Tiếng Đêm
Hoàng hôn vừa sụp tắt
Bóng người vừa vắng lặng
Ánh chiều thôi màu nắng
Hàng tre thôi xanh căng.
Ta nghe tiếng ve kêu
Ta nghe tiếng ếch gọi
Ta thấy cò đang bay
Thấy đoàn tàu đang chạy
Thấy men người đang say,
Tựa đầu vào cột đá
Sương lạnh mùi bay xa
Xa trong từng khúc hát
Xa trong từng lời ca
Gió thoáng hương bụi xả
Tiễn màn đêm ngang qua
Ta nghe hơi thật lạ
Hoa điển và hoa cà
Rũ mềm thân rụi cả
Chạm đáy lòng nơi ta
Nơi ta màn đêm nhỏ
Có ánh trăng chiều tà
Có vườn cây, hoa quả
Bóng bụi đời phớt qua
Và tim ta hờn xả
Để cuộc vui bắt đầu
Màn đêm rồi sẽ xõa
Hương hoa sẽ bay xa
Giọt mưa ngừng rơi chã
Tình người sẽ không xa
Chân đi bên phía tả
Để thấy bầu trời xa.
Bình minh sáng trong ta
Bàng Băng Điểu
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro