Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5

Lam Hi Thần chỉ đến để xác nhận lại mọi người có thực sự là chỉ có người già với trẻ em hay không... lại nhìn đến mọi người đang cùng nhau khai hoan làm nhà trồng trọt đầy kham khổ... liền xoay qua nói với Ngụy Vô Tiện...

-- Ngụy công tử... Lam gia sẽ trợ cấp sinh hoạt cho các ngươi... ngươi thấy thế nào....???

--Trạch Vu Quân... không cần đâu... chúng ta có thể tự trồng trọt... không thể phiền đến Lam gia được...

--Ngụy Anh....


-- Lam Trạm... ngươi đã giúp ta để mọi người điều tra sự thật... như vậy là đủ rồi... ta không muốn cấp thêm phiền phức cho Lam gia....

Lam Vong Cơ không tốt lời nói... không biết phải như thế nào nói với hắn... lại nhìn thấy một bóng dáng nho nhỏ chạy đến ôm lấy chân Ngụy Vô Tiện...


--Tiện ca ca... hôm nay có tới hai xinh đẹp ca ca đến chơi sao...???

-- A Uyển.... đến đến... đây là bằng hữu của ta gọi Hàm Quang Quân... đây là huynh trưởng của y gọi Trạch Vu Quân.... đến chào họ đi....


Lam Vong Cơ nghe hắn gọi mình một tiếng bằng hữu trong lòng không hiểu là cái gì tư vị... khẽ cuộn chặt tay mình rồi tự an ủi rằng ít nhất làm bằng hữu cũng tốt...

Tiểu A Uyển nghe Ngụy Vô Tiện nói như vậy liền lễ phép hướng hai người chào hỏi...


-- A Uyển gặp qua Hàm Quang Quân cùng Trạch Vu Quân....


--Ân... A Uyển thật ngoan a....

Lam Hi Thần rất thích trẻ con.... nhìn đến A Uyển như vậy nghe lời liền xuân phong nở rộ... Lam Vong Cơ cũng chỉ khẽ gật đầu Ân với cậu nhóc một cái.... A Uyển từ trên người Ngụy Vô Tiện liền tụt xuống chạy đến ôm lấy chân Lam Vong Cơ... Lam Vong Cơ thoáng bất ngờ không biết phải như thế nào xử lí...

-- Hàm Quang Quân.... bồi A Uyển chơi được không... Tiện ca ca chỉ toàn ăn hiếp A Uyển ...

Ngụy Vô Tiện nhìn Lam Vong Cơ luống cuống liền phụt cười khoái chí...

-- Hahaha Lam Trạm.... ngươi xem A Uyển thích ai sẽ ôm chân người đó... tiểu cũ kỹ ngươi thế mà không đem A Uyển dọa sợ... hahahhaa....

Lam Vong Cơ nhìn hắn cười nghiên ngã ánh mắt liền nhu hòa xuống.... cúi xuống mà bế lên A Uyển.... Ngụy Vô Tiện và Lam Hi Thần đều kinh ngạc mà nhìn y.... Lam Vong Cơ lại không nhìn bọn họ chỉ nhìn A Uyển hỏi...


-- Đệ không sợ ta sao....???

A Uyển ngây thơ nở nụ cười thật tươi mà ôm lấy cổ y...

--Không sợ... xinh đẹp ca ca chắc chắn là người tốt nhất trên đời rồi....

--Di... A Uyển ngươi khéo nịnh a....

-- A Uyển không có... người xấu sẽ đối với đệ mắng chửi cùng đánh đau... không có ôn nhu ôm A Uyển....

Ngụy Vô Tiện cùng Lam Hi Thần liền tắt ngấm nụ cười... Lam Vong Cơ nhìn A Uyển không hiểu sao cảm thấy đau lòng... khẽ vuốt lấy tóc cậu nhóc...

--Sẽ không đánh đau rồi... A Uyển muốn đi chơi không có....

Lam Hi Thần như không tin mà nhìn đệ đệ mình... luôn không mừng người ngoài như thế nào liền như vậy thích đứa nhỏ.... hắn vẫn biết đệ đệ mình trong nóng ngoài lạnh... nhưng là được Lam Vong Cơ ôn nhu đãi ngộ cũng chỉ có Ngụy Vô Tiện một người...


Mà Ngụy Vô Tiện cũng ngạc nhiên không kém mà nhìn Lam Vong Cơ...

Tiểu cũ kỹ không phải bị đoạt xá đi...


--A Uyển có thể đi chơi sao...???

A Uyển ánh mắt ngây thờ mong chờ mà nhìn Lam Vong Cơ... Lam Vong Cơ nhu hòa mà cho A Uyển một cái tự...

--Ân...

-- Hoan hô... Hàm Quang Quân người thật tốt a... Tiện ca ca chúng ta cùng đi đi...

-- Được a...


-- Huynh trưởng... đệ...

Lam Hi Thần nhìn ra được Lam Vong Cơ hiện tại thực sự vui vẻ cũng cảm thấy vui lây... liền nở nụ cười nói...

--Vong Cơ thích thì đi thôi... ta ở đây một lát cũng phải rời đi rồi... A Uyển đi chơi vui nha...


-- Vâng... tạm biệt Trạch Vu Quân...

Ba người cùng nhau gật đầu chào Lam Hi Thần rồi rời đi... nhìn theo bóng lưng của Lam Vong Cơ... Lam Hi Thần khẽ thở dài...

Vong Cơ... ta chỉ mong đệ cứ mãi như lúc này....

Mà Ngụy Vô Tiện lúc này không hiểu sao cũng cảm thấy thật bình yên... hắn từ lâu luôn muốn được cùng Lam Vong Cơ giao hảo... xem ra Lam Vong Cơ thực xem hắn là bằng hữu đâu...

--Lam Trạm... cám ơn ngươi...


Ngụy Vô Tiện vui vẻ mà nhìn Lam Vong Cơ nói ra tiếng cám ơn... nhưng ngược lại Lam Vong Cơ sắc mặt liền không tốt...

-- Không cần...

Lam Vong Cơ thấy hắn như ngạc nhiên sợ hắn lại hiểu lầm bèn nói thêm...

-- Ngươi ta chi gian không cần nói tạ...


--Aaaaa.... Lam Trạm... ta từ lâu luôn muốn cùng ngươi làm bằng hữu... nhưng ngươi lại luôn hung ta.... ta còn cho rằng ngươi thực chán ghét ta đâu...

--Xin lỗi.... ta không chán ghét ngươi...

Ngụy Vô Tiện bỗng nhiên thấy Lam Vong Cơ trịnh trọng nói với mình từng từ như vậy liền không thói quen... vội xua tay nói...

--Biệt xin lỗi a... ta lúc trước dù sao cũng là thật thiếu đánh đâu... bỏ đi bỏ đi... A Uyển qua đây Tiện ca ca ôm ngươi... Lam Trạm còn có thương...

Ngụy Vô Tiện nhìn y ôm A Uyển đã lâu sợ y sẽ mỏi tay bèn triều phía A Uyển lên tiếng...

-- Không muốn ....không muốn...

A Uyển ôm chặt Lam Vong Cơ không chịu buông tay... Lam Vong Cơ lại nhu hòa nhìn hắn lắc đầu...

-- Không sao...

A Uyển nghe Lam Vong Cơ nói như vậy liền càng ôm chặt hơn... Ngụy Vô Tiện bỗng nhiên phụt cười...

--Lam Trạm thật không nghĩ ngươi sẽ thích trẻ con a... sau này nhi tử của ngươi sẽ thực thích ngươi đi....

Lam Vong Cơ thật sâu nhìn hắn... cũng không lên tiếng... một thoáng dời đi tầm mắt...

Ngụy Anh... ta không nghĩ sẽ cùng người khác thành thân...


Mà Ngụy Vô Tiện cũng không hiểu sao khi nghĩ đến Lam Vong Cơ sẽ thành thân... sẽ có thật ngoan hài tử trong lòng lại có một chút mất mát không thể hiểu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #tiệnvong