Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 50

Ngụy Vô Tiện vốn chỉ là muốn cùng Lam Vong Cơ ngủ một giấc, thật không nghĩ đến mình chỉ mới cùng nữ nhi tách ra không đến hai canh giờ đã xảy ra chuyện, hắn mạnh đứng lên, tay lấy ngoại bào khoát vào, bỏ lại cho Lam Vong Cơ một câu đã không thấy thân ảnh.

" Ở đây đợi ta..."

Lam Vong Cơ trong lòng không yên, nhìn nhìn vết máu của Ngụy Vô Tiện còn tại trên y phục mình cả người y đều run lên, nhưng y còn chưa kịp hỏi điều gì người đã đi mất, Lam Vong Cơ chỉ có thể ép bản thân mình không thể mất bình tĩnh, vội vàng ra khỏi Tĩnh Thất đi tìm Lam Hi Thần xem xem tụi nhỏ đã đi đâu.

Mà Ngụy Vô Tiện giờ khắc này hắn cảm nhận phương hướng của Ngụy Tư Niệm mà thuấn di đi đến, lúc hắn xuất hiện ba đứa nhỏ đã bị một đám hung thi bao vây, y phục trắng thuần đã nhiễm huyết, nguyên lai là lúc đám khói đen kia tập kích bất ngờ mặc dù có trâm ngọc trận pháp bảo vệ, nhưng Ngụy Tư Niệm vẫn là bị phản chấn mà phun ra máu tươi, mà hảo bất xảo lúc này tiểu cô nương đã đến gần kiếm trận, máu tươi vừa phun kiếm trận lây nhiễm máu tươi liền phá, trận phá không thể nào lại kết trận, chỉ có thể căn mình mà đánh.

Nhìn hài tử nhà mình chật vật bất kham, Ngụy Vô Tiện trong lòng một run, một cây sáo ngọc chợt xuất hiện, không còn là một thân đen thui sáo trúc, Trần Tình hiện tại đã là một thân sáo ngọc sáng ngời như lúc ban đầu, tiếng sáo êm dịu vang lên, tất cả những hung thi đều bị định trụ, lại ngoan ngoãn mà ngồi xuống, ba đứa nhỏ nhìn thấy Ngụy Vô Tiện xuất hiện trong lòng cũng vơi đi sợ hãi vội chạy về phía hắn, nhưng là Ngụy Vô Tiện chế trụ hung thi không bao lâu đã bị phá bỏ, hung thi một lần nữa vùng dậy triều hướng hắn đánh tới.

Ngụy Vô Tiện lấy ra một trận bàn, hắn ánh mắt ngưng trọng mà nói với đám nhỏ.

" Mau vào trận..."

Ba đứa nhỏ không dám trì hoãn, vừa bước vào trận đã bị Ngụy Vô Tiện kích khởi trận pháp đưa trở lại Vân Thâm.

Ngụy Vô Tiện vung tay tạo ra một kết giới bảo vệ trận pháp để tránh hung thi đi vào, lại một bên tế ra Tùy Tiện, một chiếc lục lạc nhỏ bỗng chốc biến thành cái chuông thật lớn, kèm theo sáo âm êm ả, hung thi một lần nữa bị Ngụy Vô Tiện nắm quyền điều khiển.

" Hồn xuất..."

Theo tiếng nói của Ngụy Vô Tiện có thể nhìn thấy từng đạo linh hồn từ hung thi bay ra, nhất nhất lại bị Tùy Tiện thu vào, một đám hung thi cứ thế mà lung lay ngã xuống, mà ngay lúc này lại có một kẻ tu sĩ hướng Ngụy Vô Tiện đánh tới, Ngụy Vô Tiện kì thật hắn là cái Phật Tu, tùy thân là không mang theo kiếm bên người, mà tu sĩ kia lại là kiếm ý sắc bén hướng hắn đánh tới, Ngụy Vô Tiện chỉ có thể dùng Trần Tình chống đỡ.

" Ma tu... không đúng, ngươi..." Ngụy Vô Tiện có chút phân không rõ kẻ này lai lịch, trên người hắn quỷ khí nồng đậm, nhưng lại không nhận được hắn có hơi thở, tựa như là một người chết, nhưng nếu là một người chết thì sẽ chẳng thể nào xuất ra được như thế sắc bén kiếm ý, mà kia kiếm pháp tựa hồ là hắn đã ở đâu thấy qua, chỉ là nhất thời hắn không nhớ được.

" Ngụy Vô Tiện, ngươi đi chết đi..."

Ngụy Vô Tiện hắn hai đời tu luyện, đương nhiên hắn sẽ không đứng yên chờ chết.

" Tùy Tiện, hóa hình..."

Một tiếng của Ngụy Vô Tiện vừa ra, nguyên bản một cái đại chuông nháy mắt thay hình đổi dạng, một phen kiếm đen xuất hiện trong tay Ngụy Vô Tiện, tên kia tu sĩ ánh mắt tràn ngập khiếp sợ, đây là chuyện gì xảy ra, hắn chưa bao giờ thấy cái này trường hợp, bất quá đại đạo 3000, có rất nhiều chuyện mà hắn không biết đến.

Tùy Tiện tới tay, Ngụy Vô Tiện vốn chỉ ở lịch kiếp mới luyện kiếm, hiện tại kiếm pháp với hắn mà nói chính là đã quên cái thất thất bát bát, bất quá hắn lực học siêu cường, trong lòng khẽ động, một bộ kiếm pháp sắc bén đầy uyển chuyển xuất ra, nếu có Ngụy Tư Niệm ở đây tiểu cô nương chỉ sợ phải trợn mắt há hốc mồm, bởi kiếm pháp mà Ngụy Vô Tiện đang sử dụng chính là kiếm pháp mà Ngụy Tư Niệm tự mình ngộ được.

" Chủ nhân... hắn không phải người..."

Một giọng nói trầm thấp vang lên trong óc, Ngụy Vô Tiện có chút giật mình, hắn cũng biết kẻ này không phải người, chỉ là... Ngụy Vô Tiện một bên đánh một bên suy đoán, bỗng nhiên trong lòng hắn chấn động, theo hắn ý niệm Hồng Liên bỗng nhiên xuất hiện hướng tên tu sĩ kia đánh tới.

Tên tu sĩ kia mới ban đầu không thèm để ý, nhưng lúc sau Hồng Liên hướng hắn đi tới hắn cảm thấy không ổn, hắn chỉ là lệ quỷ, cũng vì bao nhiêu năm qua hắn hút máu nhiều người mới có thể tu thành thực thể, hiện tại cả người hắn nhục huyết sôi trào đau đớn, hắn có ý niệm lui bước.

" Muốn chạy..."

Ngụy Vô Tiện nhận ra ý đồ của kẻ kia, hắn lấy ra Phật Châu của mình, ý đồ muốn đem kẻ kia trói lại, đúng lúc này lại có một đám lệ quỷ hung thi hướng Ngụy Vô Tiện đánh tới, vốn dĩ lệ quỷ bình thường không thể đến gần Ngụy Vô Tiện, cũng như vòng Phật Châu hắn đã tặng cho ba đứa nhỏ, hung thi lệ quỷ bình thường không thể gần được, nhưng lần này không hiểu vì sao lại ngoại lệ.

Ngụy Vô Tiện một cái đầu hai cái đại, đúng lúc này nơi Truyền Tống Trận của Ngụy Vô Tiện có dị, hắn thoáng nghiên đầu, xuất hiện đúng là Lam Khải Nhân, Lam Hi Thần, còn có Lam Vong Cơ.

Vốn dĩ kết giới chỉ ngăn người từ ngoài tiến vào, người bên trong lại có thể đi ra, Ngụy Vô Tiện khẽ nhếch miệng cười.

" Thúc phụ, huynh trưởng, Lam Trạm, nơi đây giao cho các ngươi... Hồng Liên truy..."

Ngụy Vô Tiện không kịp giải thích nhiều, hắn một tiếng truy cũng đã biến mất, kẻ kia quá mức âm tà, hắn không thể để kẻ kia chạy thoát, mà theo sau Lam Vong Cơ đám người các trưởng lão cũng lục tục theo Truyền Tống Trận mà đến, vốn dĩ mọi người không biết đến cái này Truyền Tống Trận, nhưng ba đứa nhỏ vừa được truyền tống về Vân Thâm đã nhanh chóng đi tìm Lam Khải Nhân, mặc dù thắc mắc không biết Ngụy Vô Tiện đã đặt trận pháp ở Hàn Đàm Động khi nào, nhưng mọi người hiện tại cũng không có tâm tình để truy cứu.

Ngụy Vô Tiện một đường truy, lại truy về hướng Lan Lăng Kim Thị, mấy năm qua xảy ra những gì Lam Vong Cơ cũng đã cùng hắn giảng qua, mặc dù không biết kẻ kia vì sao lại biết mình, nhưng hắn nhận ra kẻ kia đối với mình có thật sâu oán hận, hiện tại nhìn về hướng Lan Lăng Ngụy Vô Tiện trong lòng có một chút suy đoán.

" Kim gia kiếm pháp..."

Ngụy Vô Tiện còn đang mãi mê suy nghĩ, lại chợt nghe Hồng Liên tiếng lòng.

" Chủ nhân, ta không còn cảm nhận được kẻ kia nơi nào..."

Ngụy Vô Tiện nhíu chặt mày, hắn trong lòng ẩn ẩn bất an, kẻ kia có thể trốn thoát khỏi tay hắn khẳng định không phải là một cái dễ đối phó lệ quỷ, nhìn trên thân hắn tràn đầy tội nghiệt cùng huyết tinh Ngụy Vô Tiện cũng biết kẻ này đã hại rất nhiều người cùng uống lên thật nhiều máu tươi mới có thể như thế mạnh bạo, nếu không nhanh chóng tiêu diệt người này chỉ sợ Tu Chân Giới sẽ đại loạn.

Nghĩ đến kẻ kia hiện tại ắt hẳn đã mượn thân xác một phàm nhân nương vào, Ngụy Vô Tiện tâm càng thêm khó chịu, nếu hắn vẫn là cái kia cảnh giới kẻ nọ chắc chắn không thể dưới mí mắt hắn trốn thoát, hiện tại chỉ có thể nói một câu ý trời.

Dù là không cảm ứng được kẻ kia, Ngụy Vô Tiện cũng không muốn từ bỏ như vậy, hắn vẫn một đường tọa trên Hồng Liên mà đi về hướng Kim Lân Đài, vốn là hắn dùng thuật ẩn thân nên không ai có thể nhìn thấy hắn, Ngụy Vô Tiện cảm nhận một chút xung quanh, rất rõ ràng Kim Thị xung quanh thật nùng huyết tinh, theo như hắn được biết Kim Tử Hiên lên làm tông chủ, làm người cũng được xứng là thiện lương, vậy thì tại sao xung quanh Kim thị huyết tinh lại như vậy nồng.

Ẩn thân vào Kim thị, Ngụy Vô Tiện nhìn thấy mọi người vẫn một trạng thái hết sức bình thường, tựa hồ là chưa từng có gì xảy ra, lại chợt hắn nhìn thấy một cái tiểu hài tử khoảng tám tuổi đang cùng một con cẩu vui đùa, theo sau lại có một phụ nữ đi tới đôi mắt tràn đầy yêu thương cùng sủng nịnh nhìn kia hai tử, mà người phụ nữ này Ngụy Vô Tiện hết sức quen thuộc, chính là Giang Yếm Ly.

Ngụy Vô Tiện trong lòng có chút không biết phải làm sao, hắn thật sự chưa từng nghĩ sẽ gặp lại Giang Yếm Ly, trải qua rất nhiều chuyện hắn cũng nhận ra rất nhiều bài học cho mình, mặc dù biết Giang Yếm Ly là thật lòng tương đãi mình, nhưng Ngụy Vô Tiện hiện tại lại không muốn có bất luận liên hệ nào với Giang gia, huống hồ, hắn cũng không có ý định sẽ ở mãi cái này Tu Chân Giới, tương lai hắn chắc chắn sẽ mang những người ở Vân Thâm đi đến Nhật Thần Giới, nơi đó tu luyện không như là ở đây, lại có nhiều công pháp tu luyện cao thâm, ứng có thể giúp Ôn gia người dễ dàng tu luyện hơn, hơn nữa dù sao Vô Bi Tự mới là chân chính nhà của hắn.

Cuộc sống ở Giang gia đối với hắn mà nói đó chính là một câu chuyện không nên nhớ tới, lúc trước khi còn là Ngụy Anh có lẽ hắn đã từng thiên chân cho rằng Giang gia là nhà mình, nhưng khi tỉnh lại hắn mới biết không phải như thế, ngay từ lúc hắn bước chân đến Giang gia, hắn chưa từng vì thân sinh phụ mẫu đòi lại thanh danh, hắn cũng không hiểu được bản thân mình vì sao như vậy ngu ngốc để Ngu Tử Diên lớn tiếng nhục mạ phụ mẫu của mình, hiện tại ngẫm lại, hắn chỉ có thể tự nhận bản thân mình bất hiếu.

Nhưng chuyện gì thì cũng qua rồi, hắn không muốn nhớ lại, đãi xong hết việc này, hắn muốn đi tìm phụ mẫu mình linh hồn, cũng không biết bọn họ có hay không đã siêu thoát, hay là còn vướng bận ở một nơi nào đó không thể luân hồi, mấy hôm trước sư tôn cũng nhập mộng nói cho hắn cần đi tìm chính mình thân sinh phụ mẫu, bởi họ là phụ mẫu của hắn ở hai đời, mà cả hai đời đều là sinh sôi chết thảm.

" A Lăng, con cẩn thận kẻo ngã..."

" A Nương, nam tử hán có ngã cũng không sợ..."

Nhìn hai người cười đùa trong hạnh phúc, Ngụy Vô Tiện khó được mà thở ra một hơi.

" Sư tỷ, cám ơn ngươi từng ấy thời gian thật lòng khoản đãi ta, bất quá ta đã chết qua một lần, cứ xem như ta thật sự không còn nữa đi..."

Ngụy Vô Tiện trong lòng có chút khó chịu, hắn vốn là muốn đi tra tung tích kẻ kia, giờ không tra được, mà nhìn thấy Giang Yếm Ly hắn không hiểu được nhớ đến đoạn thời gian sống tại Giang gia.

" Thôi... Giang gia thù ta đã báo, ta không nợ Giang gia thứ gì, mà người kia lại càng không, từ đây là người lạ đi...'

Đúng vậy, hắn không nợ Giang gia, càng không nợ Giang Trừng, hắn không có việc gì phải hổ thẹn, nhưng nghĩ đến hôm ấy sư tôn trong mộng lời nói hắn trong lòng khổ sở, bởi phụ mẫu hắn cái chết hiển nhiên không tầm thường, tuy sư tôn hắn không nói rõ ràng nhưng hắn dường như đoán được có liên quan đến Giang gia người, đây cũng là điều mà hắn không muốn nghĩ đến nhất.

Không tìm được người kia, Ngụy Vô Tiện chỉ có thể trước trở lại Vân Thâm, dù sao Vân Thâm hiện tại cũng không hẳn an toàn, càng là hắn bỏ xuống mọi người trong lúc nguy hiểm, mặc dù biết với Lam gia người hiện tại thực lực có thể đối phó này đó đám hung thi, nhưng chung quy dù sao cũng là hắn quan tâm người, càng đừng nói là còn có Lam Vong Cơ ở đó, mà nữ nhi của hắn còn chưa biết có hay không bị thương đâu, vì vậy, Ngụy Vô Tiện nhìn thấy Giang Yếm Ly cùng Kim Lăng xong lại âm thầm ly khai khỏi Kim Lân Đài hướng Vân Thâm mà đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #tiệnvong