Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 12: Bẫy ham muốn

Đường nét góc cạnh rõ ràng không có quá nhiều biểu cảm, hai tròng mắt hẹp dài ở trong bóng tối hiện ra sắc bén thấu người.

Anh vỗ về bộ ngực phập phồng của cô, ngón tay theo thắt lưng chặt chẽ trượt tới mông.

Váy ren dài đến đầu gối, giống như đo ni đóng giày dán sát thân thể cô, làm nổi bật đường cong xinh đẹp.

Hai tay không có ý tốt tùy ý thiêu đốt trên vải vóc nhẵn nhụi, một lòng chỉ muốn kéo cô gái mảnh mai vào cạn bẫy tình dục.

Ngay cả Cố Tiêu cũng không biết xuất phát từ đâu.

Đầu óc anh luôn luôn thanh tỉnh tính toán tinh thông lại giống như bị thần không biết quỷ không hay mà đoạt đi tâm trí.

Cô không có nửa câu nhắn nhủ lại trực tiếp đem tiền trả lại, sau đó không còn tin tức gì.

Hiện tại lại xuất hiện ở trước mặt anh như vậy.

Nhìn người đàn ông kia mưu đồ gây rối tiếp cận cô, đụng vào cô, thậm chí vọng tưởng chiếm hữu cô, anh chỉ hận không thể ngay tại chỗ băm thành tám mảnh đem cho chó ăn.

Dục niệm mãnh liệt làm cho anh đánh mất chính mình chìm trong hương thơm mềm mại ngọt ngào.

Hơi thở nóng bỏng phun lên cổ cô, tiếng thở dốc dày đặc tràn ngập thấm vào toàn thân cô.

Cô kìm lòng không được vì anh mà nghiêng đảo, mềm nhũn ngã vào trong lòng anh như đầm lầy hãm sâu không thôi.

Kinh tởm!

Mặc Phi cảm thấy mình giống như một dâm phụ bị dâm dục khống chế.

Nhưng thân thể này tựa hồ chỉ bị Cố Tiêu khống chế, cô muốn giãy dụa, lại bất lực.

Hai thân thể thon dài tự mang lực hấp dẫn ở trong một mảnh tối đen gắt gao quấn quanh, tiếng hô hấp quấn quýt giống như muốn đem không khí đốt.

Khớp xương rõ ràng của ngón tay khẽ vuốt ve mặt váy ren, dọc theo mặt lụa tơ tằm từ eo trở lên dần dần di chuyển lên.

Tùy ý vén lên, thân váy trên vai bị kéo lui đến trước ngực.

"A...Không..."

Lời ngăn cản còn chưa nói ra khỏi miệng, bộ ngực trắng như tuyết giống như thỏ trắng mập mạp từ trong nội y nhảy ra.

Không khí bốn phía tựa như tìm thấy mùi thơm mà phóng đến, cuốn theo hai chỗ đẫy đà phơi bày bên ngoài.

Cảm giác kích thích xấu hổ mãnh liệt đánh vào trong lòng, tim đập nhanh hơn.

Ngón tay thô ráp kéo thịt trắng tươi nhuận ướt át xoa bóp không ngừng, cảm giác ngứa ngáy khó nhịn làm cho cô ngâm nga liên tục.

Biểu cảm vừa muốn vừa chống cự này của cô khiến Cố Tiêu rơi vào cuồng nhiệt.

Anh đè nén tình dục càng đang dâng cao, hung hăng cắn vành tai cô.

"Ưm....Đau..."

Cô nhún vai, muốn né tránh.

Nhưng thân thể bị anh khóa chặt, căn bản không thể động đậy.

"Em có biết đây là nơi nào mà dám đến?"

Bàn tay to mang theo tàn nhẫn vỗ vào mông cô, thanh âm trong trẻo khuếch tán trong hành lang trống trải.

Rõ ràng rất đau, lại mang theo khoái cảm.

Cái này thật sự quá xấu hổ!

Cô che miệng không dám lên tiếng, trong lòng người đàn ông không chịu nổi vặn vẹo, cọ đến cả người Cố Tiêu như bị thiêu cháy.

Tay của anh nhanh chóng từ trong ngực cô rút ra, thô bạo kéo làn váy của cô lên.

Bỗng nhiên, lòng bàn tay ấm áp đã đặt lên hoa huyệt dần dần ướt át.

Chỉ có mấy sợi lông âm hộ mềm mại được anh bảo vệ trong lòng bàn tay, xúc cảm tuyệt diệu làm cho cô nhịn không được kẹp chặt hai chân.

"Em yêu, em ướt rồi."

Từ miệng huyệt đầu ngón tay kéo ra sợi tơ lụa bạc, dọc theo hoa huyệt mà đùa giỡn trên hạt phấn sưng tấy.

Sau đó, hai tay anh gắt gao ôm lấy eo nhỏ mềm mại của cô, đùi hơi hướng lên trên đỉnh ở hoa huyệt của cô.

Âm vật mẫn cảm nhận được cảm giác, một hồi khoái cảm không hề chuẩn bị làm cho cô phút chốc bay thẳng lên đám mây.

Cô rên rỉ, không tự chủ ngẩng đầu lên, tìm hơi thở của anh, dán lên môi anh.

Người đàn ông không đáp lại nụ hôn của cô.

Khóe miệng anh nhếch lên, lộ ra nụ cười lưu manh, sau đó khẽ nhếch miệng, nhẹ nhàng cắn môi dưới của cô một cái.

Ma sát ở hoa huyệt dần dần tăng lên, bắp đùi cơ bắp tùy ý công kích nơi trống rỗng của cô.

Cảm giác cực khoái ở trên người khiến cô khao khát được hôn môi, đầu lưỡi thơm ngọt ở trên môi anh khẽ liếm.

Cực kỳ động tình, truyền lại dục vọng của mình cho anh.

"Muốn không?"

Thanh âm khàn khàn vỗ về hai má vang lên bên tai, dụ dỗ cô rơi vào tay giặc.

"Không!"

Trời đất quay cuồng, hạ thân đột nhiên mất trọng lượng.

Cố Tiêu giúp cô sửa sang lại váy, kéo cổ tay cô, mở cửa lối thoát hiểm.
"A." Cô kêu lên, lúc này mới lấy lại được tinh thần.

Thở gấp, lấy lại sự tỉnh táo lúc ánh sáng hành lang chiếu vào bóng tối.

Nhìn anh trên mặt hiện ra một tia tức giận, cô gái trên mặt ửng hồng cố gắng bình phục cảm xúc kích động.

"Em không giống anh, Cố tiên sinh. Em tới để làm việc."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: