tien mo 6
Triệu Thụy sửng sốt quay đầu lại, chỉ thấy chẳng biết phía sau khi nào đã xuất hiện hai người thanh niên.
Hai người nay cơ thể rắn chắc, thập phần cường tráng, mặc một cái quần dài, trên chân đi một đôi giầy bóng loáng, tay cầm một tờ báo bên trong hình như, có bọc một vật gì đó, vẻ mặt đầy dữ tợn.
" Tìm ta có chuyện gì ?" Triệu Thụy một bên đánh giá hai người đó, một bên hỏi.
" Chúng huynh đệ ta hết tiền, muốn tìm ngươi vay tiền sử dụng." Một tên âm trầm nói.
" Tìm ta vay tiền ?"
Triệu Thụy cơ hồ hoài nghi lỗ tai mình nghe nhầm, khi xác định lại không còn nghi ngờ, thiếu chút nữa cười không ra tiếng, hắn bây giờ so với một tên khất cái ngoài đường còn muốn kém hơn vài phần, cũng hận không thể đi ăn cướp được. Tự nhiên không hiểu hai tên côn đồ này ở đâu ra tự nhiên chạy tới định cướp của mình, thật sự là ăn cướp trắng trợn.
" Như thế nào? Ngươi hình như không vui à?" Một tên cơ bắp hung hăng rống lên.
" Ngươi xem bộ dạng của ta có tiền hay không ?" Triệu Thụy hai tay đưa ra, phi thường thành thật nói, " Ta thật sự cùng đường, đến một đồng cũng không có trong người."
" Không có tiền? Tên kia, ngươi như vậy là không thành thật rồi, vậy đừng trách chúng ta không khách khí."
Tên cao lớn âm trầm kia bỏ tờ báo trong tay ra, một cây đao dài hơn một thước lộ liễu xuất hiện, tên còn lại trong tay cũng xuất ra một thanh đao như vậy, quơ quơ ở tay.
" Cứng rắn thật a! Vậy chỉ sợ các ngươi phải thất vọng rồi."
Triệu Thụy cười hắc hắc, trên mặt lộ ra thần sắc trào phúng. Nếu là trước khi thì hắn tuyệt không có cách nào đối phó với hai tên này, nhưng bây giờ hắn đã tu luyện Bát Hoang Lục Tiên Quyết, thực lực tăng lên nhiều, tình huống tự nhiên không giống như trước nữa.
" Ngươi còn dám cười à !"
Triệu Thụy cười cười cố tình chọc giận tên cơ bắp cuồn cuộn, hắn liền mở miệng chửi to một câu, quyền phải hung hăng hướng mặt Triệu Thụy đánh tới.
Động tác của tên cơ bắp đó rất nhanh nhưng trong mắt Triệu Thụy lại không là cái gì, hắn tùy ý đưa tay ra một cái đã nắm được cánh tay của tên đó khiến hắn không có thể di chuyển thêm nửa phân nào nữa.
Tên to xác cảm thấy cánh tay của mình như bị sắt thép nắm chặt, ngay cả tránh cũng không thoát được, đáy lòng không nhịn được nổi lên giận giữ, tay phải đột nhiên vung lên, thanh trường đao dài sắc bén hướng đến đầu Triệu Thụy mà chém tới.
Nếu một đao này chém trúng người bình thường, không chết cũng sẽ bị thương.
Cùng lúc đó tên còn lại cũng lặng lẽ vọt đến bên phải, một đao âm hiểm hướng bổ về phía cánh tay Triệu Thụy.
Triệu Thụy thấy hai người này ra tay độc ác, chưa nói một lời đã định lấy máu người khác, trên mặt đang tươi cười không nhịn được nổi lên một cỗ tức giận, hạ quyết tâm phải giáo huấn cho hai người này đến nơi đến chốn.
Chân bước một bước, liền dễ dàng tránh khỏi công kích của hai người, đồng thời trên tay dùng sức một cái, chỉ thấy " rắc rắc" một tiếng vang lên, hiển nhiên xương cốt cánh tay của tên cơ bắp kia hoàn toàn vỡ vụn.
Tên đó phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết, nắm chặt cổ tay nằm trên mặt đất lăn qua lăn lại.
Tên cơ bắp cuồn cuộn còn lại thấy đồng bọn bị đánh trọng thương, trong lòng vừa giận vừa sợ. Sợ là không ngờ thanh niên trước mắt lại lợi hại như vậy, đã hiểu là động nhầm phải tấm sắt rồi. Giận chính là thanh niên này quá mức tàn nhẫn, vừa ra tay một cái đã đem phế ngay đi một cánh tay của đồng bọn mình.
Hắn chằm chằm nhìn Triệu Thụy, nắm chặt thanh đao trong tay, như lâm vào đại địch, trong lòng tự tính toán rốt cuộc mình nên ở lại đây, vì đồng bọn báo thù hay là nên quay đầu bỏ chạy, thoát khỏi nơi đây.
Triệu Thụy tưởng rằng tên cao to bật người lên, định liều mạng với chính mình, không nghĩ hắn lại dát chết đến như vậy, đứng yên trước mặt mình hồi lâu, cũng không thấy động tĩnh gì cả.
Triệu Thụy cũng có chút không nhịn được, hắn liền tiến tới trước vài bước, bàn tay như tia chớp đoạt lấy thanh đao về, sau đó vận khởi chân khí trong tay một chút, thanh đao dài hơn một thước liền bị vỡ thành một đống mảnh nhỏ.
Tên cao to lớn kia thấy một màn này, cả kinh đến mức hai con mắt thiếu chút nữa là rơi ra khỏi tròng, thanh đao to lớn đó dù sao cũng được chế tạo từ cương thiết mà thành, vậy mà cứ như vậy tan thành các mảnh nhỏ, con người làm sao có thể có được lực lượng này cơ chứ.
Chẳng lẽ lần này gặp phải cao thủ võ lâm trong truyền thuyết.
Rất nhanh phán đoán một chút, tên cao to biết thực lực hai bên cách xa nhau, hắn hoàn toàn không phải đối thủ của Triệu Thụy. Vì thế sắc mặt biến đổi, vừa rồi thần sắc âm hiểm độc ác chuyển thành vẻ mặt thương cảm, chuẩn bị mở miệng cầu xin tha thứ, hy vọng Triệu Thụy có thể mở cho hắn một con đường thoát.
Ngay khi hắn chuẩn bị mở miệng, Triệu Thụy đột nhiên dụng bàn tay cứng như sắt nắm lấy cổ áo hắn, một quyền mạnh mẽ nện lên mặt hắn.
" Phanh ..."
Một quyền này lực rất mạnh, trực tiếp khiến cho mặt hắn lệch đi chín mươi độ, thiếu chút nữa hàm răng trong miệng không còn cái nào, nửa bên mặt bắn sang một bên ( giang hồ hay gọi là tát cho lệch mặt -DG ).
" Không biết tự lượng sức mình sao, ngay cả ta mà cũng dám cướp, thật là chán sống rồi à."
Tên to con bị một quyền này đánh cho nước mắt chảy hết ra, trong miệng thổ ra một búng máu, hắn mang theo tiếng khóc cầu khẩn nói :" Lão đại ca, xin đừng đánh nữa, là ta có mắt không tròng, ta sai rồi, hoàn toàn không phải rồi. Chỉ cần ngài giơ cao đánh khẽ, ta cho ta một con đường sống, thì điều kiện gì ta cũng nghe theo !"
Triệu Thụy lần đầu tiên bị người thu phiếu quát mắng, rồi lại bị hai tên to lớn này đánh cướp, trong bụng đã đầy một đoàn hỏa khí, đang định hướng tên không thuận mắt này hảo hảo phát tiết một hồi, nghe thấy hắn cầu khẩn như vậy , trong lòng vừa động liền bỏ cái chủ ý vừa rồi đi.
" Thả ngươi cũng được, bất quá ngươi phải thể hiện một chút gì đó mới được."
" Thể hiện ?" Tiên cao to đầu tiên sửng sốt một trận rồi ngay lập tức hiểu ra, hai tay vội vàng sờ loạn trên người, bao nhiêu tiền và điện thoại di động đều móc ra hết, đưa đến trước mặt Triệu Thụy.
" Tất cả đều ở đây, nếu ngày thích thì cứ cầm lấy hết đi !"
Triệu Thụy buông áo tên cao to này ra, cầm lấy túi tiền xem qua, bên trong cũng chỉ có hơn hai trăm đồng.
" Hừ ..."
Triệu Thụy tay cầm túi tiền nhưng vẫn hướng đến tên cao to hừ lạnh một tiếng, khiến cho hắn sợ đến run cả người, cúi đầu đứng sang một bên, không dám nói gì.
Triệu Thụy lại tìm trên người tên kia, được hơn ba trăm đồng nữa.
" Trên người ta đúng là một đồng cũng không có, chưa kịp buồn rầu thì các người đã tự động mang đến tận cửa, dù sao cũng thật là quá tốt." Triệu Thụy nhanh chóng cất túi tiền vào trong người, phất phất tay, sau đó rời đi khỏi đó.
Tên cao to trợn mắt há hốc mồm tại chỗ một hồi lâu, đột nhiên dậm chân tức giận," Nguyên lai tưởng rằng có thể kiếm chác được một chút hóa ra lại bị người ta cướp lại, thực không có lí lẽ a!"
Triệu Thụy đâu thèm để ý đến ảo não của người khác, hắn trở lại bến xe, dùng tiền mua một phiếu trên xe cao cấp.
Ngồi trên trên xe cao cấp một lúc thì chiếc xe bắt đầu khởi động, từ từ hướng đến thành phố Đông An rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro