Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 131: Tình cảm sâu nặng

Bốn người bọn họ đã về phòng. Cain đã được lau sạch cơ thể và đặt lên giường, Dia cũng được nằm lên chiếc giường bên cạnh để nghỉ ngơi

"Tôi hiểu rồi, vậy là sứ mệnh của chúng ta bị phát hiện rồi à."

Vena đặt tay lên cằm. Còn Dia thì gật đầu

"Không rõ từ lúc nào, nhưng việc bọn chúng liên tục đưa người đến trinh sát, thậm chí gây chiến. Thì đó là kết quả duy nhất ta có thể nghĩ đến."

"Xin lỗi..."

"Cain, anh tỉnh rồi à?"

Dia bất ngờ nhìn về phía Cain đang đau đớn cố mở lời.

"Nghỉ ngơi đi, Cain. Thân nhiệt ông rất thấp, nhưng lại chảy rất nhiều mồ hôi đấy."

Grufina đặt tay lên trán Cain và xác nhận, nhưng Cain vẫn đáp lời

"Đừng lo... tôi chỉ sốt nhẹ thôi. Nhưng tôi biết lí do chúng ta bị phát giác rồi."

Cain khó khăn ngồi dậy. Cậu ta nói

"Do tôi, khi chiến đấu với Reigire. Tôi đã trở nên điên cuồng và bị phát giác về thân phận của một Insara. Và khi Duncan Invitus để ý, hẳn đã có thể nhìn thấu được sự che dấu của chúng ta."

Cain mệt mỏi dựa lưng vào tường. Nhưng Grufina đã đỡ đầu cậu ta và đặt cậu ta nằm xuống

"Không phải lỗi do ai cả. Chúng ta không suy xét điều đó, ông nghi ngơi đi."

"Cái tên... tốt bụng quá thể này..."

Cain vô thức mỉm cười. Nhưng cậu ta lại nhìn về phía Grufina lần nữa với đôi mắt quả quyết

"Chúng ta, sẽ phải đẩy nhanh hành trình này thôi. Bị phát hiện rồi, chúng ta không nhất thiết phải che dấu nữa. Tiến thẳng đến đó... Và Grufina. Ngày mai, chúng ta sẽ luyện tập trở lại. Tôi... sẽ biến ông trở thành... chiến binh hoàn hảo nhất."

Cain gồng mình để nói ra hết câu trên. Cậu ta thở dốc với cơ thể xanh xao

"Được rồi, sư phụ. Cứ nghỉ ngơi đi. Khi nào ông bình phục chúng ta sẽ bắt đầu."

Nghe thấy điều đó, Cain yên tâm và nhắm mắt. Lần nữa chìm vào giấc ngủ say

"Anh ấy mệt lắm rồi."

Dia nói, điều đó khiến Vena có chút bất ngờ

"Dia, cô thay đổi xưng hô với Cain rồi à? Có chuyện gì sao?"

Có vẻ vì Vena cũng vừa mới có chuyển biến trong cảm xúc. Nên cô cũng khá nhạy cảm với việc này

"Ah... Ngay sau trận chiến, tôi bị một chàng trai từ chối ấy mà. An ủi tôi được không, Vena.."

Dia cười xuề xoà. Vena thì khẽ lấy tay che miệng mình và nhìn về phía Cain đang nằm bất tỉnh đằng kia

"Không phải lỗi tại anh ấy, do tôi muốn nói ra cho thoả lòng thôi."

"Tôi rất tiếc..."

Khi nghe Dia nói vậy. Vena có chút buồn lòng và ngồi xuống bên cạnh giường của cô

"Còn cô thì sao Vena. Có tin vui gì không?"

Dia nở nụ cười tự nhiên. Như thể đoán được điều mà Vena cùng Grufina đã làm khi đi cùng nhau

"Ừm, tôi và Grufina đã thành một cặp."

"Mừng cho hai người ghê."

Dia thật lòng vui mừng. Vậy là hai con người thấu hiểu nhau đã có thể ở bên nhau

"Nhưng mà... Grui này, tối nay để Vena với tôi nhé. Cậu bế Cain về phòng mình được không?"

"Tôi hiểu rồi."

Grufina gật đầu, khi xác nhận Cain đã say ngủ. Grufina nhẹ nhàng nhấc cậu ta lên và đem về phòng. Trải lại ga gối và đặt cậu ta lên đó

"Haiz... Cain, ông đúng là tên đại ngốc đấy."

Grufina thở dài và lấy quần áo xong đi vào nhà tắm. Rốt cuộc thì khi đi dạ tiệc về, thì cậu ta cũng chưa tắm gội gì. Nhưng mà mùi hương thoang thoảng trong không gian ấy vẫn bám trên người cậu ta khiến tâm trí cậu thoải mái.


Phía bên phòng hai người phụ nữ. Không gian yên ắng với tiếng gió thổi nhẹ qua cửa sổ

"Trời ạ, mệt thật.."

Dia với Vena, người đang ngồi trước mặt cô. Nhưng dường như bỏ qua thái độ buông thả đó. Vena gặng hỏi

"Sao cô không nói gì cho bọn tôi biết về việc hai người phát hiện ra chúng ta bị theo dõi vậy."

"A... thực ra bọn tôi cũng chỉ phát giác lúc ở dạ hội thôi. Nhưng vì muốn hai người được tận hưởng và nghỉ ngơi thêm một chút. Nên bọn tôi mới không nói gì cả mà."

"Nhưng nếu vì thế mà hai người bị--"

Vena chưa nói hết câu, Dia đã nắm lấy bàn tay cô gái

"Bọn tôi, là hai người đang gánh cùng một sự [bất tử]. Trừ khi kẻ đó có thể giết được cả sự [Bất tử], không thì bọn tôi không chết được đâu."

"Không thể nào. Cain cũng bất tử ư?! Chẳng nhẽ là do linh hồn của hai người?"

"Ừm, tôi là mỏ neo sự sống của Cain. Nếu không có tôi, anh ấy chỉ sống được thêm nửa năm nữa là kịch. Nhưng anh ấy cũng là mỏ neo để tôi có thể cảm nhận được những thứ cảm giác thông thường mà đã mất đi từ khi hứng chịu sự bất tử. Ví dụ như... hơi ấm của con người."

Dia thả tay Vena ra và nở nụ cười vui vẻ. Vena khẽ gật đầu

"Tôi hiểu rồi... vậy là hiện tại nhờ liên kết linh hồn, mà hai người đang chia sẻ khá nhiều thứ nhỉ? Nó tương tự mối quan hệ cộng sinh không?"

"Aha... thực ra thì giống kí sinh hơn. Tôi kí sinh vào Cain, khiến anh ấy mắc một căn bệnh tên [Bất tử]. Lấy đi một chút những cảm giác của anh ấy. Một chiều cảm nhận được những xúc cảm của anh ấy. Dù là mỏ neo sự sống, nhưng kể cả thế thì sự sống đến từ [Bất tử] với Cain... là sự báng bổ."

Nói đến đây, Vena cũng bất ngờ...

"Vì sao?"

"Theo tôi nghe từ Cain, sự [bất tử] của tôi là đi ngược lại nhân quả. Và khi nhìn thấy Duncan Invitus, anh ấy đã hạ quyết tâm loại bỏ được thứ [Bất tử] ấy."

"Này, nghĩa là cậu ta cũng định, giết chết cả cô và bản thân cậu ta sao?"

Vena đánh rơi cây bút ghi chú. Dia cười nhạt

"Với tôi thì không sao cả. 3.400 năm nay, tôi rong ruổi cũng chỉ mong tìm được điều đó. Nhưng Cain, thì khác.."

Cô ấy với lấy chiếc áo khoác của mình và ôm lại. Vì cô vẫn cảm nhận được nơi đó, là hơi ấm của Cain

"Anh ấy muốn biết được thứ cảm xúc của mình hướng về ai. Sự tín nhiệm của anh ấy thuộc vê ai. Thứ anh ấy tìm kiếm không phải cái chết. Mà là một con đường để tìm thấy đáp án."

"Cô muốn tôi, làm gì?"

"Không, không phải cô, Vena. Mà là... Grufina."

Grufina là người bạn thân nhất của Cain cho tới hiện tại. Không chỉ vậy, bọn họ đều là con người, tuổi thọ có lẽ cũng sẽ ngang nhau. Nhưng mà...

"Để liên kết và nuôi sống một linh hồn đang tan vỡ như Cain. Grufina bắt buộc phải sở hữu sức mạnh của mặt trời."

"Sao cô biết điều đó!?"

"Cô biết đấy, tôi có thiên lí nhãn. Thi thoảng nhìn vào xập tài liệu của cô có khó gì đâu chứ?"

"..."

Nói đến đây, Vena mới bất ngờ rằng sao mình không hề che dấu thông tin đó với đồng đội.

"Cô tin tưởng bọn tôi quá đấy."

Dia cười nhẹ. Xong cô nói tiếp

"Grufina, có tiềm lực của một chân thần. Cain cũng nhất định sẽ biến cậu ta thành chiến binh hoàn hảo nhất. Và khi cậu ta sở hữu sức mạnh ấy... Hãy nhắc nhờ cậu ta, luôn ở bên Cain."

"Này, sao cô nói như thể mình sẽ chết thế?"

"Aha... nói có buồn cười không khi tôi nói.. Đó là vì lời tiên tri của cô gái với mái tóc xanh dương ở ngôi làng hôm trước."

"Không."

Vena trả lời thẳng thắn. Rốt cuộc.. khi quá tuyệt vọng, thì lời tiên tri chính là ánh sáng duy nhất để ta bám víu vào. Vậy nên, có lẽ Dia đã thấy điều gì đó đến mức phải bám víu vào lời tiên tri ấy.

"Tôi sẽ phải đưa ra lựa chọn. Vena ạ. Khi đó, tuỳ vào góc nhìn, đó sẽ là phước lành hoặc vận rủi. Nhưng, hành trình này, tôi cũng nghĩ nó sẽ là dấu chấm cho hành trình dai dẳng của mình. Vậy nên, tôi tin vào điều đó như để phòng trường hợp tệ nhất. Tôi vẫn muốn Cain có thể tìm ra đáp án của bản thân."

Nói đến đây, Dia như thể tự cười nhạo bản thân. Nhưng Vena nhìn cô.. với ánh mắt cảm thông đến lạ

"Cô nặng tình thật, Dia."

"Phải~ chúng ta đều như vậy. Cô hãy ở bên Grufina, đừng để cậu ta lạc lối hay sụp đổ. Không thì... Cain cũng nguy mất."

"Tôi hiểu rồi. Nghỉ ngơi đi, Dia."

"Cảm ơn, Vena."

Mi mắt Dia cụp xuống. Hơi thở đã đều đặn vì ngủ say.

"Hai người đã chiến đấu rất mệt mỏi rồi."

Vena kéo chăn lên cho Dia, sau đó cũng lấy y phục, tắt đèn phòng ngủ và bước vào nhà tắm

"Tôi nhất định sẽ luôn bên Grufina. Và tôi sẽ không để Cain hay cô gặp nguy hiểm đâu.. Tôi không muốn chứng kiến, việc bản thân bất lực mất đi những người thân yêu nữa."

Vena tự nhủ và đóng cửa phòng tắm.

Ngày hôm nay đúng là dài thật..

Cả Grufina và Vena đều tự cảm thán khi thả mình xuống bồn tắm ấm áp.


--Hết chương 131---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro