Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 37

" Huynh trưởng, chứng cớ nhưng đầy đủ..."

Trước mặt Ngụy Vô Tiện chính là Lam Hi Thần ủ rủ không sức sống, trên tay Lam Hi Thần chính là từng sấp từng sấp thư tịch mà suốt thời gian qua hắn tra ra được, nhưng thứ bất lợi, những việc xấu xa mà Kim gia đã làm, mỗi một cái chứng cứ đều có dính dáng đến kẻ Lam Hi Thần tin tưởng người.

" Ân... Vô Tiện, đệ yên tâm, ta sẽ đòi lại công đạo cho đệ..."

Ngụy Vô Tiện có chút đau lòng, thời gian qua hắn cùng Lam Hi Thần đúng là ở chung thân cận rất nhiều, giờ nhìn thấy Lam Hi Thần một bộ sầu mi khổ kiếm hắn thật là không đành lòng.

" Hay là thôi đi, kì thật thanh danh gì đó đệ thật không quan tâm, đệ chỉ mong có thể có một cuộc sống bình an hạnh phúc bên gia đình nhỏ của mình, hơn nữa......"

Chính là Ngụy Vô Tiện còn chưa nói xong, lại bất ngờ có môn sinh gấp gáp chạy đến cắt ngang lời hắn.

" Tông chủ, không xong... không xong rồi, Tiên môn thế gia đều tập trung trước sơn môn của chúng ta, yêu cầu giao ra Ngụy công tử...."

Lam Hi Thần cùng Ngụy Vô Tiện đều mãnh liệt đứng lên, Lam Hi Thần kinh nghi, hắn có chút lớn giọng nói.

" Sao lại thế này...."

Vốn dĩ Lam Hi Thần vì suốt thời gian qua yên lặng điều tra chứng cớ, mới hôm trước hắn gặp mặt Nhiếp Minh Quyết nói rõ ràng mọi chuyện, cùng Nhiếp Minh Quyết thương lượng như thế nào kế sách để vạch mặt Kim gia, chính là không nghĩ tới kế hoạch hắn còn chưa thực hiện nay Kim gia đã trước đến gia môn kiếm chuyện.

" Chính là... chính là, họ nói Nhiếp gia Xích Phong Tôn, đêm qua cả Thanh Hà đều bị tẩu thi đồ sát, Xích Phong Tôn cùng vì thế mà bị thương nặng thập tử nhất sinh, mà người khiến Xích Phong Tôn bị thương đồ sát Thanh Hà lại là... lại là Ngụy công tử..."

" Hoang đường...."

Lam Hi Thần cho dù có là hàm dưỡng tốt, giờ phút này hắn cũng là kiếm chế không được, như thế việc hoang đường sao lại có người tin.

Lam gia người suốt thời gian qua ở chung với Ngụy Vô Tiện, vô luận là ít nhiều cũng hiểu hắn là thế nào làm người, càng đừng nói Ngụy Vô Tiện từ lúc Lam Vong Cơ sinh hạ đến nay chưa từng rời khỏi Vân Thâm.

" Chính là... chúng ta dù có phản bác đi nữa, Nhiếp thị trưởng lão một mực cho rằng là Ngụy công tử sở làm..."

Lam Hi Thần tâm chết lặng, Nhiếp Minh Quyết hiện giờ sinh tử không rõ, có hay không là bởi vì hắn nhờ Đại ca giúp đỡ bị người phát hiện, có hay không là hắn liên lụy Đại ca, hiện tại Vong Cơ còn chưa tỉnh, Lam gia dù có làm thế nào cũng phải họ gia đình nhỏ này bình an.

" Vô Tiện... mang Vong Cơ cùng rời đi, nơi này để ta."

" Huynh trưởng..."

" Nhanh đi... nếu xem ta là ngươi huynh trưởng, ngươi nên nghe lời, Vong Cơ cùng Từ nhi cần ngươi chăm sóc."

Ngụy Vô Tiện đỏ hốc mắt, tại sao lại như vậy, hắn đã không muốn liên lụy Lam gia vì mình rửa oan, hắn đã không muốn đòi lại cái gì công bằng, vì sao đám người kia lại bức hắn đến cùng.

" Huynh trưởng, an bài hảo Lam Trạm ta trở về tìm ngươi."

Ngụy Vô Tiện hắn cũng biết, hắn ở lại đây không giúp ích được cho Lam Hi Thần, càng là thêm tạo cho Lam gia áp lực, hơn nữa quỷ đạo của hắn ở Vân Thâm không có đất dựng võ. Vân Thâm chưa từng sát sinh cho dù là một sinh vật, lấy đâu ra tẩu thi cho hắn sai sử.

" Đi đi..."

Lam Hi Thần có chút không tha, hắn không biết sau hôm nay mọi chuyện sẽ đi về đâu. Hít sâu một hơi hắn lấy lại bình tĩnh mà đi theo môn sinh hướng sơn môn mà đi, đến nơi hắn chỉ thấy hàng trăm thế gia đang đứng trước sơn môn. Lam Hi Thần có chút cười khổ, hắn thầm nghĩ có phải hay không nếu Vô Tiện hôm nay không có Lam gia bảo vệ, hắn sẽ phải một người chống đối hết thảy Tiên môn bách gia người.

" A... thật nực cười..."

Lam Hi Thần trong lòng thầm trào phúng, hắn đưa mắt nhìn hết thảy, tâm hắn một mãnh bình lặng, lại nhìn đến Kim Quang Dao khi, tất cả đều là thất vọng tâm cũng tựa như tro tàn, hắn vẫn là một tông chi chủ không hề tỏ ra sợ hãi, ánh mắt bình tĩnh nói.

" Không biết chư vị đến đây vì việc gì."

" Lam Hi Thần, ngươi mau giao ra Nguyh Vô Tiện, Nhiếp gia ta cùng các ngươi Lam gia giao hảo, đến cuối cùng lại để các ngươi đâm một đao."

Người nói chính là trưởng lão của Nhiếp gia, Lam Hi Thần kì thật trong lòng còn ôm chút hi vọng, chỉ là khi không nhìn thấy Nhiếp Minh Quyết hắn mới biết được ngay giờ phút này không một ai có thể giúp chính mình.

" Trưởng lão nói gì Hi Thần không lắm minh bạch, Vô Tiện hắn cũng không có ở đây, Lam gia ta trăm năm nay hành sự không thẹn với lương tâm, chuyện Nhiếp gia các ngươi gặp phải chúng ta căn bản không hề biết, ngay cả bản thân ta cũng thật bất ngờ."

" Hay cho câu hành sự không thẹn với lương tâm, các ngươi cấu kết Di Lăng Lão Tổ, đồ sát chúng ta Nhiếp gia, uổn cho tông chủ chúng ta luôn xem ngươi là hảo huynh đệ..."

" Lam Hi Thần, ngươi đừng ở đây giả nhân giả nghĩa."

" Nhị ca, ngươi thật sự cấu kết với Ngụy Vô Tiện hại Đại ca sao, Nhị ca ngươi sao có thể làm như vậy..."

Đối với người khác chỉ trích Lam Hi Thần trong lòng kì thật không lắm dao động, chính là khi Kim Quang Dao lên tiếng, Lam Hi Thần cuối cùng là bất động thanh sắt mà nhìn hắn, cả người tản ra khí lạnh cấm người đến gần, giờ phút này nhìn hắn lại có chút mang dáng dấp của Lam Vong Cơ.

" Kia phải không, là ta hại Đại ca, Kim Quang Dao, ngươi không sợ báo ứng sao..."

Kim Quang Dao trong lòng thấp thỏm, đáy mắt hắn hiện lên một tia sát ý, nếu hôm nay hắn không kéo Lam gia xuống nước, người chết chính là hắn.

" Lam Hi Thần a Lam Hi Thần, ngươi đương cả đời ngây thơ không tốt sao, một hai phải vì Ngụy Vô Tiện tìm ra chân tướng, ta căn bản không muốn hại ngươi, nhưng hôm nay nếu ngươi không chết thì người phải chết chính là ta."

" Nhị ca, ta biết Lam gia từ lâu ấp ủ thống nhất thiên hạ, ngươi khi đó nói qua muốn mượn sức Ngụy Vô Tiện, ta cùng Đại ca chính là không đồng ý, cứ ngỡ mọi việc sẽ không như thế nào, thật không ngờ ngươi lại muốn giết hại Đại ca bịt đầu mối, đến cả ta, ngươi có phải hay không cũng muốn làm như vậy."

" Kim Quang Dao..."

Lam Hi Thần trong lòng kinh nghi, đây là người luôn rụt rè thiện lương, bao dung người sao, là người mà hắn luôn cho rằng hắn sống thật khổ sở người sao, là kẻ mà hắn tin tưởng hắn lần này đến lần khác, cho đến hiện tại kẻ này lại muốn đẩy hắn vào vũng bùn lầy.

" Thống nhất thiên hạ, Lam gia thật là lớn ý nghĩ, cho rằng chúng ta tiên môn bách gia là bù nhìn sao."

" Ha... ta còn tưởng chuyện này có hay không hiểu lầm, thật không ngờ là muốn giết người diệt khẩu, đến cả huynh đệ kết bái cũng không tha..."

" Lam gia làm người âm hiểm, hôm nay chúng ta không diệt Lam gia ngày sau người bị diệt phải là chúng ta..."

Lam Hi Thần mắt lạnh mà nhìn tất cả mọi người, hắn bất giác cười lớn.

" Ahahaha... các ngươi chính là một đám bù nhìn, bị người dắt mũi cũng không biết, các ngươi không có tư cách chất vấn ta, chúng ta Lam gia còn sẽ sợ các ngươi sao, cùng lắm là cùng các ngươi đồng quy vu tận thôi, nhưng các ngươi có hay không nghĩ lại, ta vì cái gì muốn thống nhất thiên hạ, chỉ vì bằng một câu nói của hắn sao."

" Nhị ca, ta vì luôn tôn trọng mới kính ngươi một tiếng Nhị ca, thật không ngờ đến giờ phút này ngươi còn muốn hại ta."

" Liễm Phương Tôn cần gì cùng hắn nhiều lời, hôm nay chúng ta phải thay trời hành đạo, thay Nhiếp Tông chủ đòi lại công bằng..."

" Đúng vậy, Lam Hi Thần ngươi mau giao ra Ngụy Vô Tiện, bó tay chịu trói chúng ta còn có thể cho ngươi một con đường sống."

Lam Hi Thần không thèm trả lời bọn họ, hắn lại chuyển tầm mắt nhìn Giang Trừng vẫn đang yên lặng một bên xem kịch vui mà nói.

" Ngươi đâu, ngươi cũng cho rằng là Vô Tiện làm sao."

Giang Trừng kì thật là cũng không lắm tin tưởng là Ngụy Vô Tiện làm, hắn đến đây chủ yếu là muốn xem mình có thể hay không bảo vệ một chút Ngụy Vô Tiện mệnh, chỉ là hiện tại Trưởng Lão Nhiếp gia đều khăng khăng là Ngụy Vô Tiện làm, hắn hiện tại có chút nói không rõ.

" Mắt thấy vì thật, nếu hắn thật sự làm, ta cũng sẽ không tha..."

Lam Hi Thần có chút muốn cười, hắn thật sâu mà nhìn Giang Trừng, muốn nhìn thử con người này là như thế nào lại được Ngụy Vô Tiện như vậy tín nhiệm cùng coi trọng.

" Vô Tiện, những gì ngươi làm thật không đáng."

" Lam Hi Thần, ngươi giao Ngụy Vô Tiện ra đây, hắn dám hạ ta thi chú, ta phải giết hắn..."

Người lên tiếng chính là Kim Tử Huân, hắn nói xong lại vạch ra y phục của mình, trên người hắn chính là bị nguyền rủa Thiên Sang Bách Khủng Chú, từng thớ thịt thối rửa lồi lõm khiến người hít một ngụm khí lạnh, còn có người chịu không được mà nôn khan.

Lam Hi Thần thật là ngạc nhiên, kẻ này là bị ai oán hận mà hạ bực này nguyền rủa.

" Ngươi lấy gì cho rằng chú này chính là Vô Tiện hạ."

" Trên đời này ngoại trừ ta ma ngoại đạo là hắn, còn có ai sẽ hạ cái này chú thuật..."

" Ta thật hoài nghi Lam tông chủ là ở kéo dài thời gian, một câu Vô Tiện, hai câu Vô Tiện thật là thân mật, các ngươi quan hệ thật sự thâm a."

Người lên tiếng lần này lại là Tô Thiệp, hắn thời gian này điều tra Lam gia nhưng không có kết quả, người Lam gia kín miệng thực, hắn chỉ biết Ngụy Vô Tiện ra vào Lam gia nhưng hắn không biết chính xác là để làm gì.

Nhưng mà hắn vừa dứt lời, lại có một nam tử từ phía sau hắn bước ra, hắn vừa đi về phía Lam Hi Thần vừa nói.

" Tô Thiệp, ngươi cùng Kim Quang Dao cấu kết làm ác, lại còn muốn gắp lửa bỏ tay người, các vị tông chủ, ta khuyên các ngươi nên điều tra rõ ràng hãy đến đây chất vấn Lam gia, Kim Quang Dao một kẻ hoa ngôn xảo ngữ, hắn hiện tại đang biến các ngươi thành quân cờ mà xoay quanh... các ngươi..."

Đinh...

Nam tử này thật ra Lam Hi Thần không nhận ra, nhưng nghe người này lên tiếng chỉ trích Kim Quang Dao hắn cũng có chút suy đoán, người này là kẻ mà Vô Tiện đã sắp xếp tiếp cận Tô Thiệp, chỉ là người này đang nói trong lúc, Tô Thiệp thế mà động thủ. Cũng may Lam Hi Thần luôn cảnh giác nên ngăn chặn kịp thời.

" Cẩu vật, ngươi là người Mạt Lăng Tô Thị ta lại đi nói đỡ cho người ngoài..."

Kim Quang Dao trong mắt ẩn hiện lo lắng, hắn bỗng chốc nắm chặt nắm tay, không để cho Tô Thiệp nói hết... hắn âm thầm ra một cái giả chiêu, lại bị Lam Hi Thần luôn chú ý đánh trở về, chỉ là Lam Hi Thần không ngờ tới, hắn chỉ là ngăn cản chiêu thức kia, vậy mà Kim Quang Dao lại hộc máu ngã quỵ đầy suy yếu.

" Nhị ca, ngươi... ngươi vì sao muốn giết ta..."

Lam Hi Thần trợn to hai mắt, hắn thế nào còn không rõ, kẻ này hôm nay phi giết mình không thể. Không để cho Lam Hi Thần phản bác, Tô Thiệp đã dẫn đầu Mạt Lăng Tô Thị đi đầu hét lên.

" Các vị tông chủ, hắn ngay trước mặt chúng ta muốn sát hại Liễm Phương Tôn, nếu chúng ta còn không ra tay hôm nay người chết sẽ là chúng ta..."

" Đúng vậy, tru diệt Lam gia, bảo vệ chính nghĩa."

" Tru diệt Lam gia, bảo vệ chính nghĩa."

" Trụ diệt Lam gia, giao ra Di Lăng Lão Tổ..."

Có người dẫn đầu sẽ có người hùa theo, cả Vân Thâm chìm trong náo loạn, Lam Khải Nhân chỉ vừa vội vàng chạy đến sơn môn chính là nhìn thấy chất tử của mình bị ngàn người bao vây, Lam Khải Nhân nào còn giữ được bình tĩnh, ông không muốn nói thêm bất cứ điều gì, nắm chặt tay gia nhập trận chiến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #tiệnvong