
Tiếng Đàn Tặng Em
Ai đàn câu hát vọng boong tàu
Ai ngồi say giấc giữa đồi sâu
Nắng hồng thắp lửa cao nguyên đỏ
Ngọn lửa tình yêu chớm bắt đầu.
Tôi ngược dòng thác ghé chốn đây
Lạc giữa cao nguyên hùng vĩ này
Tình cờ gặp em bên bờ suối
Ngắm nàng tiên nữ tựa sắc mây.
Thiên thần mơ ngủ trên đất mẹ
Lưng còn dựa nhẹ gốc cà phê
Gương mặt trong trắng vương màu nắng
Tôi gảy tiếng đàn chìm cơn mê.
Tiếng đán ngâm khúc đọng giọt ấm
Thiên nhiên vang vọng tiếng gió gầm
Lá cây ru nhẹ trên mái tóc
Tôi nhìn em ngủ viết thơ ngâm.
Hồ tiêu bát ngát độ ngang đầu
Từng bụi từng bụi nối đuôi nhau
Em còn say giấc ngày lên rẫy
Bỗng liền bừng tỉnh giấc mơ sâu.
Má đỏ thẹn thùng mặt hoa thấu
Bờ môi e ấp dưới nắng hồng
Ngưng đàn tiến gần tôi nói khẽ
"Chào em, ta làm bạn được không".
Em cười duyên dáng, thật đáng yêu
Đôi mắt long lanh đón nắng chiều
Tóc thả mây trôi theo gió nhẹ
Làm ai lạc lối giữa mộng phiêu.
Mây trắng bay ngang trời vấn vương
Hương gió đưa hồn ngập yêu thương
Dáng ngọc dịu dàng như sóng lượn
Làm tim ai nhớ đến muôn phương.
" Chào anh ta gặp dưới trời xanh
Có phải duyên đưa bước chân lành"
Em khẽ nói lời nghe thân thiết
Câu nói dịu êm, ấm, ngọt lành.
Anh phải đi rồi, em ở đây
Gặp em phút ngắn thoáng chốc trưa nay
Trao em chiếc đàn như duyên mới
Hẹn ngày gặp lại với vòng tay
_ĐXHN
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro