Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

4.🖤

    Kí ức lu mờ về lúc đó , cậu chỉ nhớ đó là khoảng kí ức thật sự kinh khủng ,nó ám ảnh cậu . Kluen - một cậu bé bằng tuổi cậu , khi 5 tuổi cả 2 gặp nhau và cùng nhau lớn lên , năm cậu 8 tuổi , mẹ cậu chịu nỗi oan ức mà bị thiêu sống , hắn cũng là người đã lẻn vào ở cạnh cậu suốt đêm hôm ấy , ngày cậu suýt chết vì chấn thương do cha đánh , cũng hắn là người đem cho cậu những quyển sách cậu cần , nói tóm lại kí ức về hắn luôn tốt đẹp , nhưng rồi một ngày cậu chẳng còn gặp được hắn nữa , tưởng rằng tình bạn sẽ dứt ở đây ; cho đến khi cậu 15 tuổi , ở cái tuổi ấy đứa trẻ nào cũng sẽ có một cái suy nghĩ riêng của bản thân và khao khát được thực hiện cái riêng đó , cậu cũng vậy , ở cái độ tuổi nổi loạn không suy nghĩ này , thứ cậu khao khát là tự do , cậu cứ trốn đi , trốn đến thư viện, ven biển , thác nước , cánh rừng , vườn hồng , ... Cậu muốn tìm hiểu mọi thứ xung quanh , rồi một ngày khi cậu lạc vào một khu vườn trong lồng kính , nhìn có vẻ nguy nga tráng lệ nhưng thật ra nó lại còn ghê tởm hơn , một chiếc lồng , một chiếc lồng cho ta thấy được bầu trời nhưng lại không cho ta cất cánh lên , nó như khiến thứ bên trong cảm thấy sự tuyệt vọng , ở trước mắt nhưng xa tận chân trời ... Lúc ấy , trời tối đen mịt mù , trong cái lồng kính đấy chỉ còn cậu cùng chập chẹm ánh đèn đom đóm lập loè , chẳng lâu sau qua tấm kính đó phản chiếu lên một hình bóng nhỏ ẩn nập rình rập ngay sau cậu , rồi cậu mất ý thức khi tỉnh dậy thấy bản thân đang trong bộ dạng khó coi , rồi sợ hãi nhìn lấy thân thế bé nhỏ trước mặt
    " Kluen mau thả em ra , đây là đâu , mau cho em về ! ba em sẽ đánh em "
    " Nếu sợ ba đánh thì ở bên tôi là được, cậu sẽ hiểu bên tôi rất an toàn"
    Kluen mặc cho cậu bé trước mắt có nói đi nói lại một câu , hắn cầm lấy chiếc roi ở trên bàn rồi thẳng tay quật vào lưng cậu , cậu càng kêu thì hắn càng quật mạnh hơn , hắn còn bịt mắt cậu lại rồi đổ nến thơm lên người cậu , cậu thấy kinh tởm lẫn chán ghét , hắn dùng đủ mọi loại bạo lực lên người cậu , tát cậu khi cậu không ăn , đánh cậu khi cậu lên tiếng, nhốt cậu một mình trong phòng kín... Cậu trải qua 3 ngày địa ngục thì cuối cùng cuộc truy tìm do bố cậu lên tiếng cũng được mở ra , hắn là một đứa trẻ , lại còn là con của hoàng thất nên cũng biết sợ chứ , sợ cha sẽ lại trừng phạt hắn nên ngay hôm đó , trước khi thả cậu ra , hắn cởi áo để lộ những vệt roi dài trên lưng , hắn cười híp mắt rồi liến thoắng mà kể
     " Tôi là kết quả của mối tình vụng trộm giữa gã ta và mẹ tôi  , bà ấy sau khi sinh tôi thì chết vì khó đẻ , cha tôi đến cái mộ cũng chẳng thể đào cho bà một cái đàng hoàng , cậu biết không? Khi tôi 10 tuổi tôi đã bị nhốt trong thế giới của lão , trở thành con búp bê của lão phải học và làm những gì lão yêu cầu , nếu không làm hoặc không tốt thì người dạy sẽ đánh tôi , lúc đầu chỉ là bắp chân , càng về sau họ càng quá đáng , có lẽ tôi phải thấy đau nhưng thật ra tôi thấy thích chết đi được! Haha cho đến bây giờ thì tôi còn đang nứng khi bị đánh , có một số cô hầu đã bỏ chạy khi bị tôi đánh đập , tôi thấy bản thân nhẹ tay mà mới 1 ngày họ đã ngất , rất phiền phức !? Còn cậu , quả thật là người tôi chơi chung , sức chịu đựng của cậu tuyệt vời thật đấy !!!"
      " Thằng chó , ta còn tưởng người là người tốt "
      " Ta cũng muốn làm người tốt nhưng họ có tốt với ta đâu !"
      Sau cùng cậu cũng ngất đi , khi mở mắt đã thấy trần nhà quen thuộc, lão quản gia bảo ông thấy cậu thương tích đầy mình nằm trong một bụi hoa hồng gần chòi trà , khi mà ông đang chăm sóc những bông hoa . May mắn là cậu chỉ bị những vết thương ngoài da không nguy hiểm ; từ đó cậu sinh ra một căn bệnh nhỏ là sợ lồng kính , cậu cảm giác rằng khi ở trong lồng kính cậu càng cố gắng thoát ra thì cậu sẽ càng bị thương, nó cho cậu một cảm giác khó chịu lạ thường ...
_______________________________________
    Phuwin nép mình một góc hiên , hồi tưởng đến quá khứ chẳng mấy tốt đẹp của bản thân , cậu tự thấy thương cậu , thương cái số phận của cả cậu cả mẹ cậu . Đang dần chìm vào suy nghĩ dưới ánh trăng , cậu thấy Tanya đang ở hiên bên cạnh , định lên tiếng thì thấy hắn thả một chú chim trắng chó một chấm đỏ trên đầu , đôi mắt của con chim sáng hơn cả ánh trăng , sắc lẹm mà nhìn cậu . Khi Tanya vừa khuất cậu đứng dậy nhìn theo cách chim đang liệng trên bầu trời mà lòng nhói lên chút nghi ngờ " một tên ăn mày tuấn tú , có năng khiếu chiến đấu , có chim đưa thư sao ? Mình đang dính phải thứ đáng gờm nào vậy ? " Xong cậu cũng gạt hết , chống cằm lên mà nhìn về phía vầng trăng đang lặn dần nhường chỗ cho mặt trời, nhanh vậy sao ? Lại một đêm thức trắng , cậu quay trở lại phòng , không để ý rằng có 2 đốm sáng đang dõi theo cậu , 2 đốm sáng chói màu hổ phách đang rình rập ở đâu đó ... Rồi cũng sâu trong cánh rừng , một đôi mắt màu đỏ sẫm cũng dần biến mất . Trên ban công phòng Tanya, cậu tựa vào cánh cửa nhìn về bóng dáng đang khuất dần ở xa xa , lòng ánh lên chút lo lắng . Rồi hắn phi ra ban công, không nói không rằng nhảy phắt sang ban công phòng Phuwin , ngồi xuống giường tận hưởng tiếng nước róc rách bên tai , rồi một tiếng cạch , Phuwin bước ra với chiếc khăn che phủ từ vai xuống.
     " Tưởng khoả thân chứ "
     " Sao ngươi lại ở đây ? "
     " Thấy ban công mở thì sang thôi "
     " Cút ra ngoài"
     " Không cút "
     " Nhanh ! Trước khi ta cho ngươi tập từ sáng đến tận đêm "
     " Mèo rừng Amazon, càng độc càng đẹp nhỉ "
     Hắn đứng dậy ưỡn vai nhưng lại chui vào trong chăn mặc cho cậu cho cố gắng kéo hắn nhưng hắn chỉ giả chết rồi lẩm bẩm
    " Nhanh mặc quần áo trước khi tôi mở mắt "
     Chịu thôi chứ biết sao giờ? Hắn to như con gấu , ai mà khiêng nổi cái thây chà bá vậy ?! Phuwin tức chứ , tức điên lên được, xù hết cả lồng mà không làm gì được con gấu này .
---------
       " Hai đứa dậy muộn vậy "
       " Mấy giờ rồi dì "
       " Giờ đã trưa rồi , mau xuống ăn cơm "
       " Không có ngươi ta đã dậy từ tinh mơ rồi "
       " Này cậu cũng ngủ mà nói gì vậy chứ ? "
       " Nếu ngươi không kéo ta lại thì ta cũng đâu có ngủ đâu "
       " Càn quấy"
       " Ngươi ! "
       " Hai đứa mau ăn đi , tý rồi tranh luận, cả 2 cùng dậy muộn đổ lỗi cái gì chứ "
       Sau bữa ăn , Tanya đến trường tập cùng Phuwin , Phuwin vốn yếu đuối, vì chấn thương làm thiếu máu lúc nhỏ khiến cậu không thể dùng quá nhiều sức , cậu chỉ có thể bắn cung chứ không thể dùng cách đồ vật cận chiến, điều này rất bất lợi cho cậu .
       " Yếu như sên mà hôm đó còn dám cầm dao lao vào hẻm , định làm anh hùng hay gì !"
      Phuwin nghe xong lườm nguýt Tanya làm hắn như có một lỗ thủng trên thái dương vậy , cuối cùng Tanya học bộ môn yêu thích của Phuwin - bắn cung , giờ hắn thấy Phuwin đỉnh , cậu đứng thẳng tay giương lên dùng lực , và còn bất ngờ hơn khi cậu bắn rất chuẩn , toàn điểm chí mạng , hắn nể cậu rồi , còn có chút ngắm nghía, góc nghiêng của Phuwin rất đẹp , đặc biệt là những lúc cậu tập trung , khi đọc sách , cậu ấy toát ra một khí chất rất thư thái và thoải mái khiến Tanya nhiều lần thờ thẫn mà ngắm nhìn , lúc cầm cung lại toát ra một khí chất rất oai phong, chắc chắn
* Đm từ bao giờ mày lại nghĩ ra được những thứ sến súa như vậy *
   Tanya tự tát vào mặt mình , hắn cũng không biết vì sao hắn lại nghĩ như vậy , cậu không phải con gái sao có thể xinh đẹp như hắn nghĩ chứ ? Chắc lâu lắm mới có người tử tế với hắn , nên hắn có chút động lòng .
  * Chắc chắn , chỉ có thể là vậy *
  Hắn nhớ lần đầu gặp mặt là khi hắn đang ở trong một con hẻm lớn , hắn nhìn ra ngoài trợ nơi có tiếng ồn ào hơn hẳn thu hút con ngươi của hắn , một chàng trai xinh đẹp, tựa như một đám mây đập vào mắt hắn , tim hắn kêu lên một nhịp nhẹ rồi hắn chạy vút qua , kéo thêm chút thời gian của chiếc xe ngựa . Lần này hắn nhìn cậu , làn da trắng , đôi mắt long lanh , vừa pha chút lãng tử vừa pha chút xinh đẹp , hắn điên rồi ! Rồi một lần nữa khi cứu cậu khỏi con ngựa kia , hắn lại lần nữa thấy tim bụp lên một nhịp . Hắn chẳng rõ nữa nhưng có vài thứ khiến hắn phải để ý cậu và gây chú ý ít nhất là đến hôm yến tiệc diễn ra ...
    [ Mọi thứ đã được chuẩn bị , chỉ đợi            
       ngày yến tiệc diễn ra .
                                   Pond Naravit.        ]
    " Mọi thứ ư ? Liệu có quá sớm không?! "
    " Tôi thấy mọi việc đều ổn , tên kia cũng sẽ không gây cản trở cho chúng ta "
    " Yến tiệc diễn ra trong vòng 2 tuần cứ từ từ , chúng ta sẽ lợi dụng những ngày cuối"
    " Tuân lệnh ngài "
    " Ngươi tìm cách rời yến tiệc xuống 1 tháng nữa ?! Được không? "
    " Tôi có cách , chỉ là khó để thực thi !"
    " Cứ triển khai có gì báo cáo lại "
    Bóng dáng bí ẩn đi khuất dần ....
_______________________________________
Tài léo

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #pondphuwin