnh dậy lúc giữa đêm. Kim Quang Dao làm việc rất chu đáo, quần áo cũng đã sớm chuẩn bị xong, Tiết Dương rời giường liền tìm quần áo đi tắm rửa, lại tắm rửa thay đổi vừa mới chăn nệm nằm qua lúc Hiểu Tinh Trần.

Mấy ngày này vẫn luôn gấp rút lên đường, trên người vừa dơ vừa thúi, râu cũng không cạo, năng lực thích ứng của Tiết Dương mạnh, hoàn cảnh tốt xấu gì cũng có thể chịu, trước kia lúc phục kích ở rừng cây nhiệt đới một tháng không thể tắm rửa cũng không ghét bỏ bản thân, hiện tại lại cực kỳ không chịu nổi, đặc biệt là nhìn thấy vẻ mặt tiều tụy của Hiểu Tinh Trần, trong lòng càng khó chịu.

Hiểu Tinh Trần tắm rửa xong, không quen dùng dao cạo râu, Tiết Dương giúp y cạo. Hai người hôn nhau trong phòng tắm một lúc lâu, Hiểu Tinh Trần cảm giác được tâm tình của hắn đang sa sút, vuốt ve tóc cùng với lưng hắn, không tiếng động an ủi hắn.

Bữa tối có đầu bếp cao cấp chuẩn bị, Tiết Dương không muốn để Hiểu Tinh Trần đi ra ngoài, gọi người trực tiếp đẩy xe đồ ăn đến phòng ngủ, ăn cùng Hiểu Tinh Trần ở trong phòng. Ăn no ngủ say, cái cảm giác chạy trốn mới dần dần tan đi.

Chập tối ngày hôm sau Kim Quang Dao đến, đưa cho Tiết Dương chứng minh nhân dân mới, hỏi hắn tính làm gì, có muốn làm một nhiệm vụ ở nước ngoài không, thù lao khá lớn.

"An bài cho người khác trước đi."

Tiết Dương xoay cổ áo, lơ đãng hỏi: "Có cấp S không?"

Các nhiệm vụ mà Kim Lân Đài nhận được chia thành các cấp bậc ABCD theo độ khó, cấp S nằm ngoài phạm vi quy ước, thuộc loại cơ mật trong cơ mật, độ khó lớn nhất, nguy hiểm cao nhất, trước khi nhận đều yêu cầu viết giấy sinh tử, người bình thường sẽ không nhận, tổ chức cũng không cưỡng ép, trừ khi......

Kim Quang Dao sửng sốt hai giây, nghiêng người về phía trước, giao hai tay lại đỡ tay lên đùi, hỏi hắn: "Sao? Không muốn làm nữa?"

Kim Lân Đài vì bảo đảm vững chắc, ngoại trừ đãi ngộ phong phú, còn yêu cầu chỉ có thể vào không thể ra, muốn rút thì phải phế gân tay, hơn nữa sau đó cũng không hề được tổ chức che chở. Sát thủ mất đi năng lực chiến đấu cùng hậu trường, khó có thể trở lại xã hội bình thường không nói, còn rất có thể tùy thời bị kẻ thù từ lâu tìm tới cửa, kết cục cơ bản chỉ có chờ chết. Nhưng nếu có người muốn rửa tay chậu vàng, lại không muốn trở thành tàn phế, cũng có "châm chước" đường sống, đó chính là lựa chọn khiêu chiến nhiệm vụ cấp S. Hoàn thành nhiệm vụ mà vẫn còn sống trở về, tổ chức sẽ an bài đường lui tuyệt đối an toàn, hơn nữa bảo đảm che chở trong phạm vi thế lực cung cấp, không hoàn thành được cũng chỉ có một con đường chết, tàn phế cũng không làm được.

Tiết Dương nói: "Ta muốn nhận cấp S, có không?"

Tiết Dương nhìn qua không giống đang nói giỡn, Kim Quang Dao cau mày: "Ngươi hiện tại đang trong thời kỳ hoàng kim, thật sự muốn rút?"

Tiết Dương hỏi: "Ngươi chỉ cần nói, có hay không?"

"...... Hình như có hai cái, ta phải trở về xác nhận." Kim Quang Dao đau đầu nói, "Ngươi như này cũng quá đột ngột, bây giờ mới có mấy tháng, bị người hạ đầu sao?"

Kim Quang Dao chuyển hướng: "Lại nói tiếp, lần này bên người ngươi còn mang theo một người phải không? Ta nói sao lần này lại đến chậm như vậy...... Sao lại thế này? Bạn? Hay là rơi vào bể tình? Ngươi chính là vì người này nên mới nán lại ở chỗ kia lâu như vậy đúng không?"

"Ít lắm chuyện đi." Tiết Dương gõ gõ bàn trà, "Ta muốn nhận cấp S, ngươi trở về xem kỹ rồi phát đồ cho ta. Còn có một việc, giúp ta an bài một cuộc giải phẫu nhổ trồng giác mạc."

"Nha, xem ra là thật sự có người trong lòng." Kim Quang Dao hiểu rõ, cười đến ý vị thâm trường, "Người đang ở trên lầu hả? Giấu kín mít như vậy, ta cũng không được nhìn sao?"

Kim Quang Dao uống ngụm trà, không chút để ý: "Ta nhớ rõ...... tên là Hiểu Tinh Trần nhỉ? Là cái người mà ngươi mang ra từ trên núi phải không? Duyên phận không cạn. Ngươi muốn rửa tay chậu vàng vì một người quen biết chưa đến nửa năm sao?"

Tiết Dương biết là hắn chắc chắn có điều tra qua, không kiên nhẫn nói: "Giao đồ, việc đã nói xong, ngươi có thể đi rồi đấy."

Kim Quang Dao nói đùa với hắn: "Đây chính là trang viên của ta, ngươi sao lại đuổi chủ nhân đi?"

"Cút cút cút, lại lèo nhèo nữa là ta trực tiếp đóng gói tống ngươi đến chỗ 'Bạch Nguyệt Quang' kia giờ."

"...... 'Bạch Nguyệt Quang' cái gì?" Kim Quang Dao ánh mắt lập tức lạnh xuống, khóe miệng vẫn còn đang kéo lên, "Thành Mỹ, loại chuyện này không vui đùa được đâu."

"Ngươi nói là vui đùa chính là vui đùa đi." Tiết Dương một chút cũng không sợ, cũng không so đo hắn gọi nick name mình chán ghét, thẳng mặt đối mắt với Kim Quang Dao, cười tủm tỉm, "Cấp S, giải phẫu, hai việc này, nhờ ngươi nha."

Kim Quang Dao phất tay áo bỏ đi.

Tiết Dương theo thói quen, đến chỗ ở mới cũng phải hiểu rõ hoàn cảnh, Kim Quang Dao đi rồi, hắn lầu trên lầu dưới di chuyển khắp nơi, thấy được một cái túi rất lớn ở trong một căn phòng, xem logo ngoài cái nhãn hiệu hàng xa xỉ ra, hắn cười hềnh hệch phun ra một câu xấu chết mẹ, ném túi bay lên trên không trung rồi bắt lấy cầm ở trong tay, vui vẻ đi tìm Hiểu Tinh Trần.

"Anh đoán xem tôi tìm được cái gì nào?"

Hiểu Tinh Trần bị hắn lôi kéo, tay đặt lên trên túi, hỏi: "Đây là cái gì?"

"Một cái túi cực lớn." Tiết Dương hưng phấn mở túi, rúc người vào, không kéo khóa lên, "Thật sự có thể bỏ được một người vào, chậc chậc chậc."

Hiểu Tinh Trần không thể hiểu được, bỗng nhiên không nghe thấy tiếng của Tiết Dương nữa, ngồi xổm xuống bên cạnh hắn, chọc chọc hắn: "Cậu làm sao vậy?"

"Không sao. Anh có biết khi tôi nhìn thấy anh, anh đang bị đóng gói ở trong một cái túi không? Cái túi kia xấu hoắc, nhỏ hơn cái này một chút, không ngờ lại chứa được anh......"

Tâm tình của Tiết Dương chùng xuống một chút, bỗng nhiên cảm thán: "Tôi đáng lẽ phải lưu lại một hơi cho bọn chúng, trói bọn chúng lại nhét vào bao tải, kéo đi trầm biển."

Tiết Dương ngồi dậy, sờ sờ mặt của Hiểu Tinh Trần: "Nếu tôi tìm được anh sớm một chút thì tốt rồi."

Hiểu Tinh Trần tìm được môi của hắn, nghiêng người về phía trước hôn một cái.

Tiết Dương cảm thấy mình thật sự động kinh rồi mới khiến Hiểu Tinh Trần lại nghĩ đến chuyện không vui trước kia, chuẩn bị ném túi về, Hiểu Tinh Trần lại tự mình vào nằm thử một cái, rất nghiêm túc đánh giá một câu: "Hình như là lớn hơn một chút so với cái trước kia."

Tiết Dương vô cùng quý trọng hạ xuống một nụ hôn trên trán y.

"Chờ mọi chuyện kết thúc rồi, chúng ta mở lớp dạy piano đi, thế nào? Anh làm lão sư, tôi làm lão bản, anh dạy học sinh đánh đàn, còn tôi phụ trách thu tiền."

Hiểu Tinh Trần sửng sốt: "Không làm cái khác sao?"

"Anh muốn phát triển thêm nghề phụ gì sao?"

"Không phải, ý tôi là...... bây giờ cậu làm...... Không làm nữa sao?"

"Không làm nữa."

"...... Có thể chứ?"

"Muốn kết thúc có hơi khó một chút, nhưng vẫn có thể. Tôi sẽ làm được." Tiết Dương hứa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro