Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 49

Lam gia nhân Ngụy Vô Tiện trở về ngay hôm sau liền tổ chức một cái nho nhỏ gia yến, cũng không nhiều thông báo cho bất cứ ai, dù là Giang Yếm Ly cũng không hề biết Ngụy Vô Tiện đã trở lại, kết thúc gia yến Ngụy Vô Tiện muốn củng cố lại cảnh giới của mình nên nói cho mọi người hắn phải bế quan.

Cứ ngỡ là hắn sẽ bế quan hơn tháng, bất quá Ngụy Vô Tiện lo lắng lệ quỷ hoành hành, mà nữ nhi nhà hắn thường xuyên hướng bên ngoài chạy, vì thế hắn bế quan chỉ là để luyện khí mà thôi.

Sau một tuần bế quan, Ngụy Vô Tiện tình thần có chút mệt mỏi xuất hiện, hắn gọi lên Ngụy Tư Niệm, hắn một tuần này chế tạo ra thật nhiều phù chú cùng trận bàn, còn có một cây trâm được làm từ đá Thạch Anh, trâm ngọc mang một màu xanh lam dịu nhẹ, mang lên trâm ngọc sẽ khiến người tinh thần tràn đầy, giúp xua tan căng thẳng, mà bên trong còn được Ngụy Vô Tiện khắc vào trận pháp phòng hộ, trận pháp sẽ được kích khởi nếu Ngụy Tư Niệm gặp nguy hiểm, cũng có thể thay hắn bảo vệ Ngụy Tư Niệm tánh mạng.

" Phụ thân..."

Ngụy Vô Tiện khuôn mặt tuy là tiều tụy, nhưng nét hạnh phúc lại tràn ngập trong ánh mắt cùng khóe môi. Hắn đứng trước gương đồng gọi lại tiểu cô nương.

" Lại đây..."

Ngụy Tư Niệm tuy không biết hắn muốn làm gì, nhưng cũng ngoan ngoãn nghe lời, Lam Vong Cơ tắc đứng một bên nhìn phụ tử hai người hỗ động, Ngụy Vô Tiện mỉm cười đầy bí hiểm hắn nói.

" Để ta vấn tóc cho con..."

Ngụy Tư Niệm hai mắt sáng ngời, nữ nhi mười lăm tuổi đều tổ chức nghi lễ vấn tóc, mà nàng đã qua sinh thần của mình, lễ vấn tóc ngày ấy là Lam Vong Cơ thay nàng vấn tóc, không có phụ thân bên cạnh cũng là nàng tiếc nuối, hiện tại nghe hắn nói Ngụy Tư Niệm không nén được vui vẻ.

Chỉ có Lam Vong Cơ là có chút ngạc nhiên, vốn khi xưa hắn có bao nhiêu tùy ý y là rất rõ ràng, nhưng hiện tại hắn khí chất khác xa hắn ngày xưa, hiện tại nhìn hắn tiên khí mười phần, nào còn nhìn ra kẻ phong lưu phóng khoáng khi trước, y cũng chỉ yên lặng nhìn xem hắn sẽ giúp nhi tử nhà mình vấn tóc thành dạng gì, nhìn hắn hiện tại hình dáng, chắc cũng không đến nỗi đâu ha.

Ngụy Vô Tiện ánh mắt ôn nhu, tỉ mỉ từng chút từng chút mà thay nữ nhi nhà mình chải tóc, đây là lần đầu tiên mà hắn thay một người vấn tóc, hắn ngày thường rất chú ý hình tượng của mình nên việc vấn tóc với hắn mà nói không quá khó khăn, nhưng lần này lại là thay nữ nhi mình làm, dù sao nữ nhi thích điệu đà xinh đẹp, một chút bối rối thoáng qua, hắn mân mê đầu tóc nữ nhi nhà mình mất nữa canh giờ mới hoàn thành.

P/s : tui cũng k biết miêu tả thế nào nên mọi người tự nghĩ đi nhé. Hình ảnh dưới đây chỉ mang tính chất minh họa thôi nha...🥰🥰🥰🥰

Ngụy Tư Niệm trong lòng sớm đã lâng lâng, hiện tại thấy phụ thân tự tay cài trâm cho mình càng là kích động, mặc dù phụ thân nàng không quá thành thạo, nhưng kiểu tóc này nàng rất thích, cũng rất thích trâm cài mà phụ thân đã cài lên tóc mình.

" Phụ thân, này trâm là người vừa mua sao... thật đẹp..."

Ngụy Vô Tiện trong lòng đắc ý, những thứ hắn làm ra còn có thể xấu sao.

" Là phụ thân làm cho con, có thích không."

Ngụy Tư Niệm nhếch môi cười, tiểu cô nương ánh mắt sùng bái mà nhìn phụ thân mình.

" Thích... Từ nhi rất thích, cám ơn phụ thân..."

Ngụy Vô Tiện có chút buồn cười, càng nhiều là hạnh phúc, hắn ôm lấy Lam Vong Cơ đang ở bên cạnh mình, cằm đặt lên vai y, hắn có chút lười biến nói.

" Bên trên có khắc phù trận, nếu gặp nguy hiểm thì kích phát phù trận trên này, phụ thân sẽ đến..."

Lam Vong Cơ tay nắm lấy tay Ngụy Vô Tiện, lại nhẹ nhàng nói với nữ nhi nhà mình.

" Từ nhi... con thường xuyên đi ra ngoài phải cẩn thận biết không."

" Ân, con biết, A Cha đừng lo..."

Lam Vong Cơ nhận thấy Ngụy Vô Tiện mệt mỏi nên gật đầu ý bảo Ngụy Tư Niệm lui ra, lại nhẹ xoay người, lo lắng mà nói với hắn.

" Ngụy Anh... nghỉ ngơi một chút đi..."

Ngụy Vô Tiện cũng không nhiều cậy mạnh, hắn hôn hôn lên trán y, lại nói.

" Ân... ngươi bồi ta..."

Hiện vẫn chưa phải giờ nghỉ ngơi, nhưng hai người xa nhau lâu như vậy, Lam Vong Cơ hiện tại chỉ muốn bên cạnh hắn nên không chối từ, hai người đơn giản ôm lấy nhau mà ngủ.

Mà Ngụy Từ Niệm bên này vừa li khai khỏi Tĩnh Thất đã gặp phải Lam Tư Truy cùng Lam Cảnh Nghi đang tìm mình.

Mới đây không lâu có một phụ nhân đến sơn môn cầu kiến xin Lam gia giúp đở mình đi tìm nữ nhi, nghe bảo là nữ nhi của phụ nhân này năm nay vừa tròn mười sáu, rất xinh đẹp, cũng có một cái thanh mai trúc mã vị hôn phu, hôm qua vị hôn phu nàng cầm theo phù chú lên rừng đốn củi đến nay không về, nàng lo lắng nên cũng vội lấy phù mà Lam gia trước đó đưa cho đem theo bên mình đi tìm vị hôn phu, lão phụ nhân không thấy con gái trở về bèn đến đây xin giúp.

Ngụy Tư Niệm nghe nói trong lòng ẩn ẩn bất an, lại có chút không vui, rõ ràng phụ thân nàng đã dặn dò bọn họ không được ra khỏi trấn, vì sao không nghe lời, nhưng hiện tại cứu người quan trọng, Ngụy Tư Niệm dù sao cũng không phải là người không hiểu chuyện, vội theo chân hai ca ca đi theo lão phụ nhân đi tìm người.

Những ba cái hài tử ngây thơ lại không biết là, lão phụ nhân đi ở phía trước ánh mắt lóe lên vẻ âm ngoan, theo chân lão phụ nhân lên rừng, càng đi ba cái hài tử càng cảm thấy bất an. Lam Tư Truy ra vẻ trấn định mà lên tiếng.

" Lão nương, người có chắc là họ đi hướng này không, gần đây lệ quỷ hoành hành, làm sao lại đi xa như vậy..."

Lão phụ nhân hốc mắt rưng rưng, giọng nói già nua run rẩy nói.

" Tiên sư có điều không biết, con rể của lão nó tính tình hiếu thắng, nhà gần đây lại không có ăn, nó muốn dựa vào lần này lên núi săn chút thú rừng... lão đã khuyên mà nó lại không nghe, bây giờ còn làm hại cả nữ nhi của lão..."

Ba đứa nhỏ trong lòng bán tín bán nghi, Ngụy Tư Niệm ý niệm khẽ động, tiểu cô nương đưa mắt ra hiệu cho hai cái ca ca của mình, ba người bất động không đi tiếp, mà lão phụ nhân vốn đang cắm đầu đi lên phía trước, nhận ra được ba cái hài tử không theo lên thì dừng bước, ánh mắt âm ngoan, bà ta nở nụ cười nham hiểm, đến lúc quay mặt lại đối diện với bọn họ thì lại ra vẻ kinh hoảng cùng bối rối.

" Tiên sư, các người làm sao vậy, vì sao không lên a, làm ơn cứu cứu con gái của lão..."

Lam Tư Truy cùng Lam Cảnh Nghi trong lòng cảnh giác, hai người nhanh chóng hộ trước Ngụy Tư Niệm, Lam Cảnh Nghi nói.

" Ngươi nói dối... ngày Ngụy tiền bối làm các ngươi không nên rời khỏi trấn, một năm qua nơi đây không thái bình, ngày ấy các ngươi cũng rõ ràng hung hiểm, không thể chỉ vì một miếng thịt mà tự mình đi mạo hiểm..."

Lão phụ nhân cúi thấp đầu, trong lòng một trận phẫn hận, một tiếng Ngụy tiền bối lại khiến trong tâm dâng lên oán khí không thể kiềm nén.

" Nếu không phải hắn ta sao phải đến bực này nông nỗi, hắn vậy mà thật sự không chết, dựa vào cái gì ta phải bỏ mạng, dựa vào cái gì ta phải chịu đựng vạn quỷ cắn xé, đều là tại hắn, còn có Lam gia các ngươi đều là một lũ đáng chết."

Nhìn thấy người trước mắt oán khí nồng đậm ba đứa trẻ trợn to mắt, mà lão phụ nhân càng là không chờ đám trẻ phản ứng, bà ta một vung tay một đám hung thi đã triều ba đứa trẻ đánh tới.

" Tư Niệm, Cảnh Nghi, bày trận..."

Ba đứa trẻ chỉ một chút kinh nghi lại trấn định lên, vốn dĩ một năm qua luôn là cùng nhau chiến đấu nên ăn ý cực kỳ, kiếm trận phút chốc thành hình, nhưng mà dù sao cũng là hung thi không biết đau không có cảm giác, bị kiếm trận đánh văng ra thì lại tiếp tục nhào đến, lão phụ nhân ánh mắt âm ngoan, chỉ thấy bà ta lấy ra một tấm phù triện, ba đứa trẻ nhìn thấy vật ấy không thể không quen thuộc hơn, chính là triệu âm phù.

Bà ta ném lá phù về phía kiếm trận, phù một kích hoạt bốn phương tám hương lệ quỷ đều hướng về phía đám trẻ mà đến, mà kiếm trận dù uy lực to lớn cũng không thể ngăn nổi một đám hung thi lệ quỷ điên cuồng.

Ngụy Tư Niệm nhìn kia lệ quỷ đang gặm cắn kiếm trận, tiểu cô nương tháo xuống vòng tay phụ thân đưa cho mình ném về phía kiếm trận, chỉ thấy vòng tay của tiểu cô nương phát lên một đạo quang mang, lại phút chốc dung hợp vào kiếm trận, lệ quỷ một trận tiếng hét thảm, kiếm trận lại thêm kiên cố vài phần.

Lão phụ nhân thấy thế trong lòng càng là phẫn nộ, một tiếng rít gào, nào còn lão phụ nhân nào ở đó, chỉ có một đám khói đen lượng lờ, hai mắt huyết hồng, nó thét lên một tiếng ghê rợn, lại từ nơi xa một đám hung thi nâng theo một lão bá tiến đến, lão bá kia đã là hơi thở thoi thóp, mà đám hài tử nhìn thấy trong lòng càng dâng lên bất an, muốn cứu người lại không thể, kiếm trận nếu tự ý một người rời đi kiếm trận liền sẽ hủy, những không cứu người thì ba đứa trẻ càng khó chịu trong lòng.

" Tư Truy ca ca, Cảnh Nghi ca ca, các ngươi mau đem phật châu phụ thân đã đưa dung nhập trận pháp, ta phải ra ngoài cứu người."

" Không được..."

Lam Tư Truy cùng Lam Cảnh Nghi trăm miệng một lời, dù thế nào hai người cũng không thể để Ngụy Tư Niệm gặp nguy hiểm.

" Nhưng ta không thể trơ mắt nhìn bá tánh chết trước mặt mình. Ta có phù trận phụ thân đưa cho, có thể ứng phó, các ngươi giữ vững kiếm trận ta mang lão bá trở vào."

Lam Tư Truy cùng Lam Cảnh Nghi cắn chặt răng, ba cái hài tử luôn là lòng mang đạo nghĩa, quả thật nếu trơ mắt nhìn bá tánh chết đi trước mắt mình họ chính là không cam lòng.

Làm nhanh quyết định, Ngụy Tư Niệm vọt ra khỏi trận, lại ném về phía đám khói đen kia một cái Phật Lôi Trận, đám khói đen kia rít gào đầy ghê rợn, nó nhanh chóng lẩn trốn, Ngụy Tư Niệm vội vàng vọt đến chỗ lão bá, tiểu cô nương điểm nhẹ chân nhảy vọt vào túm lấy lão bá đang hôn mê bất tỉnh, lại ném ra một tấm bạo phá phù, kia hung thi đều bị đánh bay, Ngụy Tư Niệm không dám trì hoảng vội vàng nâng lão bá muốn về lại kiếm trận.

" Tư Niệm cẩn thận..."

Vốn nghĩ rằng kia đám khói đen đã bỏ trốn lại không nghĩ nó trở lại, Ngụy Tư Niệm không kịp làm phản kích, đám khói đen đã hướng tiểu cô nương đánh tới, cứ ngỡ sẽ mình hôm nay là tiêu rồi, lại không ngờ đúng lúc Ngụy Tư Niệm gặp nguy hiểm, trâm cài trên tóc tiểu cô nương phát lên một đạo ánh sáng chói mắt. Mà cùng lúc đó Ngụy Vô Tiện tại Vân Thâm lại phun ra một ngụm máu, hắn sắc mặt trắng bệch miệng lẩm bẩm.

" Từ nhi...."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #tiệnvong