平恨 Bình Hận
Nguyên khúc: Phần Tình
Kế hoạch: Nghi Chu
Tác từ: Bạch Thúc
Diễn xướng/ Hòa thanh: Diệp Lạc
Biên soạn hòa thanh: Ân Nhất Nhiên
Hậu kỳ: Mặc Phi Mặc Ngữ
Phụ đề: Lan Thuwong
Mỹ thuật: Thính Triều Lạc Tử
Đêm trăng giữa thành vắng rọi bóng mộ phần
U hồn trầm mặc phiêu đãng phảng phất sắp tán tận
Phù chú đã úa màu, cố nhân không chịu tỉnh
Lưu lại bóng bạch y nhuốm bụi đất, máu huyết lạnh tựa băng
Mái tranh kia trộm lấy mấy năm thanh bình
Cũng đã từng, sóng vai dưới hiên nhà nghe tiếng mưa rơi
Tuyết dày ôm lò lửa, cuối hạ vờn mây khói
Chớp nhoáng nào đáy mắt lướt qua bóng hình ai
Ly biệt trên Kim Lân Đài khi xưa là thù địch
Ôm hận gác kiếm, giang hồ đằng đẵng, mỗi người tự bôn ba
Hôm nay tương phùng đều chưa sa vào mệnh cục
Trăng sáng như xưa, lòng ta như xưa, chẳng chịu quay đầu
Ý trời ban nửa khắc an yên
Đã từng trà nhạt chén cạn cùng cộng ẩm
Sớm ngày tầm thường, đêm buông lộ bản chất
Cười kẻ kiệt tài gánh sát nghiệp mà đứng
Ly biệt trên Kim Lân Đài khi xưa là thù địch
Ôm hận gác kiếm, giang hồ đằng đẵng, mỗi người tự bôn ba
Nay quay về ta độc một thân bước đến Hoàng Tuyền
Nếu lại tương phùng, lòng ta như cũ, chẳng chịu quay đầu
Hiểu rõ mộng đẹp dễ tàn, hận cũ khó lấp
Một mai bị vạch trần, Sương Hoa lạnh, dừng hướng nơi phế tạng
Người tựa khách trong mây, ta như bùn dưới đất
Cách thiên lý vạn dặm, chẳng nên cùng sóng vai
Từ nay gió thanh chẳng thổi, trăng sáng chẳng rạng
Lưu lại đêm thành hoang tĩnh mịch thanh vắng, ân oán phiêu tán
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro